Chu Thủy Nhung đi ra, cô làm lơ mấy người kia, chỉ nói với Thẩm Thính Ôn: ‘’Cậu biết sai chưa?’’
Thẩm Thính Ôn gật đầu: ‘’Biết lỗi rồi.’’
Chu Thủy Nhung tha cho cậu: ‘’Vào nhà đi.’’
Đám người kia chắc chắn không bỏ qua cho Thẩm Thính Ôn, chúng chắn trước mặt Thẩm Thính Ôn nói với Chu Thủy Nhung: ‘’Lâu rồi không gặp người đẹp, bữa trước cô và thằng vô dụng này ở phòng tập diễn trò với tụi tôi sao?’’
Chu Thủy Nhung không muốn phí lời với bọn họ, cảm thấy rất mất thời gian: ‘’Không cần nói nhảm, muốn gì?’’
Tên cầm đầu nói: ‘’Tụi tôi cũng không phải không nói đạo lý, cô chỉ cần kêu thằng bạn trai vô dụng kia quỳ trước mặt tụi tôi lạy vài cái thì chuyện này sẽ bỏ qua, về sau cô có bị AIDS hay không cũng không liên quan tới tụi này nữa.’’
Bọn chúng đông người, mập gầy có đủ, nhưng cũng là bọn không có khí khái, nhìn qua cũng không thấy đáng sợ. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Nhưng Chu Thủy Nhung và Thẩm Thính Ôn chỉ có hai người, rõ ràng không thể đối chọi được, cũng không giống trên phim có thể lấy một địch mười.
Chu Thủy Nhung nói: ‘’Nói với tôi làm gì, trực tiếp nói với cậu ấy đi.’’
Tên cầm đầu liền quay người đá vào bụng Thẩm Thính Ôn một cái, Thẩm Thính Ôn ngay lập tức đá lại khiến tên kia té ngã, nhưng cậu cũng không xong, ngay lúc đó cậu bị bọn chúng tập kích, bắt phải quỳ xuống.
Thẩm Thính Ôn quỳ cũng không sao, nhưng cậu có yêu cầu: ‘’Các người để cô ấy đi thì tôi sẽ quỳ.’’
Tên cầm đầu cười: ‘’Mẹ nó còn rất nặng tình, tao không để cô ta đi thì sao? Tụi mày ngủ với nhau rồi sao? Vậy để nó phục vụ tao cũng không quá chứ? Hả? Đồ vô dụng.’’
Thẩm Thính Ôn rất bình tĩnh: ‘’Hoặc để cô ấy đi, hoặc tụi mày giết tao rồi cả đám vào đồn, tự chọn đi.’’
Tên kia cũng không đưa ra lựa chọn: ‘’Mày quỳ trước rồi tụi tao thả cô ta đi.’’
Ngay lập tức bầu không khí trở nên căng thẳng, dường như hôm nay Thẩm Thính Ôn không chịu quỳ thì cậu và Chu Thủy Nhung cũng đừng hòng thoát khỏi đây.
Đã nửa đêm, trước chỗ Chu Thủy Nhung ở thỉnh thoảng có người qua lại, nhưng họ cũng không ngu, giờ bị bọn chúng dồn đến góc xó xỉnh nào đó thì có kêu trời, bị ăn tươi nuốt sống thì ba ngày sau họa chăng mới có người biết.
Thẩm Thính Ôn gọi Chu Thủy Nhung: ‘’Nhung Nhung’’
Chu Thủy Nhung trả lời: ‘’Ừm.’’
Chu Thủy Nhung đến gần.
Đám đông bao gồm cả tên cầm đầu giống như nín thở, có thể bắt Thẩm Thính Ôn quỳ xuống thì quá sảng khoái rồi, mọi nhục nhã trước đây đều có thể gỡ lại.
Ánh trăng rất sáng soi rọi vào góc đường mà ánh đèn không chiếu tới, mọi hành động đều thấy được rõ ràng, chỉ có biểu tình trên mặt là không rõ mà thôi.
