Chính Là Thích Anh Full

Cận Nam Dữ vừa lòng, một lúc sau mới buông Lục Nhiễu ra, bóp lấy eo cô, trầm giọng nói, “Thật là thiếu "làm” mà" .

Lục Nhiễu, “??? .

Cận Nam Dữ nắm lấy tay Lục Nhiễu cùng cô đi về nhà.

Lục Nhiễu trở về căn hộ đang thuê của mình, nhìn Cận Nam Dữ muốn đi theo cô tiến vào nhà, cô thật là không biết nói gì. Nhìn cái bộ dạng này của Cận Nam Dữ rõ ràng chính là muốn cùng cô một lần nữa ở chung một chỗ. Ở lại một, hai lần còn được, nhưng bây giờ lại muốn ở lại vô số lần, còn không phải là muốn khôi phục tình trạng sống chung như trước kia chứ?

Việc này so với việc chính thức yêu đương cũng không có gì khác nhau, sau khi tận hưởng sự đối xử tốt từ Cận Nam Dữ như vậy. Lục Nhiễu cảm thấy khó chịu đem Cận Nam Dữ đẩy ra ngoài cửa, nói với anh, "Được rồi, anh có thể trở về nhà của mình rồi".

Cận Nam Dữ giống như bị một gáo nước lạnh dội lên đỉnh đầu, anh không vui vẻ hỏi, "Vì cái gì?".

Lục Nhiễu nhìn thấy anh còn định lén lút chờ cô sơ hở nhanh chóng đi vào, cô lại nhanh tay đẩy anh ra, “Anh thật không biết xấu hổ còn hỏi em là vì cái gì? Cận Nam Dữ, em đã cùng anh nói rõ rồi, chúng ta chỉ là vừa mới yêu đương. Anh chỉ là mới bắt đầu muốn theo đuổi em, em còn chưa có đồng ý nên anh vẫn là chưa theo đuổi thành công. Anh lại muốn quang minh chính đại dọn đến nhà em ở, vậy thì tình trạng của chúng ta bây giờ so với trước kia có cái gì khác nhau sao?  Em không nghĩ mình muốn sống chung giống như trước kia, cho nên anh trở về đi”.

Cận Nam Dữ nghe đến đây thì mặt đen hết cả lên, không còn cách nào khác nên đành đồng ý, lưu luyến không muốn rời đi nên hôn cô một cái, hỏi cô, "Vậy thì khi nào em mới đồng ý kết hôn với anh?”.

Lục Nhiễu bị anh làm cho tức giận muốn ngất đi rồi, anh cầu hôn như vậy không có thành ý. Lời cầu hôn mà anh vừa nói ra một cách thản nhiên, hẳn là anh nghĩ rằng cô rất muốn kết hôn với anh đúng không? Cho nên anh mới trực tiếp mà cầu hôn tùy tiện như thế này.

Lục Nhiễu không nghĩ đơn giản như vậy, thở dài một hơi trực tiếp đuổi anh ra khỏi nhà, nói "Anh nằm mơ đi".


Lục Nhiễu giữ cửa đóng lại, cửa đóng lại một lúc Lục Nhiễu xoay người đi vào trong, cô thấy được ở cửa đi lên bậc thang là một đống cánh hoa hồng đang trải trên sàn nhà. Lục Nhiễu trợn tròn mắt, trên mặt đất cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim màu đỏ, hơn nữa còn có cánh hoa khác xếp thành hình mũi tên chỉ vào một phương hướng, làm cô đi theo hướng đó đi vào.

Lục Nhiễu theo mũi tên này đi vào, cô mở cửa phòng của chính mình, vừa mở cửa liền thấy trên giường một đống son môi chồng chất thành hình, ở giữa có một tờ giấy, cô đem tờ giấy cầm lên nhìn thoáng qua, đây là chữ viết của Cận Nam Dữ, anh viết,【 Mở cửa 】.

