Lúc Tô Nghiên vừa tỉnh dậy thì trời đã sáng rồi, theo thói quen mà thôi, không quan tâm đến đầu mình đau như muốn vỡ ra, việc đầu tiên cô nghĩ đến chính là công việc.
Hôm nay phải đi kí hợp đồng, đối với cô mà nói là một hợp đồng lớn, sợ không kịp nữa rồi, nhanh chóng thức dậy đánh răng rửa mặt thay quần áo, thậm chí không vào cửa công ty mà lên thẳng tầng hai mươi sáu.
Tranh thủ thời cơ, tránh những việc ngoài ý muốn, việc quan trọng phải kí được hợp đồng với Chử Thừa Ân đã.
Kí xong hợp đồng, Tô Nghiên thở dài một hơi chuẩn bị vươn vai giãn gân cốt thả lỏng một chút, lại ngửi thấy một mùi thơm nồng nàn bay đến, đột nhiên, ùng ục, âm thanh vang dội phát ra từ bụng cô.
“Cô vẫn chưa ăn sáng sao?” Chử Hạo Nhiên cười tự nhiên, anh ta cúi người đưa tách cà phê của mình qua: “Lót dạ trước đi, đợi lát nữa có thời gian nhớ ăn gì đó rồi hãy làm việc tiếp.”
Mấy năm nay vì công việc, vì để bản thân tốt hơn mà anh ta không ngừng cố gắng làm việc, cho đến khi không xem mình là người nữa, thường bị em trai cười nhạo là người máy bán thân vì công ty. Thực ra ở trong lòng, Chử Thừa Ân là một con người ấm áp tốt bụng, thời gian khó khăn đó đã là quá khứ rồi, bay giờ tất cả đã đi vào quỹ đạo, anh ta bắt đầu có thời gian rảnh quan tâm đến cuộc sống của mình.
Đúng lúc vào lúc này, Tô Nghiên xông vào cuộc đời anh ta, không chắc là người con gái đẹp xuất sắc, nhưng không biết vì sao, đối với hứng thú của anh thì có nhìn thế nào cũng vẫn cảm thấy cô gái này thật đáng yêu.
“Cảm ơn.” Không nhận đồ mà đối phương đưa đến, Tô Nghiên chỉ là bận thu dọn kẹp tài liệu, còn phải nhanh chóng về công ty báo cáo nữa.
Buổi chiều, phải mở một buổi họp quan trọng, cô phải làm công tác chuẩn bị trước cho tốt.
Lúc này, cô ngồi trên ghế sofa trong phòng tổng giám đốc, còn Chử Thừa Ân đang đứng trước mặt cô, một cao một thấp khiến cô dâng lên một cảm giác không cân bằng tương xứng.
Không cần đến hai ngày, sau khi bàn giao công việc xong cô sẽ bắt đầu kì nghỉ, sẽ không theo dự án này nữa, cũng không muốn có quá nhiều tiếp xúc với người đàn ông bí ẩn trước mặt này.
Một chút cũng không muốn biết, tại sao anh ta rõ ràng là tổng giám đốc của Chử Thị lại có thể đi làm ở một công ty khác, hơn nữa người của công ty này cũng không hiểu rõ lắm về lý lịch của anh ta.
Chử Thừa Ân lại không tức giận vì bị từ chối ý tốt, chỉ là lịch sự tiễn Tô Nghiên ra khỏi phòng làm việc của mình, anh ta cũng là một người đàn ông có nguyên tắc, công tư phân minh, đợi sau khi bàn xong hợp đồng này bọn họ lại tiếp tục nói về chuyện riêng cũng chưa muộn.
Chỉ là Chử Thừa Ân không biết, có một câu nói là người tính không bằng trời tính, anh không kịp để theo đuổi phát triển tình cảm, bởi vì sự chậm trễ của mình, thậm chí về sau, đến cơ hội nảy sinh tình cảm cũng không có nữa.
Đương nhiên, đây là chuyện tương lai, tổng giám đốc Chử lúc này chỉ dựa ở bên của phòng làm việc, nhìn Tô Nghiên đi khỏi đó nhanh như bay, người con gái này khác biệt với tất cả những người đã từng tiếp xúc với anh trước đó, sự hứng thú của anh ta đối với cô càng nhiều thêm.
Không hề để ý đến những thứ này, Tô Nghiên vội vàng quay lại phòng làm việc của mình, chăm chỉ làm việc.
Giống như lúc trước, lại là một ngày làm việc bận rộn, gần đến sáu giờ là giờ tan làm, đang nghĩ xem phải xin nghỉ phép dài với tổng quản lý thế nào… việc hợp tác với Chử Thị là hạng mục quan trọng nhất của công ty trong năm nay, là cô tự mình đàm phán, cô lại nghỉ vào lúc này, quả thực là khó nói.
Nhưng, thời gian đến ngày diễn ra hôn lễ chỉ còn mười ngày, nếu còn không xin nghỉ thì chỉ sợ người đàn ông ngang ngược kia sẽ làm thịt cô mất.
