Ngày thi đại học, bên ngoài nhìn đâu cũng thấy những ánh mắt chờ đợi lo lắng. Bên trong là những học sinh tham gia thi cử, bên ngoài là những cựu học sinh cầm thẻ trường học giới thiệu các dịch vụ đa dạng, kèm học phí ưu đãi, phụ đạo tân sinh viên…
Hai ngày thi đại học là hai ngày tràn đầy náo nhiệt ngoài trường thi.
Ngày thi xong, các học sinh đi ra khóc cũng có, cười cũng có, người nhà đi theo cũng cùng cảm xúc, có khích lệ cũng có oán trách. Có người vào một khắc bên ngoài trường thi quyết định mình sẽ học trường đại học nào.
Thẩm Thính Ôn vừa ra trường thi liền đi tìm Chu Thủy Nhung, anh thấy cô và Phó Lân Anh đi ra cùng nhau thì nhíu mày, đi qua kéo người lôi đi, khiến Phó Lân Anh rất xấu hổ. Bây giờ muốn nói một lời với Chu Thủy Nhung cũng không được sao? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung bị Thẩm Thính Ôn kéo đến ven đường, hai bên đều là xe tư gia, cô còn chưa kịp mắng anh thì Lương Kế Phàm và Chúc A Di đã đi tới.
Lương Kế Phàm câu lấy cổ Thẩm Thính Ôn: ‘’Thiếu gia làm chủ mời tụi tôi đi trường bắn đi? Trường bắn của Nguyên Canh Thành là bạn bè của cậu đúng không? Hay là đi cưỡi ngựa, tớ biết một trại nhập ngựa từ Đức về, đẹp mã lắm!’’
Nói nhiều khiến Thẩm Thính Ôn thấy phiền, anh xả cánh tay anh ta xuống: ‘’Cút đi.’’
Lương Kế Phàm không biết xấu hổ, bắt đầu nói với Chu Thủy Nhung: ‘’Anh Chu nói sao đây? Vất vả thi xong rồi thì không được thả lỏng sao? Kêu Chu Tịch Hựu tới luôn đi. Lý Cổn đâu rồi? Sao không thấy thằng nhóc này? Sao chưa tụ tập lại đây?’’
Đang nói thì Lý Cổn đến: ‘’Hôm nay đi ăn hả? Chút nữa tớ đến bệnh viện thăm Hựu Hựu.’’
Lương Kế Phàm chuyển qua câu cổ anh: ‘’Đi cùng đi?’’
Cứ như vậy, mọi người đến bệnh viện thăm Chu Tịch Hựu.
*
Tại bệnh viện, Chu Tịch Hựu nghe bọn Thẩm Thính Ôn tới đều đem tất cả trái cây ra đãi khách, Lương Kế Phàm vừa tới thấy vậy còn tưởng cô khách sáo với họ, kết quả nghe nói: ‘’Cậu tưởng bở, đem ra để mọi người lột vỏ giùm tớ đó.’’
Lương Kế Phàm coi thường, ngẩng mặt lên trời hỏi: ‘’Có Lý Cổn làm chó săn còn chưa hài lòng sao?’’
Chu Tịch Hựu nghe thấy lại muốn tát anh ta một cái.
Lý Cổn ở bên cạnh rót nước cho cô, gần đây Lương Kế Phàm mắng cả 2 người bọn họ.
Chu Thủy Nhung cầm trái táo, chuẩn bị gọt vỏ cho Chu Tịch Hựu thì bị Thẩm Thính Ôn giành, Chu Thủy Nhung cũng không tranh với anh, có người gọt vỏ giùm, cô giật lại làm gì, nhưng không nghĩ đến anh gọt xong không đưa Chu Tịch Hựu mà đưa thẳng tới miệng cô.
Chu Tịch Hựu ý kiến: ‘’Thẩm bảo bối vô liêm sỉ nghe, tự mình không mua nổi quả táo sao? Cậu là người lấy đồ ăn của người bệnh đút cho vợ vậy đó hả?’’
Chúc A Di còn nói: ‘’Cậu không xem video tớ chuyển qua sao? Cậu ấy công khai bày tỏ với Chu Thủy Nhung trong lớp, khiến các lớp đều vỗ tay, toàn khối 10-11-12 bàn luận không dứt, bọn họ đều nói cậu ấy cứng vãi.’’
Chu Tịch Hựu xem thường: ‘’Nhổ vào! Cứng cái rắm í!’’
