Thẩm Thính Ôn về đến nhà liền nhắn tin cho Chu Thủy Nhung: ‘’Tớ về đến nhà rồi.’’
Chu Thủy Nhung thấy nhưng không trả lời.
Thẩm Thính Ôn lại nhắn thêm một tin: ‘’Ngủ rồi à?’’
Chu Thủy Nhung nằm trên giường nhìn màn hình điện thoại, tin nhắn từ Thẩm Thính Ôn không ngừng hiện ra, cô không biết vì sao nhưng cực kỳ muốn cho cậu biết mình chưa có ngủ.
Thẩm Thính Ôn nhắn tin cuối cùng: ‘’Ngủ ngon.’’
Chu Thủy Nhung vội vàng cầm điện thoại nhắn lại: ‘’Cậu đánh thức tớ rồi.’’
Thẩm Thính Ôn cười cười đọc tin nhắn, cũng không vạch trần cô: ‘’Vậy à, vậy cậu ngủ tiếp nhé.’’
Chu Thủy Nhung trở mình, bấm mấy chữ trên điện thoại: ‘’Cậu đánh thức tớ rồi thì sao mà ngủ được nữa?’’
Thẩm Thính Ôn buông xuống ly nước đang uống dở, ghi âm từng chữ rõ ràng gửi cho cô: ‘’Tớ hát ru cậu nhé?’’
Chu Thủy Nhung nghe giọng cậu bất giác nhớ lại khi cậu uất ức nói bản thân đang rất trướng, cô liền ném điện thoại qua một bên, không nhắn lại nữa.
Cô nghiêng người qua nằm thẳng trên giường nhìn trần nhà, bản thân cảm thấy thất vọng về việc mình bị Thẩm Thính Ôn dắt mũi. Cô cũng quá yếu thế trước sự dụ dỗ của cậu rồi, dựa vào đâu mà mỗi một hành động nhỏ nhặt của Thẩm Thính Ôn có thể tác động tới cảm xúc của cô chứ? Thật mất mặt. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn thấy cô không hồi âm, cậu đoán cô đang tự thôi miên bản thân phải giữ khoảng cách với mình, liền gửi tin nhắn ghi âm qua: ‘’Đừng giữ khoảng cách nữa, bạn trai đây không đồng ý.’’
Chu Thủy Nhung nghe vậy nhíu mày: ‘’Cậu có thể đừng tự xưng là bạn trai của tớ không? Bộ không có tên à?’’
‘’Có, tớ là Thẩm Chu, Thẩm trong Thẩm Thính Ôn, Chu trong Chu Thủy Nhung.’’
Chu Thủy Nhung thấy tim đập nhanh.
Thẩm Thính Ôn lại nói: ‘’Tuy rằng tên này rất êm tai, nhưng tớ càng thích xưng là bạn trai của cậu hơn. Thật vất vả mới có thể là bạn trai của cậu, không cho cậu cướp đoạt quyền lợi của tớ.’’
Tim Chu Thủy Nhung đập càng nhanh.
Thẩm Thính Ôn nhìn đồng hồ thấy cũng không còn sớm, cậu hạ giọng, thì thầm nói: ‘’Ngủ ngon, bé Nhung ngốc.’’
Chu Thủy Nhung nghe một tiếng này của cậu, rất có tiềm chất họa thủy, khiến cô không thoải mái, nóng cả người lên, thao thức đến nửa đêm vẫn chưa ngủ được.
*
Thẩm Thính Ôn lên lầu 3, mở cửa một căn phòng, khi bật đèn lên thì thấy khắp phòng đều là ảnh chụp từ nhỏ đến lớn của Chu Thủy Nhung. Cậu thuận tay cầm một hình lên, vuốt ve khuôn mặt không cảm xúc trên tấm hình, nhớ lại khi cô vì cậu mà phẫn nộ, khẩn trương, đau lòng, khiến cậu cười rộ lên.
Lần đầu tiên gặp cô, cậu chỉ mới 3 tuổi, từ khi có ký ức, ngoại trừ Thẩm Thành và Ôn Hỏa thì cậu chỉ khắc sâu trong trí nhớ hình ảnh của Chu Thủy Nhung.
Khi đó vốn không nghĩ nhiều, cũng không thấy bản thân có mục đích gì, chỉ là tò mò đâm ra có hứng thú. Từ từ trong quá trình thăm dò cậu bị sa chân. Một ngày khi bản thân mình nhìn hình cô mà cứng lên, cậu biết mình đã sa vào vũng lầy.
Cậu cũng không rõ mình bắt đầu để ý cô từ khi nào, cậu cũng không cần biết, quá trình không quan trọng.
Cậu ngồi xuống ghé lên bàn, nhắm mắt lại, tất cả hình ảnh hiện lên trong đầu đều là Chu Thủy Nhung, đủ mọi biểu tình.
Sao cậu có thể để một cô gái chiếm đầy tâm tư mình? Nào có tên con trai giống như cậu? Nhưng bản thân cố tình lại như thế.
Trí tuệ, năng lực của cậu dẫn đầu trong đám đông, trong tương lai đối với xã hội còn có thể được trọng dụng hơn so với Thẩm Thành, nhưng cậu chỉ muốn Chu Thủy Nhung.
Không còn cách nào, việc Chu Thủy Nhung không rời bỏ cậu, so với việc xã hội không cần mình nữa thì quan trọng hơn, tuy rằng như vậy không phải với giới tài nguyên và sự bồi dưỡng của quốc gia, nhưng có ai mà không có chuyện thẹn với lương tâm chứ? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Để xã hội hay Chu Thủy Nhung chịu thiệt, không cần nói cũng biết cậu sẽ để xã hội chịu thiệt. Xã hội không quan trọng bằng Chu Thủy Nhung.