Lục Nhiễu nhìn đến tờ giấy này phản ứng lại, cô xoay người bước ra ngoài mở cửa, cô chắc chắn là Cận Nam Dữ còn đứng ở cửa. Khi Lục Nhiễu mở cửa ra trong nháy mắt, nhìn thấy Cận Nam Dữ cầm một bó hoa hồng quỳ một gối xuống đất muốn cầu hôn cô, cô thực sự kích động cho nên giọng nói run rẩy, Cận Nam Dữ cầm chiếc hộp trong tay đưa tới trước mặt cô, mở miệng muốn nói nhưng vì quá kích động, cho nên mở miệng nửa ngày cũng không nói được lời nào.

Cận Nam Dữ giống như người câm, chưa bao giờ kích động như vậy, kích động đến không nói ra được lời nào, anh bình tĩnh thở ra một hơi, sau đó mở miệng nói với Lục Nhiễu, “Nhiễu Nhiễu, gả cho anh được không?”.

Lục Nhiễu nhìn Cận Nam Dữ vẻ mặt chân thành cầu hôn cô. Cô nhìn dáng vẻ khẩn cầu cái dạng này, nụ cười trên môi cô thật sự rất vui vẻ, cô nở ra loại nụ cười của hạnh phúc.

Cô đợi đến ngày Cận Nam Dữ cầu hôn mình. Ngày đó cũng đã tới.

Anh cầu hôn giống như trong tưởng tượng của cô, phủ đầy hoa hồng, mang nhẫn, quỳ một gối cầu hôn cô.

Cô đã đợi bao lâu rồi? cô đợi 5 năm, 5 năm sau cuối cùng Cận Nam Dữ cũng cầu hôn cô.

Lục Nhiễu nghĩ như vậy, không kìm được đôi mắt đỏ hoe bao nhiêu năm chua xót, nhìn chiếc nhẫn kim cương lần trước đã nhìn thấy này, nước mắt lập tức rơi xuống, cô nức nở che miệng lại gật đầu, giọng nói nghẹn ngào, “Được”. Edit:  Mino Mũm Mĩm.


Cận Nam Dữ nghe được câu trả lời của cô, anh kích động đến mức tay run lên, anh tưởng rằng Lục Nhiễu sẽ tiếp tục nghĩ đến chuyện từ chối anh, cho nên vừa rồi lời cầu hôn với Lục Nhiễu đối với anh mà nói trong lòng rất căng thẳng. Cho đến khi cô nói một câu "được" còn xúc động động đến khóc, anh mới kiên định từ trên mặt đất đứng lên, cười trong niềm hạnh phúc đeo cho Lục Nhiễu chiếc nhẫn kim cương này.

Chiếc nhẫn này là do anh đích thân đặt mua, rất vừa vặn thích hợp với cô, bởi vì anh vốn định dùng để cầu hôn, tạo bất ngờ cho cô. Cho nên anh rất cẩn thận, thừa dịp lúc Lục Nhiễu ngủ, mới dám đi đo ngón tay áp út của cô để xem kích cỡ chọn nhẫn.

Cận Nam Dữ đeo nhẫn vào ngón áp út cho Lục Nhiễu, bởi vì quá căng thẳng, khẩn trương cho nên anh đeo vào ngón tay cô nhiều lần vẫn không đeo được. Đây là lần đầu tiên Lục Nhiễu nhìn thấy Cận Nam Dữ căng thẳng đến mất bình tĩnh như vậy, bởi vì từ trước đến nay anh luôn là người điềm tĩnh và cẩn thận. Nhưng ở thời điểm hiện tại lại không giữ được bình tĩnh, một hồi lâu mới đeo được chiếc nhẫn vào ngon tay của Lục Nhiễu. Chiếc nhẫn này rất vừa vặn thích hợp với cô, Lục Nhiễu nhìn viên kim cương lớn nhỏ vừa phải, cô không phải người ưa thích màu mè, chiếc nhẫn này thật sự rất tốt, Cận Nam Dữ quả nhiên rất hiểu ý cô. Cô không biết từ khi nào mà Cận Nam Dữ rất hiểu suy nghĩ của cô.

