Lục Nhiễu đến nhà Cận Nam Dữ , đứng ngoài cửa không biết có nên gõ cửa hay không ,đứng một lúc đến phát ngốc. Nghĩ tới lúc trước chuyện tình cảm thấy thật buồn cười, nếu năm đó không phải bởi vì hắn bị hạ dược, không có phụ nữ giúp hắn giải quyết, không chừng hắn cũng sẽ không tìm tới cô. Cô và hắn cũng sẽ không có 5 năm bên nhau.
Kỳ thật hai người ngay từ đầu không nên ở bên nhau, khi đó lúc hắn bị hạ dược, cô nên gọi điện thoại tìm cho hắn tìm một kỹ nữ giúp hắn giải quyết là được rồi, làm như vậy bọn họ sẽ không có dây dưa như bây giờ.
Lục Nhiễu hít sâu một hơi lúc sau chuẩn bị gõ cửa, đúng lúc này đột nhiên cửa liền mở ra.
Cận Nam Dữ mở cửa lúc sau mặt đen xì nhìn cô, vừa rồi cô ở bên ngoài hắn nhìn qua mắt mèo nhìn chằm chằm vào cô hơn nửa ngày, cũng không biết người phụ nữ này đang làm cái quái gì, vẫn không tiến vào mà chỉ ở ngoài cửa đứng ngây ngốc.
Cận Nam Dữ nhìn đến trước mặt cô còn có điểm thất thần, khuôn mặt khó chịu nhìn cô nói , "Ở cửa ngẩn người làm gì? Là không quen biết hay sao? Còn không mau cút vào đây cho anh.".
Lục Nhiễu nghe hắn nói lời này, thật hận không thể bóp chết hắn.
Bây giờ hắn lại trở mặt như vậy, cô một phen đem hắn đẩy ra, đi vào nhà nổi giận đùng đùng hỏi hắn, " Nội y quần lót của tôi , anh đã gom lại chưa? Bây giờ đưa cho tôi, tôi lấy xong liền đi ngay".
Lục Nhiễu ở phòng khách nhìn một lượt, chỗ này cũng không có túi nào, càng không có quần lót, không chừng còn ở đâu trên lầu, cô chuẩn bị đi tìm đồ, nếu dựa vào hắn thì không đáng tin cậy, hắn khẳng định sẽ không giúp cô lấy chúng.
Cận Nam Dữ đi đến trước mặt cô, giữ tay cô lại, không cho cô đi lên, lúc chân cô vừa bước lên cầu thang đã bị hắn kéo lại, đem cô áp vào người hắn rồi ôm chặt cô vào lồng ngực, một tay đè lại eo cô, hai người cử chỉ đặc biệt thân mật, Cận Nam Dữ hơi thở mát lạnh phun trên người cô, mang theo một chút tức giận, " Em gấp cái gì? Gấp đến nỗi muốn cùng anh cứ như vậy mà phủi sạch quan hệ sao? Cùng anh giải thích một chút ,em cùng người đàn ông ở ghép kia là có quan hệ gì ? Em sao lại cùng người đàn ông khác đột nhiên ra ngoài cùng thuê nhà ở ghép? Em ra ngoài ở ghép, còn muốn cùng đàn ông ở chung, em định chọc tức chết anh đúng không? Người kia trông như thế nào? Em đã cùng hắn ngủ với nhau chưa ?".
Lục Nhiễu ghê tởm cái kiểu nói chuyện này của hắn muốn chết, hắn cùng người phụ nữ khác ngủ với nhau rồi,cho nên nghĩ rằng cô cũng giống như hắn sao?.
Động dục thì liền tìm người để ngủ, chỉ có loại này tinh trùng lên não như hắn mới có thể nghĩ như vậy .
