Trên đường về nhà, Thẩm Thính Ôn vẫn giữ nét mặt căng thẳng, nhìn ra được cậu thật sự rất tức giận.
Tự bản thân Chu Thủy Nhung cũng xử lý được loại chuyện này, nhưng khi bị Thẩm Thính Ôn kéo ra sau cô liền có cảm giác kỳ quái, khiến cô tại thời khắc ấy tâm trí trống rỗng, chỉ có thể giống đồ ngốc ngẩn ra nhìn cậu giải quyết mọi chuyện.
Càng ngày cô càng cảm giác được hương vị khi được nam giới bảo vệ.
Người này không phải cha cô, cũng không phải người có chức trách phải bảo vệ người khác, mà đây là người con trai thuộc về riêng cô, chỉ biết bảo vệ cô.
Thẩm Thính Ôn đi tới nắm tay cô: ‘’Nhung Nhung, tớ muốn nắm tay.’’
Chu Thủy Nhung nhìn lại cậu, này mẹ nó có chỗ nào giống hình ảnh người con trai kiêu hùng cao 2m8 hồi nãy chứ? Đây là yêu tinh thích làm nũng mà? Vẫn là cái người tỏ vẻ đáng thương, hay giả ngu với cô. Cô không cho cậu nắm tay: ‘’Tớ không muốn.’’
Thời điểm Thẩm Thính Ôn muốn giả ngu thì sẽ giả ngu, còn khi không cần thiết nữa thì trực tiếp nắm tay luôn, cứ giữ chặt, mặc kệ Chu Thủy Nhung đánh cỡ nào cậu cũng không buông tay.
Chu Thủy Nhung mắng: ‘’Cậu là đồ vô lại sao?’’
Thẩm Thính Ôn nhất quyết giữ chặt tay cô: ‘’Tớ là ông xã của cậu.’’
Chu Thủy Nhung có chỗ bất đắc dĩ, mặc kệ cậu. Không còn biện pháp nào, cậu thật không biết xấu hổ, cô không lay chuyển được, cho cậu, cho cậu đấy, cậu muốn liền cho cậu nắm đi. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn được một tấc lại muốn tiến một thước: ‘’Cứ thong thả về nhà, sau đó tớ có thể ôm cậu sao?’’
Chu Thủy Nhung trừng mắt: ‘’Dĩ nhiên là không.’’
Thẩm Thính Ôn hít một hơi dài: ‘’Ông xã người ta muốn ôm là ôm, muốn hôn là hôn, tớ còn phải hỏi cậu trước, hay cậu vốn dĩ không yêu tớ. Tớ mãi mãi cũng không phải là ưu tiên số một trong lòng cậu, mãi mãi không xứng đáng chạm vào cậu.’’
Chu Thủy Nhung thật sự thấy phiền khi thấy bộ dạng đứng im kể lể này: ‘’Ôm một cái! Cho cậu ôm đó! Nhưng chỉ một chút thôi!’’
‘’Ôm rồi, có thể hôn không…’’
‘’Thẩm Thính Ôn!’’
‘’Được rồi, không hôn.’’
Chu Thủy Nhung nói sang chuyện khác, không chạm tới thì thôi, bị cậu đụng chạm lại trở thành nghiện: ‘’Mấy ngày sau có lễ hội âm nhạc Thượng Hải, Chu Tịch Hựu nói muốn đi.’’
Chuyện này có liên quan đến Thẩm Thính Ôn cậu sao? ‘’Cho nên là?’’
‘’Nên cô ấy muốn tớ đi cùng.’’
‘’Cổ không có bạn trai hay sao? Làm gì cứ quấn lấy người yêu của tớ chứ?’’ Thẩm Thính Ôn bất mãn với Chu Tịch Hựu.
‘’Tớ đồng ý đi rồi.’’
Thẩm Thính Ôn buông tay Chu Thủy Nhung, một mình tiến về phía trước.
Chu Thủy Nhung đi theo sau, cũng không gọi lại, vì chắc chắn lát nữa cậu sẽ quay đầu lại.
Đi chưa được nửa phút, Thẩm Thính Ôn quả nhiên quay đầu lại, làm bộ dạng tủi thân: ‘’Cô ấy kêu đi cậu liền đi, tớ muốn hôn cậu một chút cũng phải đánh tiếng. Rốt cuộc bạn trai cậu là tớ hay là cô ấy?’’
Chu Thủy Nhung đi qua chủ động đưa tay cho cậu nắm: ‘’Cô ấy bị bệnh mà, cậu có bệnh hay sao?’’