Cô vừa dứt lời thì bầu không khí không đúng lắm, Lương Kế Phàm thích náo nhiệt còn thích chuyện bé xé ra to hơn: ‘’Cậu biết thiếu gia cứng hay không sao? Anh Chu đây cũng chưa nói gì mà. Lại nói, anh Chu biết thiếu gia cứng hay không cứng sao?’’
Chu Thủy Nhung bị ép nhớ lại buổi tối trao cái quý giá cho Thẩm Thính Ôn cùng với đủ hành vi vô sỉ của anh, cô liếc Thẩm Thính Ôn một cái sắc lẹm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Mọi người giờ đều đã hiểu.
Triệu Cô Tình thi xong cũng chưa về nhà, cô muốn về: ‘’Để bữa nào ăn cơm nhé, tớ về trước cho cha mẹ biết tình hình hôm nay thi cử thế nào.’’
Chúc A Di cũng không ở lại: ‘’Tớ cũng phải đi.’’
Lương Kế Phàm đưa hai cô về nhà: ‘’Còn tớ ở đây làm gì? Hai ngày nữa hẹn ăn cơm nhé, trước mắt tớ đưa hai cô nàng này về đã.’’
Ba người đi tới cửa, Lương Kế Phàm quay đầu hỏi Thẩm Thính Ôn và Lý Cổn: ‘’Hai cậu thi bằng lái chưa?’’
Lý Cổn gật đầu: ‘’Đã thi rồi.’’
‘’Nhanh đấy. Thiếu gia đâu rồi?’’
Chu Tịch Hựu nói: ‘’Nhanh cút đi, đừng nhiều lời, cậu ấy mà chưa có bằng sao? Dì Ôn Hỏa mẹ Thẩm Thính Ôn còn mua cho cậu ấy mấy chiếc siêu xe rồi kìa.’’
Cũng đúng, Lương Kế Phàm rời đi không nói gì nữa.
Bọn họ vừa đi, Chu Tịch Hựu xuống giường bệnh, rủ rê Chu Thủy Nhung chơi Game: ‘’Đánh với tớ 1 ván đi, thua thì không để cậu thiệt đâu.’’
Chu Tịch Hựu ở bệnh viện thấy chán thì rủ mấy thành viên trong nhóm chơi Game, Chu Thủy Nhung cũng đồng ý. Lúc bắt đầu mọi người chung team, sau đó Chu Thủy Nhung và Thẩm Thính Ôn tách ra. Chu Thủy Nhung thấy tình tình có vẻ không ổn: ‘’Không nhập cuộc được.’’
‘’Thử xem.’’ Chu Tịch Hựu nói: ‘’Để Thẩm Thính Ôn và Lý Cổn dẫn đường đi, chắc Lý Cổn sẽ làm được.’’
Lý Cổn và Chu Tịch Hựu đều đang thắng thế, Chu Tịch Hựu cũng không hỏi cậu muốn dẫn đường không mà đề cử Thẩm Thính Ôn. Lý Cổn không để ý, nhường đường cho Thẩm Thính Ôn.
Hơn 10 phút mới mở đường máu, làm Chu Tịch Hựu mở miệng mắng: ‘’Cậu làm cái gì thế?’’
Thẩm Thính Ôn nói: ‘’Không có gì, bà xã tôi chém loạn một phen thôi.’’
Kết cuộc ván đó thua.
Khi thoát Game, chưa cần Chu Tịch Hựu chửi thì Chu Thủy Nhung đã đá Thẩm Thính Ôn một cái.
Trận tiếp theo, Thẩm Thính Ôn cầm vũ khí cũng như không, bọn họ lại thua lần nữa. Chu Tịch Hựu trừng Thẩm Thính Ôn: ‘’Cậu cố ý hả?’’
Thẩm Thính Ôn không trả lời mà nói với Chu Thủy Nhung: ‘’Kéo anh lên.’’
Chu Thủy Nhung bực mình nên không nghe theo, có bản lĩnh thì đánh tiếp, xem cô ra tay thế nào.
Ván thứ 3 quả thật Thẩm Thính Ôn lại hại đồng đội, Chu Tịch Hựu muốn khóc.
Mọi người chơi Game một lúc nữa rồi đăng xuất, hết ván Thẩm Thính Ôn chọc Chu Thủy Nhung: ‘’Bên đối thủ sao cũng có người tên Thẩm Chu? Vừa khéo anh cũng là Thẩm Chu.’’
Trong Game này nickname của Chu Thủy Nhung là ‘’Thẩm Chu’’, là do Thẩm Thính Ôn đổi tên, còn anh thì lấy tên là Chu Thủy Nhung, thậm chí còn muốn lấy hình mình làm Avatar của Chu Thủy Nhung. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Tịch Hựu chơi xong mắng Thẩm Thính Ôn một trận: ‘’^%$%^@$& cậu %#$&^ Thẩm mẹ nó Chu, Chu cái rắm!’’
