Trên du thuyền có một cô tên là Tô Diệu Cẩm, đam mê bói toán, cô ta nói Thẩm Thính Ôn và Chu Thủy Nhung không thể đầu bạc răng long, định mệnh Chu Thủy Nhung sẽ gặp một tai ương lớn, nói rất sinh động, cô ta còn kể qua một vài chuyện trong quá khứ mà Chu Thủy Nhung đã gặp.
Thẩm Thính Ôn có thể nghe vào tai chuyện như vậy sao? Anh liền hỏi cô ta có ý gì. Cô gái kia trả lời muốn biết thì 8h tối gặp nhau ở quầy Bar.
Chu Thủy Nhung và Lương Kế Phàm đang ở lầu hai nhìn thấy một màn này khiến cô rất khó chịu.
8h tối, Thẩm Thính Ôn thật sự đến quầy Bar, Chu Thủy Nhung và Lương Kế Phàm bám theo sau.
Trên đường đi, Lương Kế Phàm khuyên nhủ: ‘’Cậu ấy không phải người ăn trong chén còn nhìn trong nồi, cậu còn không hiểu cậu ấy sao?’’
Chu Thủy Nhung vốn cho rằng bản thân sẽ rất vô tư với mấy chuyện này, sao cô có thể ghen được? Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng ghen ghét với ai. Nhưng thấy Thẩm Thính Ôn hẹn với người khác, cô rất tức giận.
Không phải anh nói sẽ không nói chuyện với người khác phái sao?
Không những nói chuyện mà anh còn hẹn gặp người ta nữa ư?
Trong một chốc, Thẩm Thính Ôn không chú ý đến cô. Khi cô đang muốn rời đi thì khóe mắt nhìn thấy Thẩm Thính Ôn vươn tay qua cô gái kia, cô ấy cầm tay anh nửa ngày, Chu Thủy Nhung không rời đi nữa, cô đi tới chỗ bọn họ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn nghe Tô Diệu Cẩm nói xong chuyện của Chu Thủy Nhung thì bị tác động mạnh mẽ, tâm tình còn chưa khôi phục lại thì đã thấy Chu Thủy Nhung.
Chu Thủy Nhung cũng lười hỏi cho ra nhẽ, nhìn thái độ của Thẩm Thính Ôn cô cũng không muốn nói gì.
Tô Diệu Cẩm thấy tình hình không đúng nên giải thích với Chu Thủy Nhung: ‘’Tôi không có gì với cậu ấy, cậu đừng hiểu lầm, Thẩm Thính Ôn rất để ý cậu, cậu ấy tới tìm tôi chỉ là vì cậu, tôi chỉ muốn giúp hai người.’’
Đừng nói Chu Thủy Nhung không nghe lời này vào tai, ngay cả Lương Kế Phàm cũng thấy cô ta quá lẳng lơ.
Thẩm Thính Ôn hồi phục tinh thần, anh giữ chặt tay Chu Thủy Nhung: ‘’Nhung Nhung.’’
Chu Thủy Nhung hất tay anh ra: ‘’Thiếu gia chơi một mình đi, nhân tiện gọi giùm tôi chiếc thuyền nhỏ, tôi phải về.’’
Thẩm Thính Ôn nhíu mày, giải thích: ‘’Cô ấy nói chúng ta không thể bên nhau đến già, còn nói sắp tới em gặp nạn lớn, hơn nữa cổ còn có thể nói ra gốc gác của em. Cô ấy cũng biết những chuyện em từng gặp trước đây, nên anh muốn biết kiếp nạn của em có thể giải được không.’’
Chu Thủy Nhung không muốn nghe bọn họ tâm sự chuyện gì: ‘’Anh muốn gặp cô ấy thì sao không nói thẳng ra? Cơm nước xong tôi hỏi anh đi đâu thì anh trả lời thế nào? Anh nói bận chút việc, vì sao không nói rõ cho tôi biết?’’
‘’Vì cô ấy nói đừng cho em biết, cổ có thể kể rõ mồn một về hai đứa mình, bao gồm cả khi ở nước ngoài, thì anh không được nghe sao?’’
‘’Anh nói vậy là muốn nói tôi kiếm chuyện vô cớ sao? Mới nói sẽ không nói chuyện với người khác phái, vừa quay đầu liền làm ngược lại, còn dối gạt, là tôi chuyện bé xé ra to, không nên đến đây, không nên quấy rầy hai người cùng nhau giải nạn cho mình, ý anh là vậy đúng không?’’
Thẩm Thính Ôn nóng nảy: ‘’Không phải thế, anh chỉ muốn biết em sắp gặp phải nạn lớn gì? Để xem có thể tìm cách tránh không, nếu không thể tránh thì thời thời khắc khắc anh sẽ bên cạnh bảo vệ cho em, nhưng nếu có thể tránh được thì đương nhiên anh sẽ không để em gặp chuyện nguy hiểm!’’
Chu Thủy Nhung cười: ‘’Tôi cần anh bảo vệ sao? Thiếu gia bảo vệ bản thân trước đi, đừng đơn thuần mãi như vậy.’’
‘’Có ý gì?’’ Sắc mặt Thẩm Thính Ôn trở nên khó coi.
Chu Thủy Nhung nói: ‘’Tôi hỏi anh, có phải anh thấy cô ta nói không sai?’’
Thẩm Thính Ôn không rảnh nghĩ cô ta nói có đúng hay không, anh cũng không quen cô gái kia, sở dĩ anh đến đây hoàn toàn là vì Chu Thủy Nhung: ‘’Từ đầu đến cuối anh chỉ quan tâm nạn lớn mà cô ấy đề cập tới.’’
Chu Thủy Nhung ném điện thoại cho anh: ‘’Khi chơi bài với Lương Kế Phàm thì cô ta chọn một chỗ mà tụi tôi có thể thấy để nói chuyện với anh, vì sao?’’
Thẩm Thính Ôn cúi đầu nhìn điện thoại của cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
‘’Cô ấy chính là muốn để tôi thấy được! Cô ta nói đừng cho tôi biết thì anh quả thật làm đúng như vậy, sau đó làm chúng ta nghi ngờ lẫn nhau. Anh còn nghĩ cô ta đang giúp mình, và tôi không hiểu cho anh, tôi ngu ngốc, nên chỉ biết ở đây cãi nhau với anh, không hiểu sự khổ tâm của anh!’’
Trên màn hình di động hiện Video theo dõi, Thẩm Thính Ôn xem xong thì trừng mắt với Tô Diệu Cẩm.
Tô Diệu Cẩm vô tội nói: ‘’Không phải, lúc ấy tớ chỉ đang suy nghĩ có nên nói cho cậu biết không, chúng ta cũng không thân thiết, tớ cũng không cần phải lo lắng cho người xa lạ. Sau đó lại nghĩ tớ đi du thuyền của cậu thì giúp cậu một tay, nên sau đó mới nói cậu biết, tớ thật sự không biết chị này đã thấy được khi tớ và cậu nói chuyện.’’
Chị.
Chu Thủy Nhung tính tình không tốt, cô mặc kệ Thẩm Thính Ôn nghĩ gì liền tiến lên tát cô ta một cái, sau đó ấn đầu cô ta xuống quầy Bar, cầm lấy rượu vốn chuẩn bị sẵn cho Thẩm Thính Ôn đưa đến miệng cô ta: ‘’Uống đi.’’ Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Tô Diệu Cẩm không uống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...