Thật là Lục Nhiễu nghe được hắn nói câu này tức muốn chết.
Hắn thật là không biết xấu hổ, cô duỗi tay ra đem tay hắn chụp lại, "Anh bị bệnh à? tôi ăn mặc như thế nào liên quan gì đến anh? Chúng ta đã không còn bất cứ quan hệ gì, anh quản tôi được à? Tôi thích ăn mặc như thế nào là chuyện của tôi, chuyện tôi đi ra ngoài mặc như thế nào cũng không liên quan gì đến anh, mau buông tôi ra bằng không tôi sẽ gọi người tới ".
Trước giờ Cận Nam Dữ chưa từng thấy qua bộ dáng không nghe lời của cô. Trước nay cô vẫn luôn ngoan ngoãn thuận theo ý hắn, bây giờ cô nhìn thấy hắn thì tỏ thái độ phản kháng, làm hắn tức không muốn thả tay ra.
Bởi vì Lục Nhiễu cùng Cận Nam Dữ giằng co, cho nên cổ áo bị tuột xuống chỉ che được một nửa, một nửa bộ ngực trắng noãn bị lộ ra bên ngoài.
Bên trong cô cũng không mặc nội y sao? .
"Mẹ nó..." Cận Nam Dữ nội tâm chửi thầm một câu, duỗi tay kéo lấy áo cô , hung hăng từ kẽ răng phát ra từng chữ chất vấn cô, "Lục Nhiễu, con mẹ nó em mặc như vậy để quyến rũ ai? Em đi ra ngoài mà không mặc nội y sao? Lại mặc như thế này ra khỏi cửa? Lâu ngày không có đàn ông bên cạnh , bây giờ ngứa ngáy nên đi tìm đàn ông giải quyết nhu cầu à?"
Lục Nhiễu, "..."
Cô cúi đầu nhìn trên người mình, hiểu được hắn đang có ý gì, cô chậm chạp giải thích, "Tuy rằng tôi không có mặc nội y, nhưng mà tôi có dùng miếng dán ngực, tại cái áo này không thể che hết nội y bên trong , cho nên tôi mới dùng miếng dán. Mà anh cư xử như vậy là có ý gì? Hiện tại không chịu buông tay tôi ra, anh mau buông tay cho tôi".
Nghe cô giải thích như vậy Cận Nam Dữ không tin tưởng cho lắm, nên đem áo cô kéo xuống kiểm tra bên trong. Bởi vì vừa rồi lực kéo có hơi mạnh, cho nên miếng dán ngực trực tiếp rơi xuống không còn che đậy đầu vú của cô, Cận Nam Dữ nhìn vào đầu vú màu hồng nhạt lộ ra ngoài không khí.
Này... mẹ nó tại sao cô lại dám không mặc nội y? Sao lại dán thứ này lên người rồi đi ra ngoài, cô thực sự là muốn chọc hắn tức chết mà !.
Trước nay hắn đều không cho Lục Nhiễu mặc quần áo mát mẻ ra ngoài. Bởi vì hắn không thích bạn gái mình ăn mặc mát mẻ, đi ra ngoài để những người đàn ông khác nhìn.
Kết quả hiện tại lại như vậy cô liền muốn chia tay với hắn. Sau khi đòi chia tay ngày đầu tiên lại ăn mặc lộ liễu như vậy đi ra ngoài quyến rũ đàn ông.
Cận Nam Dữ nhìn hốc mắt đều mà đường tơ máu, Lục Nhiễu nhìn đến ánh mắt này của hắn cảm giác sợ hãi , liền muốn trốn nhưng bị hắn phát hiện rồi kéo lại, nói " Em chạy cái gì? Em sợ hãi cái gì? Sợ anh trong xe cưỡng bức em sao? Em không mặc nội y ra cửa như vậy, còn không phải là vì ngứa ngáy?? Muốn đi tìm đàn ông để giải quyết nhu cầu à? Anh tới đây giúp em giảm ngứa ngáy, khó chịu , thỏa mãn em không được sao? ".
Ngón tay Cận Nam Dữ liền luồn vào dưới váy cô, không đem quần lót của cô kéo xuống, trực tiếp đem ngón tay duỗi tới bao bọc bằng quần lót cô rồi ngón tay cắm đi vào bên trong.
Lục Nhiễu thấy hắn thật sự chuẩn bị ở trên xe muốn làm gì đó, cô cảm thấy sợ hãi, giây tiếp theo trực tiếp dơ chân đạp một cái vào chân hắn .