‘’Bệnh rồi! Bệnh nan y!’’ Miệng thì phản pháo nhưng tay vẫn nắm lấy tay cô.
Chu Thủy Nhung dùng sức nắm chặt tay cậu đến mức hơi đau: ‘’Về sau đừng nói như vậy nữa.’’
Thẩm Thính Ôn đau la oai oái, la xong mới hỏi cô: ‘’Tớ là bạn trai cậu phải không?’’
Từ hôm qua khi cậu tiến hành công cuộc tẩy não Chu Thủy Nhung, đã khiến cô khắc rất sâu, quên cũng không quên được: ‘’Ừm’’
‘’Vậy cậu có thể đừng xem thường tớ không?’’
‘’Tớ không xem thường cậu.’’
‘’Cậu còn nói không xem thường ư? Cậu làm gì phải trông Chu Tịch Hựu? Bệnh của cô ấy không sao đâu, tủy cũng có rồi, tiền cũng có.’’
‘’Cậu có được đáng yêu như Chu Tịch Hựu không?’’
Thẩm Thính Ôn không nói nữa, mãi đến khi tới nhà cũng không mở miệng, đưa người về rồi đi, ôm cũng không ôm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung chưa thấy người nào trẻ con như vậy, duỗi tay giữ chặt cậu lại.
Thẩm Thính Ôn cũng không quay đầu lại: ‘’Đừng kéo tớ, cậu đi tìm cái người đáng yêu kia đi.’’
Chu Thủy Nhung giật nhẹ quần áo cậu, ép bản thân nói ra những lời chưa bao giờ nói: ‘’Cậu không đáng yêu nhưng được cái đẹp trai, thân hình cũng đẹp, có cơ bắp nữa, da lại trắng, thật khiến người khác động lòng.’’
Thẩm Thính Ôn từ từ xoay người lại, nghi ngờ hỏi: ‘’Thật vậy không?’’
Chu Thủy Nhung kéo tay áo cậu, gật gật đầu: ‘’Thật vậy.’’
Thẩm Thính Ôn đến gần cô nhỏ giọng hỏi: ‘’Vậy tớ có thể…’’
Chu Thủy Nhung biết cậu muốn gì liền duỗi tay vòng qua eo, nhẹ nhàng ôm cậu.
Thẩm Thính Ôn còn muốn làm cái khác thì Nhị gia đi tới, kêu lên ai nha ai nha: ‘’Tôi đang thấy cái gì đây?’’
Chu Thủy Nhung lập tức buông Thẩm Thính Ôn ra, xấu hổ không có chỗ chôn.
Thẩm Thính Ôn lại thoải mái gọi một tiếng ‘Nhị gia’.
Nhị gia đến trước mặt hai người, cố ý trêu Chu Thủy Nhung: ‘’Không phải con nói chướng mắt sao? Mới vừa rồi làm gì đó?’’
‘’Cái gì chướng mắt ạ?’’ Thẩm Thính Ôn hỏi.
Nhị gia xua tay: ‘’Không có gì, con bé này nói bản thân chướng mắt ai kia, nhắc đến còn tru tréo, nghiến răng nghiến lợi, quay đầu cái là ôm người ta rồi. Bọn trẻ giờ đều như vậy sao?’’
Chu Thủy Nhung chịu không nổi nữa: ‘’Nhị gia hạ cờ bằng miệng phải không ạ?’’
Nhị gia cũng không giận: ‘’Đôi khi cũng dùng chiến thuật ngôn ngữ.’’
Chu Thủy Nhung không tiếp bọn họ nữa, cô đi lên lầu.
Nhị gia quay đầu nhìn Thẩm Thính Ôn: ‘’Con bé này cũng không phải người bình thường, cậu có thể chế ngự được nó không?’’
Thẩm Thính Ôn nhàn nhạt cười: ‘’Không phải ông đã thấy rồi sao?’’
Nhị gia chỉ cười không nói gì, Thẩm gia bọn họ đều là kẻ si tình, từ đời ông nội cả đời lừng lẫy cũng chỉ dám nhẹ giọng với vợ mình, đến đứa cháu này xem ra cũng không chịu thua kém.
Hai người tán gẫu vu vơ vài câu rồi tách ra.
*
Chu Thủy Nhung về nhà nghe điện thoại của Chu Tư Nguyên, anh hỏi thăm tình hình ở trường, Chu Thủy Nhung nghĩ đến chuyện mình yêu đương thì chột dạ, liền muốn nhanh chóng cúp điện thoại, Chu Tư Nguyên nhạy bén cảm nhận được: ‘’Có chuyện gấp gì sao?’’