Cậu là một người tục tằn, người thô lỗ tục tằn cũng chỉ biết bảo vệ người trong lòng mình thôi.
*
Thứ Hai ngày khai giảng, Chu Thủy Nhung đến kỳ sinh lý bị đau bụng, mặt, môi đều trắng bệch, cô ghé lên bàn nguyên buổi sáng, không hề động đậy.
Thẩm Thính Ôn thấy cô rất khó chịu liền thay cô làm trực nhật, cũng xin nghỉ giờ thể dục giúp cô.
Cô phụ trách kiểm tra 16 lớp, không thấy Chu Thủy Nhung mới hỏi cô đi đâu.
Thẩm Thính Ôn nói: ‘’Bạn ấy thấy trong người không thoải mái ạ.’’
Cô phụ trách trợn trắng mắt: ‘’Có cái gì không thoải mái? Lại giả đau bụng kinh chứ gì? Tôi biết nữ sinh các em chỉ có chiêu này, ngày ngày đều nói đến kỳ bị đau bụng. Tôi nói các em biết, chờ đến ngày các em không khỏe thật, lúc đó mới hối hận hồi trước đã nói dối vì lười!’’
Thẩm Thính Ôn nghe không xuôi tai: ‘’Cô giáo cũng là phái nữ nhỉ? Trù cho người khác bị bệnh thật độc ác.’’
Mọi người trong lớp kinh ngạc vì hành động của Thẩm Thính Ôn, không chỉ lúc này mà gần đây cậu có nhiều hành vi không giống mình, quá để ý đến Chu Thủy Nhung.
Trong lớp, có học sinh quen tay định mở máy lạnh, liền bị Thẩm Thính Ôn duỗi tay đóng lại, bọn họ bất mãn nhưng không dám nói gì.
Thẩm Thính Ôn kêu Tỉnh Hạ đi siêu thị mua hai thùng nước giải khát, cho mỗi người trong lớp một chai, lúc này mọi người mới hết lời ra tiếng vào, cũng thôi trợn mắt.
Tỉnh Hạ đưa trà sữa nóng cho Thẩm Thính Ôn: ‘’Trước kia bro không uống trà sữa mà.’’
Thẩm Thính Ôn không trả lời mà đặt trà sữa lên bàn Chu Thủy Nhung.
Tỉnh Hạ giờ mới hiểu.
Khi tới giờ cơm trưa, tất cả mọi người đều đến căn-tin, hàng quán, riêng Chu Thủy Nhung không đi, cô không động đậy, nhìn thật ủ dột, lúc này cơn đau đang nặng thêm. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Thẩm Thính Ôn cũng không đi ăn, cậu gọi cơm bên ngoài sau đó trèo tường ra ngoài lấy, mang cơm đến cho Chu Thủy Nhung. Thuận tiện đưa cho cô một túi chườm nóng lên bụng, cậu ngồi xuống bên cạnh, đặt tay lên mu bàn tay cô nói: ‘’Xin nghỉ buổi chiều đi.’’
Chu Thủy Nhung xoay đầu qua nhìn, trông giống như một vật nhỏ đáng thương: ‘’Trường cấm yêu đương, cậu có thể cách xa tớ một chút không?’’
‘’Không thể.’’
‘’Cậu phiền quá đi à.’’ Chu Thủy Nhung suy yếu nói.
Thẩm Thính Ôn cậy mạnh: ‘’Tớ thay cậu xin nghỉ buổi chiều.’’
Chu Thủy Nhung cũng không cần: ‘’Chiều phát bảng điểm trắc nghiệm, tớ muốn nhìn coi Vật Lý làm được bao nhiêu điểm.’’
‘’Tớ thay cậu xem.’’
Chu Thủy Nhung không bàn vấn đề này nữa mà nói rằng: ‘’Làm như thế tớ sẽ chia tay với cậu.’’
Thẩm Thính Ôn gật đầu: ‘’Được, chia tay.’’
Chu Thủy Nhung ngây người.
Thẩm Thính Ôn sờ tay vào bụng cô, che chắn giúp cô: ‘’Chia tay thì cậu cũng đau, việc này liên quan đến tớ sao?’’
Chu Thủy Nhung không đáp, lòng bàn tay của cậu rất ấm.
Thẩm Thính Ôn thấy cô ra mồ hôi lạnh, rốt cuộc không để cô ở trường nữa, đầu giờ vào học, cô chủ nhiệm vừa xuất hiện ở văn phòng là cậu liền đến xin nghỉ cho Chu Thủy Nhung.
Cô chủ nhiệm đồng ý, chưa vội để cậu rời đi mà lên tiếng nhắc nhở: ‘’Hiện tại là thời điểm quan trọng, cậu đừng làm cô giáo thất vọng, có một số việc nên tránh đi, cũng như giữ khoảng cách với bạn học.’’
Thẩm Thính Ôn làm không được: ‘’Thành tích em có giảm xuống sao ạ?’’
Cô chủ nhiệm không đáp, thành tích cậu không giảm xuống, dù rằng tâm tư cậu gần đây đều đặt lên người Chu Thủy Nhung cũng không khiến thành tích học tập bị giảm sút. Giống như lời một giáo viên từng nói, học sinh ưu tú như Thẩm Thính Ôn, lại có gia thế như vậy, theo luật bất thành văn mà nói vốn nên xuất ngoại du học, nhưng cậu vẫn ở lại trong nước, còn mang danh tiếng đến cho trường, bọn họ cùng nhau ăn ý thiên vị cậu một chút, du di cho cậu đi cửa sau. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cô hình như quản hơi nhiều rồi, bản thân hẳn phải đi quản những học sinh bị sụt thành tích mới đúng.
Đáng chết cái quy tắc ngầm trong xã hội này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...