Cận Nam Dữ đôi mắt thẳng tắp bị đạp vào chân, hắn đau đến mức liền che mặt lại , Lục Nhiễu thấy thế nhanh chóng chuyển sang phía hắn ấn mở cửa xe, cô từ ghế phụ vội mở cửa chạy vội ra bên ngoài.
* Edit : Mino Mũm Mĩm
Cận Nam Dữ nhìn thấy cô muốn chạy trốn, lập tức xuống xe muốn đuổi theo cô.
Lục Nhiễu vốn dĩ định chạy về hướng khách sạn, nhưng khi nhìn thấy trước mặt mình có cảnh sát đang đi tuần tra. Cô nhìn qua hai viên cảnh sát, lúc sau lập tức chạy tới bắt lấy cánh tay của một vị cảnh sát rồi nói, "Cứu tôi, mau cứu tôi, vừa rồi có một tên b*iến thái đem tôi kéo vào trong xe muốn cưỡng bức tôi".
Lục Nhiễu hiện tại quần áo, tóc tai đều hỗn độn. Nhìn thật giống như là đã bị xâm phạm, hơn nữa váy cũng giống như sắp rách ra rồi.
Hai viên cảnh sát nhìn đến cảnh tượng này, lúc sau đem cô bảo vệ ở phía sau người.
Cận Nam Dữ hướng tới bên này chạy tới, nhìn thấy cô đứng sau lưng của hai viên cảnh sát. Hắn đi tới.
Lục Nhiễu lập tức chỉ vào hắn, thanh âm run rẩy sợ hãi, nói với cảnh sát, "Chính là hắn, chính là người này... tôi vừa rồi đi ở trên đường, hắn đột nhiên đem tôi trói lại, sau đó đem tôi ép vào trong xe chuẩn bị cưỡng bức tôi, hắn khẳng định là phạm tội cưỡng bức, các người mau bắt hắn lại".
Khi hai viên cảnh sát nghe được lời này lập tức đem tay hắn khống chế sau lưng.
Cận Nam Dữ không hiểu sao cô lại nói hắn là tội phạm cưỡng bức?? sắc mặt hắn đều là ngây ngốc không hiểu gì, hắn bị cảnh sát khống chế, đưa hai tay sau lưng không thể nào nhúc nhích.
Cận Nam Dữ tức muốn hộc máu, nhìn Lục Nhiễu sắc mặt xanh mét nói "Lục Nhiễu, em đừng đùa nữa, em mau giải thích cho bọn họ rõ ràng, anh khi nào trở thành tội phạm cưỡng bức?? Em còn dám nói không quen biết anh sao?? ".
Lục Nhiễu sợ hãi trốn xa hơn, "Tôi không quen biết hắn, tôi thật sự không quen biết hắn, hắn làm sao lại biết tên của tôi chứ? Khẳng định là hắn vẫn luôn theo dõi tôi, nên đã biết tên của tôi. Trời ạ, thật đáng sợ, như thế nào có loại người biến thái như thế này, các người nhanh bắt nhốt hắn lại, bằng không tôi sợ sẽ gặp nguy hiểm.".
Khi hai cảnh sát kia nghe được lời cô nói, lúc sau đạp một chân của Cận Nam Dữ, cảnh cáo hắn, "Thành thật nói ra mau, cậu thấy cô gái xinh đẹp như vậy, nênnảy sinh ý định gì với cô ấy?? Mau theo chúng tôi về đồn cảnh sát".
Cận Nam Dữ bị dắt đi, hắn giãy giụa nói, "Không phải, không phải, các người không nên nghe lời cô ấy nói bậy, tôi thật sự không phải là tội phạm cưỡng bức, tôi cũng không có ý định cưỡng bức cô ấy, tôi là bạn trai của cô ấy, chúng tôi đang có chút hiểu lầm ! Cô ấy đang giận tôi mà thôi".
Lục Nhiễu sợ hãi che ngực lại, "Thật là đáng sợ, hiện tại phạm tội cưỡng bức đều dùng chiêu này sao? Các người không nên tin tưởng hắn, hắn gạt người, tôi căn bản không quen biết hắn, hơn nữa tôi còn độc thân, tôi làm gì đã có bạn trai.".
Hai viên cảnh sát nghe được lời cô càng thêm tức giận, nói với hắn" Thành thật mà nói, đầu năm nay tội phạm cưỡng bức xuất hiện nhiều như vậy, thủ đoạn đều giống như nhau. Đều nhận mình là bạn trai của nạn nhân, cậu nghĩ cô gái này sẽ nhìn trúng cậu sao? ". Cảnh sát cũng không muốn nghe lời Cận Nam Dữ giải thích, trực tiếp đem hắn áp giải hắn lên xe đi về đồn cảnh sát.