‘’Không có ạ, con muốn làm bài tập.’’
‘’Tốt nhất là làm bài tập thật, nếu cậu biết con có chuyện gạt cậu thì cậu liền nói mẹ con biết.’’
Chu Thủy Nhung ngồi vào xích đu: ‘’Cậu không phải nói sẽ chung thuyền với con sao?’’
‘’Cậu cùng phe con mà con cũng không nghe lời, còn chung thuyền làm chi?’’
Chu Thủy Nhung không muốn kéo dài nữa: ‘’Con muốn làm bài tập.’’
Trước khi tắt điện thoại, Chu Tư Nguyên còn nói với Chu Thủy Nhung: ‘’Từ Túc bận làm nhiệm vụ nên không thể đến xem con, con thành thật một chút, đừng đi gây chuyện.’’
‘’Biết rồi ạ.’’
Kết nối bị ngắt, Thẩm Thính Ôn gửi tin nhắn ghi âm qua, Chu Thủy Nhung cúi đầu che giấu nụ cười theo bản năng, sau đó chuyển sang lạnh lùng hỏi: ‘’Gì đó.’’
‘’Sao hồi nãy máy bận thế? Cậu gọi điện thoại cho ai vậy?’’
‘’Vì sao tớ phải nói cậu biết?’’
Thẩm Thính Ôn bị cô chọc giận: ‘’Chu Thủy Nhung cậu muốn làm tớ tức chết phải không? Tại sao chọc ai không chọc lại chọc tớ chứ? Tớ thiếu nợ cậu sao?’’
Mắt Chu Thủy Nhung cong cong: ‘’Ở gần cậu thì sớm muộn gì cũng bị chọc tức thôi.’’
‘’Cậu tức giận thì không thể mè nheo giống những cô bạn gái khác sao?’’
‘’Vậy cậu nổi giận thì không thể tự hết giận giống như những anh bạn trai khác sao?’’
Thẩm Thính Ôn bị cô chọc tức quá hóa cười: ‘’Cậu được lắm, tớ mẹ nó tự hết giận được!’’
Sao lại không được? Chu Thủy Nhung muốn đi tắm rồi còn làm bài tập nữa.
‘’Cậu còn có việc gì sao? Không còn gì thì tớ cúp máy đây.’’
Thẩm Thính Ôn nói: ‘’Tớ đã mua 2 vé đến lễ hội âm nhạc rồi, để tớ dẫn cậu đi.’’
Tim Chu Thủy Nhung lại đập nhanh: ‘’Không phải không cho tớ đi sao?’’
‘’Vậy cậu có thể không đi ư?’’
‘’Không thể.’’
‘’Vậy còn không được sao? Cậu đi một mình sao tớ yên tâm chứ? Tớ không đi theo thì cậu xinh như vậy, để đám sói kia cuỗm mất thì làm sao?’’
Chu Thủy Nhung đã hiểu: ‘’Ừm’’
‘’Mẹ nó ngày nào đó tớ chết đi thì nhất định là vì tự hạ thấp mình quá.’’ Thẩm Thính Ôn nhịn không được thốt lên. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Chu Thủy Nhung hiểu rồi, hiểu rồi: ‘’Nếu tớ nói rằng cậu đi cùng khiến tớ rất vui, cái này xem như mè nheo rồi chứ?’’
Thẩm Thính Ôn không có động tĩnh.
Chu Thủy Nhung nhìn di động, chưa tắt máy mà: ‘’Này?’’
Thẩm Thính Ôn mở miệng thốt lên giọng trầm khàn: ‘’Cũng tính.’’
Tim Chu Thủy Nhung đập càng nhanh: ‘’Ừm.’’
Giọng trầm của Thẩm Thính Ôn rất êm tai, khi cậu lên quãng tám cũng dễ nghe, trước kia Chu Thủy Nhung không thấy gì, bây giờ cảm thấy bất kỳ tông giọng nào của cậu cũng dễ nghe. Cô không thể nghe thêm nữa nên vội vàng tắt điện thoại. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cô ấn điện thoại vào lòng, nằm thẳng lên sofa, nhếch chân lên nghĩ thầm khi Thẩm Thính Ôn ở phòng tập kéo cô ra sau lưng hơi bị đẹp trai, so với Tư Văn chỉ kém một chút, không, là kém một xíu xìu xiu thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...