Lục Nhiễu tức chết bị hắn giam cầm ở trong ngực như vậy, cô muốn đem tay hắn bẻ ra, nhưng sức lực của hắn quá lớn. Đem cô ôm chặt, Lục Nhiễu tránh thoát không được, tức giận mắt trừng lớn nhìn chằm chằm hắn, " Anh mau buông tay cho tôi. Có phải ở đồn cảnh sát họ không có răn đe đủ, còn muốn tôi báo án nữa phải không? Tôi nói hai chúng ta đã chia tay, ta hiện tại cùng anh không có bất kỳ quan hệ gì, anh buông tôi ra !".
" Em nói chia tay ,anh đã đồng ý sao?" Cận Nam Dữ bóp eo cô, thật mạnh nhéo một cái, xem ra cô không nghe lời, trực tiếp đem cô khiêng lên ném tới trên sô pha, đem cô đè ở trên sô pha. Ngăn chặn tay cô, chế trụ chân cô "Lục Nhiễu, hôm nay em cần phải cho anh một cái lý do, vì cái gì muốn cùng anh chia tay? Lý do không chính đáng, anh sẽ không có chấp nhận cùng em chia tay, em ngoan ngoãn về nhà cho anh!".
Lục Nhiễu thật chán ghét cái thái độ này của hắn, lúc nào cũng muốn ra lệnh cho cô, không cho cô phản kháng.
Cô muốn đem hắn đá văng đi, nhưng là tay chân không thể nhúc nhích, nhìn gương mặt này của hắn, Lục Nhiễu thỏa hiệp không giãy giụa. Cận Nam Dữ dùng đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào cô xem, hai người ánh mắt đối diện nhau
Cô đột nhiên nghĩ tới bài đăng của Lam Âm phát trên vòng bạn bè.
Tức khắc liền trong lòng nguội lạnh, cười nhìn hắn nói, "Cận Nam Dữ, anh còn không phải muốn biết tôi vì cái gì muốn cùng anh chia tay sao? Tôi đây nói cho anh nghe, bởi vì người tôi thích người đã trở về. Anh lúc trước không phải nói tôi thích anh sao? Kỳ thật tôi căn bản không có thích quá anh nhiều như anh tưởng, người tôi thích là anh em tốt của anh. Anh ngày trước không phải có một anh em tốt sao? Là Mộ Lận, lúc ấy tôi vẫn luôn yêu thầm anh ấy. Chẳng qua là sợ bị anh ấy biết, tôi mới lợi dụng anh, hiện tại anh ấy đã trở lại, cho nên tôi không nghĩ mình sẽ bỏ qua cơ hội lần này, người đàn ông cùng tôi ở ghép chính là anh ấy , tôi thích anh ấy, cho nên tôi muốn theo đuổi anh ấy, tôi muốn cùng anh ấy ở bên nhau, cùng anh ấy kết hôn sinh con, lý do đơn giản như vậy, cho nên hiện tại anh có thể buông tay tôi ra không ?"
Thời điểm Lục Nhiễu nói xong lời này tim đập thình thịch nhảy không ngừng, cũng không biết bản thân mình tại sao lại nghĩ ra cái lý do này để đả kích hắn.
Cận Nam Dữ không nghĩ tới cái lý do này, nhìn mặt cô đầy châm chọc, khiêu khích hắn, dần dần sắc mặt hắn trở nên lạnh lùng.
Không khí chợt trở nên lạnh lẽo , Lục Nhiễu cảm thấy muốn nổi da gà như bị gió lạnh ở đâu thổi bay tới, thật đáng sợ.
Cận Nam Dữ buông lỏng tay cô ra , một đem cô từ trên sô pha kéo lên, cười lạnh nhìn cô, lạnh giọng nói, "Lục Nhiễu, cô... Con mẹ nó cô thật là ti tiện, nếu cô thật sự thích hắn ta, tại sao cô còn mở chân ra để tôi làm suốt 5 năm? Tôi đè cô ra làm suốt 5 năm nay, phía dứơi của cô đều bị tôi làm hư rồi đi? Bây giờ cô còn nói cô không thích tôi ư? ".