Khi nhìn thấy hắn đã lên xe cảnh sát Lục Nhiễu lúc này mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Cô đứng một lúc sửa sang lại quần áo, lúc sau xoay người đi vào khách sạn, vào đến phòng liền nghĩ không thể ở lại khách sạn này nữa, nơi này đã bị hắn phát hiện. Cho nên bây giờ tạm tìm một khách sạn xa nơi này một chút.
Thời điểm tìm được khách sạn khác, vào phòng Cô nằm lăn lộn một lúc sau tới 10 giờ tối, Lục Nhiễu chuẩn bị đồ đạc xong. Lúc này mới thấy được di động báo có tin nhắn từ WeChat.
Tin nhắn Mộ Lận đã nhắn cho cô cách đây 1 giờ trước, hắn nói mình đã về tới nơi, hắn dự định buổi chiều ngày mai cùng cô đi xem nhà, hắn sẽ đến khách sạn cô ở để đón cô.
Cô trả lời một câu "được".
Một lúc sau cô đem điện thoại ném qua một bên, sửa sang lại một chút rồi chuẩn bị đi tắm rửa.
Cô thầm nghĩ Cận Nam Dữ hiện tại đang ở đồn cảnh sát cũng không biết thế nào rồi, tốt nhất nên giam hắn mấy tháng để cho hắn thành thật một chút đi.
Không biết hắn muốn làm gì, đêm nay lại còn tới tìm cô, lại còn nói ra mấy câu nhằm nhục nhã cô.
Lục Nhiễu tắm rửa xong, nhìn xuống ngực mình lúc nãy bị Cận Nam Dữ dùng sức nhéo mạnh nên có một chút vệt đỏ, cô lại nhìn xuống chút nữa, thấy được chỗ tiểu huyệt lúc nãy bị Cận Nam Dữ cắm một ngón tay vào bây giờ có chút nhớp nháp, cô trong chốc lát chạy đi rửa sạch phía dưới .
Cái tên Cận Nam Dữ này, tay hắn sao ko đi cắm Lam Âm đi mà lại tới cắm cô? , cô lúc này thật cảm thấy ghê tởm.
Cô tắm rửa nhìn sương mù dày đặc trong phòng tắm.
Cô đột nhiên cảm thấy tò mò, không hiểu bản thân tại sao một mực, khăng khăng thích hắn đến như vậy.
Có lẽ là người này tuy độc miệng, nói chuyện khó nghe, dùng nhiều từ ngữ nhục nhã cô. Nhưng mỗi lần cô cần sự giúp đỡ, thì thời điểm đó hắn sẽ xuất hiện.
Từ lúc Cận Nam Dữ ném thư tình vào người cô, khi đó đã làm cô quyết tâm không thích hắn nữa. Mỗi lần gặp hắn cô đều giữ khoảng cách rất xa với hắn .
Cô đặt ra quy tắc không xuất hiện gần hắn trong phạm vi trong vòng 100 mét. Lam Âm rủ cô đi cùng cô cũng không đi, quyết tâm dốc sức học tập.
*Edit : Mino Mũm Mĩm
Cô vốn dĩ thành tích học tập không tốt, nhưng từ lúc Cận Nam Dữ cười nhạo cô, làm cô hết hy vọng, không nghĩ tiếp tục thích Cận Nam Dữ nữa. Nên cô liền đắm chìm trong học tập, phát điên chỉ biết mỗi học tập, về sau thành tích của cô đột nhiên tốt lên .
Thời điểm đến kỳ thi Đại Học cô thế mà lại đạt được điểm số cao nhất lớp của mình. Tuy so sánh cùng toàn trường thì số điểm này vẫn có chút mất mặt, không gọi là cao nhưng vừa đủ điểm để đậu vào trường Đại Học Thanh Hoa.
Thời điểm đó là một năm đối với cô rất vinh quang , cô giáo chủ nhiệm cao hứng gọi điện cho mẹ cô. Còn muốn mời cô đi ăn cơm, nói cô cho một lớp có học lực bình thường này một chút thể diện.
Còn Lam Âm thành tích học tập rất là bình thường, về sau không biết có phải mãi lo yêu đương, không lo nghiêm túc học tập về sau chỉ miễn cưỡng vượt qua được 3 môn.
Tuy rằng cô để ý đến Cận Nam Dữ nữa, nhưng hắn cũng đã thi đậu Đại Học Thanh Hoa được điểm tối đa, anh là thủ khoa Đại Học khoa học tự nhiên, cái này không cần đi tìm hiểu cũng có thể biết.