Do dự hồi lâu, Tô Nghiên cuối cùng vẫn khó khăn đưa tay gõ lên cánh cửa gỗ dày cộp phòng tổng quản lý, chỉ là không ngờ đến, sau khi đi vào lại phát hiện tổng quản lý đang có một vị khách đặc biệt.
Tô Nghiên lấy hết cam đảm đi vào phòng tổng quản lý là muốn xin nghỉ phép dài, không ngờ lúc này trong phòng lại có khách, đợi đến khi cô nhìn rõ vị khách đó thì lại càng kinh ngạc hơn.
“Chào thủ… thủ trưởng Lăng.” Hai tay hai chân không vững nữa, Tô Nghiên nghiêm túc cung kính chào hỏi.
“Haha, hai người là vợ chồng chưa cưới, gặp nhau có nhất thiết phải bày ra thái độ cung kính thận trọng vậy không?” Trong phòng làm việc vốn luôn giữ bộ mặt nghiêm khắc giống như bao công, nhưng bây giờ vẻ mặt tổng quản lý lại hiền hòa tươi cười vui vẻ: “Tiểu Tô, đúng là toàn người nhà cả, tôi còn không biết đó, cô lại là con dâu của nhà họ Lăng.” Tương lai, Tô Nghiên trong lòng bổ sung thêm hai từ đấy, cúi đầu làm bộ thẹn thùng, thực tế là không dám nhìn thẳng vào người đàn ông khôi ngô cao lớn kia.
Người ngoài giới đều chỉ biết hai nhà họ Lăng và Tô có quan hệ thông gia, hầu như đều tưởng rằng cô dâu sẽ là cô cả xinh đẹp của nhà họ Tô, thủ trưởng không nói gì, cô làm sao dám khoe khoang thân phận của mình ra ngoài?
Tổng giám đốc Cao Minh Cường lại không biết tâm tình của cô, từ khi Tô Nghiên ở đại học đã bán mạng cho công ty, coi như là một tay ông phát hiện ra người tài, luôn rất thích cô gái này.
Bố của Cao Minh Cường với ông nội nhà họ Tô năm đó là chiến hữu cùng một đội, ông cũng lại là bạn tốt của bố Lăng Tiêu Quân, hôm nay Lăng Tiêu Quân đích thân tìm đến cửa, ông mới biết, nhà bạn mình sắp có chuyện mừng, con dâu lại là trợ thủ đắc lực của ông.
“Tiểu Tô, cô làm ở đây cũng nhiều năm rồi, tôi luôn rất coi trọng năng lực làm việc của cô, ngoài ra cũng rất thích tính cách và con người của cô. Nếu như không phải Lăng Tiêu Quân đích thân đến nói chuyện thì tôi cũng không muốn thả người đâu. Có điều, người trẻ có thế giới của người trẻ, tôi không thể ích kỉ làm lỡ hạnh phúc của hai người. Yên tâm đi, không cần tuân thủ quy định muốn nghỉ phải xin trước một tháng của công ty, cô ngày mai có thể không cần đi làm nữa, tôi vẫn sẽ phát tiền thưởng gấp đôi lương của cô.”
“Hả?” Tô Nghiên kinh ngạc, lời tổng giám đốc nói cô đều hiểu, nhưng tại sao lại không hiểu ý tứ bên trong chứ? Không cần đi làm nữa… Gấp đôi lương… Cao Minh Cường đã không để ý đến Tô Nghiên nữa, nói thẳng với Lăng Tiêu Quân: “Gửi lời hỏi thăm ba cháu cho chú nhé, đến lúc đó nhất định chú sẽ đến uống rượu mừng của cháu.”
“Cảm ơn chú.” Hiếm thấy thủ trưởng ngang ngược lại khách khí như vậy.
Không thể hiểu được sự việc đang xảy ra trước mắt, Tô Nghiên đứng ngây ngốc, tổng giám đốc nói với cô đàm phán xong hạng mục đó sẽ có tiền thưởng hậu hĩnh, chỉ là hơi chậm, sẽ đưa cho Lăng Tiêu Quân, cô nghe thấy thế cũng chỉ mơ hồ gật đầu.
Cho đến khi, gần như bị người ta đẩy ra khỏi phòng tổng giám đốc, sau khi vào thang máy, cô mới phát hiện ra chỗ không đúng.
Là tiền thưởng của cô, tại sao lại đưa cho Lăng Tiêu Quân? Tô Nghiên tức giận, đang chuẩn bị lời lẽ hỏi rõ ràng xem rốt cuộc là chuyện gì thì một câu nói của thủ trưởng đã đánh cho cô hiện về nguyên hình, ở trước mặt Lăng Tiêu Quân thì cô luôn thấp bé và e dè.
“To gan lắm, Tô Nghiên, lại dám ra ngoài uống rượu một mình, lại còn uống say nữa?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...