Lục Nhiễu nghe thế cười càng kích thích hắn, " Vậy thì thế nào? Lúc đó anh ấy rời đi, tôi tìm một người đàn ông khác thỏa mãn thân thể tôi không được sao? Tôi nói như thế nào cũng là một người phụ nữ bình thường , tôi cũng nhu cầu cần thỏa mãn. Người tôi yêu tôi không thể ngủ qua với anh ấy, nên tôi tìm đàn ông khác để ngủ cùng không được à? Nói gì đi nữa, chúng ta lúc trước ở bên nhau vốn dĩ chính là theo nhu cầu của 2 bên anh tình tôi nguyện. Lam Âm đi rồi, anh cần phụ nữ để giải quyết. Mộ Lận đi rồi, tôi cũng cần phải có đàn ông để giải quyết. Cho nên hiện tại chúng ta vẫn nên là chia tay trong hoà bình, cuối cùng Lam Âm cũng đã trở lại, Mộ Lận cũng thế anh ấy đã trở lại.".
Cận Nam Dữ đôi mắt hung ác nham hiểm nhìn đến cô, nhìn chằm chằm cô không có phản ứng.
Lục Nhiễu sợ hãi nhìn ánh mắt hắn như muốn ăn thịt người. Cho nên buông lỏng tay hắn ta muốn chạy thật nhanh, từ trên sô pha chạy lên trên lầu, muốn tự mình dọn đồ mang đi, cô cảm thấy bản thân không muốn cùng hắn có bất kỳ quan hệ gì nữa.
Cô lên lầu đi tìm một vòng.
Trên này không nội y hay quần lót gì cả, ban công cũng không có, trong tủ quần áo cũng không có, tìm khắp đều không có. Cô nhụt chí xuống lầu hỏi Cận Nam Dữ, " quần lót nội y của tôi ở đâu?".
Cận Nam Dữ hiện giờ ngồi ở trên sô pha hắn nghe được lời này, ngẩng đầu nhìn cô một cái, giận dỗi nói, "Không biết.".
* Edit : Mino Mũm Mĩm
Ngực Lục Nhiễu thiếu chút muốn phun ra một ngụm máu, tức giận đến nói, " Anh nói ta nội y quần lót của tôi ở nhà anh, cho nên anh kêu tôi tới lấy, tôi bây giờ đã tới thì anh lại bảo mình không biết, nói đi anh để ở chỗ nào?".
Cận Nam Dữ giọng điệu cũng mang đầy tức giận, nói to, "Tôi cùng cô là cái quan hệ gì? Cô mất nội y quần lót liền đến hỏi tôi, tôi là gì của cô? Sao tôi có thể biết? Cô thích ai liền đi hỏi người đấy, không thích tôi thì đi hỏi tôi làm gì?".
Lục Nhiễu, "... "
Quả thực tên thối tha này chính là vô cớ gây sự, cô lẽ ra không nên tới nơi này để bị hắn xem thường .
Lục Nhiễu cũng không muốn tính toán nữa, nổi giận đùng đùng nói thêm một câu rồi rời đi, "Tôi đây không cần, anh nếu tìm được thì trực tiếp ném nó đi, cho mấy kẻ biến thái nhặt để thủ dâm cũng được. Dù sao tôi cũng không ngại, về sau cũng sẽ không muốn mặc lại. Có thể làm những kẻ đó thủ dâm được, cũng coi như là trợ giúp bọn họ đi, coi như tôi hoàn thành làm người tốt việc tốt.".
Lục Nhiễu tàn nhẫn nói cho hết lời, rời khỏi căn nhà này , thời điểm đi ra ngoài còn đóng cửa thật mạnh.
Cận Nam Dữ trầm mặc ngồi ở trên sô pha hầu kết lăn lộn, yết hầu động đậy. Đặc biệt tức giận, tay cầm thành quyền, mu bàn tay đều nổi gân xanh. Tức đến lẩm bẩm nói nhỏ, nói một câu, "Lục Nhiễu, Em... cái kẻ lừa đảo này".
..
[ Hôm nay phá lệ, mình up hẳn 4 chương luôn]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...