Cô trước kia ở thời điểm còn thích Cận Nam Dữ, nằm mơ đều muốn cùng hắn học chung ở Đại Học Thanh Hoa. Tuy rằng không thể cùng hắn ở bên nhau, nhưng miễn là có thể cùng hắn học ở cùng một trường Đại học cũng được.
Cô biết rõ bản thân là nhờ may mắn, khi đó còn nghĩ bản thân còn không đậu nổi đến Cao Đẳng, nhưng thời điểm quyết định không thích hắn nữa. Lại không hiểu sao lại được cùng hắn học chung một trường Đại học một người có số điểm cao nhất và cô một người có số điểm thấp nhất, nhưng ít ra cô vẫn đã vào được Đại Học Thanh Hoa.
Lam Âm lúc ấy nhìn cô thi có thành tích tốt như vậy thành tích, lúc sau còn tự mình chúc mừng cô, lôi kéo cô cùng đi mua quần áo. Nghĩ nói, cô đã thi đậu Thanh Hoa rồi, bạn trai cô ấy cũng thi đậu vào Thanh Hoa về sau hai người có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Lục Nhiễu vẫn là rất sợ Cận Nam Dữ, cho nên dù có thi đậu cùng một trường, về sau số lần gặp mặt cũng nên hạn chế, cũng không cần thiết phải gặp mặt.
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tại buổi tiệc liên hoan cuối cấp, bởi vì đã tốt nghiệp cấp 3 nên không sợ người khác phát hiện mình đã có bạn trai. Lam Âm mang theo Cận Nam Dữ quang minh chính đại xuất hiện trong tiệc liên hoan, cũng không sợ bị chủ nhiệm lớp biết sẽ la mắng. Bởi vì mọi người đã sớm biết hai bọn họ đã là một đôi.
Từ lúc Lục Nhiễu bị hắn cười nhạo đến bây giờ cô luôn giữ khoảng cách với Cận Nam Dữ.
Toàn bộ bữa tiệc đều không dám nhìn Cận Nam Dữ, bản thân chỉ lo ngồi ăn.
Lam Âm ăn đến bên nói với Lục Nhiễu, cô ấy muốn cùng Cận Nam Dữ rời đi, khẽ làm nũng nói cô ấy cùng hắn đi thuê phòng khách sạn cách nơi này không xa.
Lục Nhiễu không có hứng thú ăn nữa nên chuẩn bị rời đi, thời điểm cô trước khi đi nhận được điện thoại từ Lam Âm .
Lam Âm nhờ cô mua giúp áo mưa.
Lúc Cô nghe được phải mua giúp áo mưa cho bọn họ, cô liền bị dọa cho đỏ mặt, vội từ chối.
Lam Âm van nài cô nói cô mua áo mưa lúc sau mua đưa đến cửa phòng là được, các loại thỉnh cầu nhờ giúp , còn nói các cô là chị em thân thiết, nhờ cô đi mua, còn nói cô ấy không nghĩ lúc này mới tốt nghiệp cấp 3 mà đã mang thai.
Lục Nhiễu nghe đến đó trong lòng mắng một phen, cậu không muốn mang thai, vậy cậu bảo Cận Nam Dữ mua đi. Cậu kêu tớ mua làm gì?.
Nếu không làm, người ta không mang bao chính là muốn cậu mang thai đó.
Hay là người ta chính là không nghĩ sẽ mang bao. Cô tuy rằng không có kinh nghiệm về phương diện này, nhưng ban đầu có đọc được trên mạng có người xem sách người lớn có nói qua, không mang bao sẽ làm đàn ông rất thoải mái.
Cô cự tuyệt không được, liền nghĩ sẽ giúp cô ấy một lần , tuổi này mang thai là không tốt. Nhưng gần đây cũng không có gì cửa hàng tiện lợi, cô vốn dĩ muốn tìm cửa hàng tiện lợi để mua, nhưng là tìm hai bên giao lộ đều không có cửa hàng tiện lợi, thật vất vả tìm được một chỗ, nơi đó có chút hẻo lánh, cô mua xong liền chuẩn bị trở về. Đi ra ngoài không bao lâu đã bị hai cái con người cao to vây lại ở ngõ nhỏ, hai người đàn ông đang say rượu tiến đến chỗ cô hỏi, " Em gái nhỏ, đi đâu vậy? Có cần anh trai đây đưa em trở về nhà hay không?".
..
(Trời ơi chương này nó dài) 😭😭
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...