Thẩm Thính Ôn quỳ một gối xuống đất, tay duỗi về phía Chu Thủy Nhung, cậu còn cười giống như chưa nắm rõ được tình cảnh bản thân lúc này: ‘’My princess?’’
Lòng Chu Thủy Nhung đột nhiên thấy đau. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Tên cầm đầu nghe Thẩm Thính Ôn nói mà không hiểu, nhưng có thể chắc chắn bản thân đang bị chơi một vố, hắn đi lên đá một phát làm Thẩm Thính Ôn ngã ra: ‘’Đ* mẹ! Mẹ mày chơi tao hả?’’
Thẩm Thính Ôn lập tức giữ chân bọn chúng, vẫn giống như lúc ở phòng tập giữ chặt lấy Chu Thủy Nhung, táo bạo mở đường máu đẩy cô ra đầu hẻm thoát khỏi chỗ hỗn loạn này, còn bản thân thì quay lại đối đầu với cả đám côn đồ.
Chu Thủy Nhung vừa chạy ra khỏi hẻm nhỏ liền báo cảnh sát, cô rất sốt ruột, rất nhanh cảnh sát đã tới, tiếng la ầm ĩ: ‘’Làm gì vậy! Nằm sấp xuống hết cho tôi!’’
Cảnh sát nhanh tay đè từng tên một xuống đường. Mấy tên kia nhe răng trợn mắt, mặt đỏ như tôm luộc, thở hồng hộc hồng hộc, tức chết, tức chết mất, bọn chúng thật tức chết mà.
Tình trạng Thẩm Thính Ôn không xong nhưng cậu cũng không để cho tay chân bọn chúng được lành lặn.
Chu Thủy Nhung thấy Thẩm Thính Ôn từ từ đứng lên, xoa xoa khóe miệng và lỗ mũi bê bết máu, thật mẹ nó đau lòng quá, cô đi qua chỗ cậu.
Thẩm Thính Ôn thấy cô thì dang tay ra nở nụ cười.
Chu Thủy Nhung đến trước mặt cậu liền đá một phát khiến cậu ngã trên đất.
Thẩm Thính Ôn cũng không giận, cậu ngồi trên đất nhìn cô cười: ‘’Làm gì vậy?’’
Chu Thủy Nhung nhào lên câu lấy cổ cậu, dùng sức ôm chặt, mở mồm mắng: ‘’Mẹ nó cậu ngu à Thẩm Thính Ôn! Nhiều người vậy sao đánh lại được đây? Cậu ra vẻ cái gì? Đánh không lại không biết chạy sao? Rốt cuộc là ai khiến ai tức chết đây!’’
Thẩm Thính Ôn ôm eo cô, cười hỏi: ‘’Đau lòng vì tớ sao?’’
‘’Mẹ nó ai đau lòng vì cậu chứ! Tự dát vàng lên mặt!’’
Thẩm Thính Ôn không cho cô ôm nữa: ‘’Vậy buông tay.’’
Chu Thủy Nhung không buông! Cô ôm chặt hơn, giọng cũng nhỏ lại, mềm mỏng: ‘’Tớ đau lòng…’’
Thẩm Thính Ôn cười rộ lên thành tiếng, mẹ nó đáng giá, trận này đáng đánh lắm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung buông cậu ra, xoa xoa khóe miệng dính máu của cậu, nghĩ đến hôm nay cậu vì tìm không thấy cô nên trở thành như vậy, kỳ thật nếu so sánh thì cô cũng không cần trở nên như thế này, điều này chỉ chứng minh bọn họ để ý đến đối phương nhường nào.
Cô hiểu được một chút tâm tình của Thẩm Thính Ôn, nhỏ giọng nói: ‘’Sau này tớ không để điện thoại ở chế độ im lặng nữa.’’
Thẩm Thính Ôn hiểu cô đang nhận lỗi. Cậu xoa mặt cô, nhẹ nhàng hôn dưới mắt: ‘’Đừng để tớ tìm không thấy cậu nữa.’’
Cảnh sát gọi bọn họ: ‘’Đi thôi, đợi mời nữa sao?’’
Chu Thủy Nhung từ trên người Thẩm Thính Ôn đứng dậy, đỡ cậu đứng lên. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...