Buổi tối, tôi kiên nhẫn gọi điện thoại cho Mông Thái Nhất, nhưng hắn đã cúp máy. Tôi chỉ có thể nhắn cho hắn một cái tin, hi vọng hắn sẽ nhìn thấy……………
Đã qua bốn giờ, di động vẫn ko có động tĩnh gì! Chẳng lẽ điện thoại của tôi………bị rớt hư? Tôi lo lắng cầm điện thoại tùy tiện gọi 1 cú
“A lô? Ma Thu Thu?! Con nữa đêm gọi cái gì, thần kinh a!”
A……giọng nói này hình như là……..của mẹ! Tiêu rồi! Tôi vừa rồi ko để ý đã gọi nhầm vào số di động của mẹ!
“Mẹ, con……………..con hôm nay quên chúc mẹ ngủ ngon! Ha ha ha ha……….chúc mẹ ngủ ngon!”
Tôi nhanh chóng cúp máy trước khi mẹ đem tôi ra chửi bới
Di động ko bị hư! Vậy là có chuyện gì? Mông Thái Nhất thật sự giận?Ko phải hắn là người nhỏ bọn như vậy chứ!!?
Tôi gọi lại số của hắn, nhưng điện thoại vẫn tắt máy!
Một lần nữa lại gọi vào số của Mông Thái Nhất, nhưng tiếng chị gái nhân viên ở tổng giám đốc vẫn ko sợ phiền lập đi lại một câu: số điện thoại quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được
“Bộp!”
Hình như là tiếng động vang ra từ cửa sổ
Nhưng mà nhà tôi ở lầu hai…………là trộm sao? Hay là quỷ………??
Tôi run run đén gần cửa sổ, nhẹ nhàng nhấc rèm lên, lá gan tê dại, nhìn ra bên ngoài
Gì? Ko có gì cả? Đang lúc tôi thở phào nhẹ nhõm thì một vật đen đen nho nhỏ lại nện vào cửa sô phát ra tiếng “Bịch” sau đó liền rơi xuống trước cửa
Tôi tập trung nhìn vào vật thể lạ………hình như là tảng đá!! Thiên thạch từ trên trời rơi xuống sao?! Tôi tò mò đẩy cửa sổ ra
“Ma Thu Thu! Cô mau xuống dưới cho tôi!”
Dưới lầu vọng lên một giọng nói quen thuộc
Trời ạ! Hiển nhiên là Mông Thái Nhất! Tôi gọi điện thoại hắn lại tắt máy, hiện tại sao lại lảo đảo đứng ở chỗ này? Gì? Lảo đảo? Hắn uống rượu sao?
“Ma Thu Thu! Cô mau đi ra” Mông Thái Nhất mơ màng đứng ở một chỗ hét lên
Nếu lỡ xui hắn đánh thức ba mẹ thì ko hay rồi! Phải vội vàng đuổi hắn đi mới được
Nghĩ đến đó, tôi lén lén đi ra khỏi cửa, vội vàng mang giầy vào, lao xuống lầu
“Mông Thái Nhất! Anh bị điên à? Tại sao chỉ có một mình? Trương Khải Chấn đâu?” Tôi vừa có chút chật vật vừa tức giận đỡ Mông Thái Nhất
“Ma Thu Thu! Cô mau tránh ra cho tôi!” Mông Thái Nhất một tay đẩy tôi ra
Tôi ko tự chủ lui về phía sau, nhưng tên kia lại một phát bắt được tôi, nhân lúc tôi chưa kịp hoàn hồn, thì người đã bị hắn ôm chặt vào lòng……
“Mông…………..Mông Thái Nhất……….buông ra…………tôi ko thở được!” Ngực tôi buồn bực ko thở nổi
“Ma Thu Thu! Cô thích Kim Ánh Minh, phải ko?”
“……………….” Nhìn Mông Thái Nhất, tôi chưa từng nghĩ tới hắn sẽ hỏi tôi vấn đề này. Đột nhiên tôi ko biết nên trả lời thế nào
“Ha ha, thật ra tôi đã sớm biết, cô xem, tôi thật thông minh……….Ha ha!”
“Tôi………….tôi…………….” tôi nghẹn lời……………đối mặt với Mông Thái Nhất như vậy, tôi có chút thấp thỏm lo âu
“Từ khi nào thì bắt đầu? Được…….tôi giúp cô tính toán…………” Mông Thái Nhất dường như cố gắng nhớ lại, đầu ngẩng cao hơn một chút
“Mọi người hiểu lầm cô, tôi giúp cô chỉnh đốn mọi chuyện? Lúc cô đi ra khỏi phòng thay đồ?…………..Hay là sớm hơn? Bắt đầu từ khi ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ? Hay là bắt đầu từ khi tôi và cô thành lập liên minh?…………..”
“Mông Thái Nhất……….” Tôi nhìn hắn, hắn luôn ở bên cạnh tôi, là người cùng tôi khóc cùng tôi cười, thì ra hắn so với tôi hiểu biết rất nhiều chuyện
“Sẻ con, cô có biết hay không , trước đó còn có một cô gái bối rối đưa cho tôi băng vệ sinh, cô gái thay tôi xách túi, cô gái bất lực để thấy quở trách, cô gái đem tôi về nhà còn trả tiền đầy đủ cho quán karaoke…………………..”
Hắn biết tất cả, thì ra hắn biết tất cả mọi chuyện!!
“Còn có cái tật cà lăm của cô ấy, tính nhát gan, cả thói xấu ăn nói lắp bắp…………”
………………………….