Cận Nam Dữ đem nhẫn đeo cho Lục Nhiễu thành công, sau đó cầm lấy tay cô, ở mu bàn tay hôn một cái, hỏi cô, “Hiện tại anh có thể vào ở được không ?”.

Lục Nhiễu, “...”.

Lục Nhiễu nghĩ tới điều gì đó, lập tức chạy vào trong nhà, Cận Nam Dữ nhìn cô như vậy tưởng có chuyện nên đi theo vào, nhưng vừa đi vào đã thấy Lục Nhiễu ngồi trên giường nhìn những thỏi son đó.

Lục Nhiễu là một người yêu thích son môi điển hình, trên bàn có hàng trăm thỏi son, mỗi tháng cô đều phải mua son, nếu không sẽ cảm thấy cuộc sống thiếu thốn. Cho nên Cận Nam Dữ nghĩ đến cầu hôn cô sẽ dùng son môi làm cho Lục Nhiễu bất ngờ, bất ngờ đến mức muốn gả cho anh. Cô biết Cận Nam Dữ biết cô thích nhất là cái gì.

Tuy rằng Cận Nam Dữ cảm thấy những thỏi son này đều giống nhau, nhưng đều không phải màu hồng phấn, nhưng Lục Nhiễu vẫn luôn nói son môi không giống nhau, Cận Nam Dữ thật sự không có cảm giác nó không giống nhau ở chỗ nào.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Lục Nhiễu  vui vẻ như vậy tẩy vậy sạch son phấn, anh xem như đã thỏa mãn. Anh không mấy cái đó là thứ gì, nhưng nhìn Lục Nhiễu vui vẻ không làm khó anh là tốt rồi.


Lục Nhiễu nhìn tính toán mấy thỏi son này, ở đây có hàng trăm thỏi son đầy đủ các loại, đa số đều là loại khá đắt tiền và khó mua được  đều ở đây. Cô nhìn những màu sắc tươi tắn này ngạc nhiên, chúng đều là màu sắc yêu thích của cô, quả nhiên Cận Nam Dữ đã hao tổn không ít tâm tư.

Lục Nhiễu giống như đang say son, mỗi cây son môi đều mở ra xem, son thử lên mu bàn tay để nhìn thử màu sắc. Cận Nam Dữ thấy thế đi tắm rửa, sau khi anh tắm rửa xong đi ra nhìn đến Lục Nhiễu còn đang sau xưa xem son môi, hoàn toàn không có để ý đến anh, anh thật là tức đến muốn đánh người.

Anh không chừng bây giờ có đứng ở trước mặt Lục Nhiễu cởi hết quần áo ra, cô cũng sẽ không liếc mắt nhìn đến anh.

Cận Nam Dữ có thể chịu đựng được sự bất bình này, ngồi xuống một bên nhìn Lục Nhiễu đang dùng thử son môi, cái bộ dáng nghiện son kia, cô son chăm chú như bà lão.

Cận Nam Dữ thật sự chịu không nổi đi đến phía sau ôm chặt Lục Nhiễu từ sau lưng cô, Lục Nhiễu bị bế lên giật mình hét "A..." lên một tiếng chói tai. Sau đó bị Cận Nam Dữ ôm đi vào trong phòng tắm, anh muốn giúp cô tắm rửa.

Ý định của Cận Nam Dữ không phải chỉ mỗi việc đi tắm, lần nào anh cũng bảo cô tắm rửa, nhưng anh thật sự không cho cô tắm. Lần này đưa cô vào phòng tắm cởi quần áo của cô ra, xối vòi sen nước ấm lên cơ thể cô.