Chu Thủy Nhung cũng lười đáp lại Thẩm Thính Ôn.
Thẩm Thính Ôn lại tiếp tục kiếm việc làm, đi châm chọc Chu Thủy Nhung: ‘’Kỹ năng chơi vậy là không được rồi, ông xã dạy cho rồi mà, phải đánh ở đâu cũng không biết ư?’’
Chu Thủy Nhung ở cạnh Thẩm Thính Ôn, 1 lần gặp nguy hiểm là đá anh 1 cái, nhưng đá hoài không đã: ‘’Không muốn sống nữa thì cứ việc nói!’’
Thẩm Thính Ôn uất ức: ‘’Ai biểu em không hỗ trợ anh, anh chơi thua thì bị đá. Sao Chu Tịch Hựu làm liên lụy thì không đá cô ấy? Anh là ông xã của em hay là cô ấy vậy?’’
Đây là lần đầu tiên Chu Tịch Hựu thấy bộ dạng này của Thẩm Thính Ôn, nên sợ ngây người: ‘’Cậu không sao chứ Thẩm Thính Ôn? Có thể bình thường lại không?’’
Thẩm Thính Ôn nghe mà như không, anh quay qua Chu Thủy Nhung: ‘’Vậy có hỗ trợ anh không?’’
Chu Thủy Nhung rất có lập trường: ‘’Nằm mơ đi.’’
Được. Thẩm Thính Ôn còn hỏi Chu Thủy Nhung có muốn anh chỉ cô chơi Game không.
Chu Thủy Nhung thấy phiền quá nên đánh anh một cái: ‘’Biến!’’
Thẩm Thính Ôn còn nói: ‘’Không ăn được thì khó chịu à?’’
Chu Tịch Hựu cũng không hiền: ‘’Mẹ nó chứ Thẩm Thính Ôn, bớt khoe khoang, nói nhiều làm gì?’’
Người chung team Game với Thẩm Thính Ôn hiện tại thấy 2 cô nói vậy thì thừa thế trêu chọc, nói khích: ‘’Chúng tôi có lợi thế vậy đấy, có tức không? Tức không?’’
Chu Tịch Hựu thấy thú vị: ‘’Cười chết mất. Cậu không biết vì sao đồng đội mình cứ nhằm vào cô ấy (Chu Thủy Nhung) sao?’’
Không chờ người kia trả lời, Thẩm Thính Ôn liền đem đồ trong Game tặng cho Chu Thủy Nhung.
Đồng đội của Thẩm Thính Ôn không rõ, trên mặt hiện dấu chấm hỏi, sau đó hỏi: ‘’Cậu làm gì thế?’’
Thẩm Thính Ôn im lặng, trong Game cũng không đánh, không bắt người, mà chỉ đi theo sau Chu Thủy Nhung tặng đồ, khiến tất cả đều mắng anh một trận.
Đến cuối Thẩm Thính Ôn mới nói: ‘’Cô ấy là bà xã của tôi đó.’’
Nhờ sự ‘’bán độ’’ của Thẩm Thính Ôn mà mọi người thắng một phen, Chu Tịch Hựu không chơi nữa, Chu Thủy Nhung và Thẩm Thính Ôn cũng rời đi không quấy rầy người bệnh nghỉ ngơi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Lý Cổn đưa cho Chu Tịch Hựu ly nước, nhìn vào tài khoản Game của mình nói: ‘’Hao 5 phần.’’
Chu Tịch Hựu nghĩ anh đang tiếc nên nói: ‘’Bọn họ không có Thẩm Thính Ôn thì không thắng được, không chơi giỏi như chúng ta, các phương diện đều đánh không lại, nếu không có Thẩm Thính Ôn thì họ đã thua từ sớm. Nếu Thẩm Thính Ôn quyết định thắng thua thì cậu ấy hoàn toàn có thể không để bọn họ thắng, đồng đội kia của cậu ấy quá đáng ghét, chửi rất khó nghe, quan trọng là cô ta dám mắng Chu Thủy Nhung.’’
Lý Cổn không trách Thẩm Thính Ôn cướp vinh quang trong Game của mình, anh chỉ nói như vậy mà Chu Tịch Hựu giải thích theo bản năng khiến anh thấy không thoải mái. Sau đó anh ít nói hẳn, cuối cùng rời đi.
Chu Tịch Hựu nhận ra sự khác thường của anh, cũng không giải thích gì thêm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...