Tôi bối rối nhìn ánh mắt kiên định của Mông Thái Nhất, Ma Thu Thu, mày làm sao vậy? Chẳng lẽ đúng như lời Việt Mỹ nói, mày quả thật là một con nhỏ hoa tâm sao? (*hoa tâm: trăng hoa) Ko phải mày luôn để ý Kim Ánh Minh sao? Tại sao khỉ nghe Mông Thái Nhất bày tỏ mày lại tỏ ra hồi hộp, vui sướng?
“Sẻ con, chúng ta quen nhau đi!” Một câu nói lọt vào tai khiến tôi khiếp sợ
“Quen……..quen nhau?!”
Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng
“………………………..”
“Ko được từ chối!” Mông Thái Nhất nắm lấy tay tôi, ánh mắt đỏ hồng trừng trừng nhìn tôi, bắt đầu trở về với trạng thái say rượu điên loạn
“Đừng lớn tiếng a! Đừng lớn tiếng!” Tôi bị hắn lớn tiếng sợ đến mức phải vội vàng nhắc nhở, trăm ngàn lần xin anh đừng đánh thức ba mẹ tôi, nếu ko tôi chết chắc rồi
“Vậy cô trả lời tôi!” Mông Thái Nhất nấc cục một cái, ánh mắt bắt đầu mê mang
Trả lời………..Làm sao bây giờ? Tôi phải trả lời hắn như thế nào? Chấp nhận? Hay từ chối?
Ko được…………….tôi ko làm được a! Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?!Dù sao hắn cũng đang say khướt a! Tôi thở dài…………..
Vậy trước tiên tùy tiện cho hắn một câu trả lời như có lệ! Nói ko chừng sáng sớm ngày mai , khi tỉnh dậy hắn cũng ko nhớ rõ!
“Để tôi suy nghĩ một chút!”
“Vậy cô muốn bao lâu?”
“Một……một tuần!”
Tôi vốn muốn nói 1 tháng, nhưng mà 1 kẻ tính tình nôn nóng như tên này nhất định sẽ ko chịu
“Ko được! Tôi mặc kệ, chỉ có thể là một ngày! Ngày mai cô phải nói cho tôi biết!” Mông Thái Nhất nũng nịu nói như đứa trẻ, khiến cho tôi nhất thời nổi cả da gà
“Được rồi, được rồi! Một ngày thì một ngày!”
Dù sao cũng là trả lời cho có lệ, ngay cả một giờ cũng ko sao…………tôi nghĩ trong lòng
Mông Thái Nhất nghe được lời của tôi, lập tức giống như một đứa bé được kẹo, mỉm cười sáng lạn. Hắn thay đổi sắc mặt thật nhanh!
“Được rồi, anh nhanh một chút về nhà đi!” Tôi nhẹ nhàng đẩy Mông Thái, ai ngờ cúa đẩy lại hoàn hảo đẩy ngã Mông Thái Nhất té xuống mặt đất ko nhúc nhích!
Ko phải chứ!!? Hắn khi nào đã trở nên yếu đuối như vậy??
Tôi sững người nhìn hắn 10 phút, cuối cùng buông tha cho việc gọi hắn tĩnh lại
Hao hết sức chín trâu hai hổ, rốt cuộc, tôi cũng đem con người cao to này mang trở về phòng, ném lên cái giường nhỏ
Nhìn khuôn mặt hắn ngủ say, lông mi thật dài che khuất cặp mắt khi phách, sống mũi cao thẳng, đôi lông mày đậm đang nhăn lại . Bởi vì nguyên nhân say rượu nên toàn bộ khuôn mặt đã đỏ bừng, khóe miệng còn treo móc một nụ cười mỉm……………Mông Thái Nhất thì ra cũng rất đáng yêu………….
Đáng yêu? Tôi lắc lắc đầu của mình, Ma Thu Thu, siêu cấp ngang ngược Mông Thái Nhất mà mày cũng nói là đáng yêu??Ko phải mày cũng uống say rồi chứ?
Đột nhiên nhớ tới những lời vừa nói với tên kia,qua ngày mai nhất định hắn sẽ quen hết
Tôi ngã người lên bàn học, trong lòng có chút lo lo và mất mát, tôi lăn qua lăn lại mãi đến hừng đông mới mơ mơ màng màng ngủ
Ách………….thật bực mình…………..muỗi cứ bay qua bay lại…………..
Chờ đến khi tôi tỉnh lại thì trời đã sáng bảnh. Hắn đi đâu rồi? Ngày hôm qua……………ko phải hắn đã uống rượu say bí tỉ rồi chạy đến tìm tôi sao? Chẳng lẽ tôi nằm mơ
Tôi xoa xoa đầu óc hổn loạn của mình rồi nhìn sang xung quanh
A? Trên bàn học có 1 tờ giấy! Tôi vội vàng đứng dậy nhìn
Là tờ giấy Mông Thái Nhất để lại! Chữ thật sự rất khó xem:
Sẻ con
Tôi đi trươc nha! Đừng quên hôm nay cô phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục! Nếu ko cô sẽ gặp xui xẻo lớn!
Ngày hôm qua cô nhìn tôi lâu như vậy, có phải là cảm thấy tôi rất đẹp trai ko?
P.s: Bộ dạng cô ngủ thật đáng yêu! Hắc hắc! ^-=
Siêu cấp đẹp trai Mông Thái Nhất
…………………-_-
Ko phải là nằm mơ……………..
Hơn nữa…………..hơn nữa………….hắn vẫn còn nhớ rõ cái lời nói kia!! Trời ạ! Ngày hôm qua hắn thật sự uống say sao?!…………
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...