Còn nghịch ngợm đút hai ngón tay vào trong huyệt động của cô. Huyệt thật chặt, ngón tay anh đi vào đã bị hút chặt vào.

Lục Nhiễu đem tay anh muốn đẩy ra, Cận Nam Dữ lấy ngón tay ra rất khó khăn mới rút được ngón tay ra, trong miệng còn nói thêm một câu, “Thật chặt”.

Lục Nhiễu trừng mắt nhìn anh, Cận Nam Dữ tập trung chú ý vào thân thể cô, nhìn da thịt trắng nõn của cô, nhịn không được hỏi cô, "Chỉ cần một lần được không?".

Lục Nhiễu nhìn hạ thân của anh sưng to, mặc đồ ngủ cũng không thể che được nên cô bối rối gật đầu.


Cận Nam Dữ thấy cô đồng ý, vội đem quần của mình cởi ra, phía trên của anh không có mặc áo, cả thân thể anh đều trần trụi.

Cận Nam Dữ ném quần sau sang một bên, sau đó kéo Lục Nhiễu đến bên cạnh trên bồn cầu, đặt cô ngồi xuống, sau đó Cận Nam Dữ tách hai chân cô ra huyệt động mở rộng ra, Cận Nam Dữ nắm lấy tay Lục Nhiễu tay, ra lệnh cô nói, “Em tự an ủi đi”.

Lục Nhiễu nghe vậy mặt đỏ bừng, xấu hổ không biết nên trả lời như thế nào.

Cái việc tự an ủi này cô đương nhiên sẽ biết rõ. Lúc trước mỗi khi Cận Nam Dữ đi công tác, mỗi lần cô khát khao muốn được làm tình, bởi vì lúc đó bên dưới rất ngứa ngáy, cô đều tự an ủi để thỏa mãn, điều này thật xấu hổ. Lúc đó cô cũng là trốn ở trong chăn, lén lút tự an ủi chứ nào dám làm trò trước mặt Cận Nam Dữ, nói thế nào đi nữa, việc này rất là xấu hổ.

Nếu như bị Cận Nam Dữ biết cô lén lút tự an ủi, không biết có bị anh cười trêu chọc hay không. Cận Nam Dữ nhìn Lục Nhiễu thẹn thùng như vậy, đành nắm lấy tay cô hướng vào bên trong huyệt động thăm dò, nói với cô, "Tự an ủi bản thân, em tự đem mình lên cao trào đi".

Lục Nhiễu ngón tay chạm đến âm đế, thân thể co rụt lại một chút.
Edit: Mino Mũm Mĩm.

Hai tay của cô không thể động đậy nổi, cô vừa mới bắt đầu dùng tay tách hai bên huyệt thịt, tìm được hạt đậu nhỏ, cô nắm lấy âm đế, ngón giữa cùng ngón trỏ bắt được âm đế bắt đầu trên dưới lôi kéo.

Cái này là do Lục Nhiễu nhìn thấy Cận Nam Dữ chính là làm như vậy với âm để của cô.

Lục Nhiễu thoải mái rên rỉ, mặt ửng đỏ , Cận Nam Dữ nhìn thấy hình ảnh này, tay mò tới đầu vú của cô, đầu ngón tay nhéo nhéo lấy đầu vú của cô.

Lục Nhiễu bị ngón tay anh nhéo như vậy thoải, làm Cận Nam Dữ xem đến đỏ mắt, càng là dùng sức trêu chọc đầu vú của cô, nói với cô “Tiểu dâm đãng, nhìn em tách tiểu huyệt lôi kéo âm đạo thuần thục như vậy, có phải thường ngày rất hay tự mình tự an ủi hay không? Mỗi khi anh không có cắm đi vào động của em, có phải lúc đó em đều là tự mình sờ phía dưới của mình? Xem em thoải mái mà ra nhiều d*m thủy, anh đều ngửi được mùi vị của em”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận