Nghỉ giữa giờ, Chu Thủy Nhung mua một lốc sữa chua AD* tặng Phó Lân Anh, nói là cám ơn cậu đã giúp đỡ.
*Sữa chua AD:
Phó Lân Anh đột nhiên có chút chột dạ, cảm thấy bản thân đã phụ lòng tín nhiệm của cô, hơi xấu hổ không biết phải làm sao.
Chu Thủy Nhung cho đi cái gì thì không lấy lại, tùy đối phương nhận lấy hoặc bỏ đi.
Phó Lân Anh không còn biện pháp nào khác đành phải nhận lấy, có điều không dám uống.
Thẩm Thính Ôn nhìn xem cả quá trình ''trao đổi'' kia, mấy ngày trước khi Chu Thủy Nhung bảo hộ cậu cô còn chưa mua sữa chua cho mình, Phó Lân Anh chỉ kèm cô viết văn một chút, cô liền mua cho cậu ta? Cô có nhiều tiền thế sao không đi quyên góp đi? Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cậu định đợi đến giờ tự học, rốt cuộc chịu không nổi liền trước đưa một tờ giấy cho Phó Lân Anh: ''Tôi hơi khát nước.''
Phó Lân Anh nhìn đến lốc sữa chua kia, dù sao bản thân cũng không uống, liền đem cho cậu ta.
Chu Thủy Nhung làm xong bài, xoay thắt lưng một chút vừa lúc thấy lốc sữa chua cô mua ở trong tay Thẩm Thính Ôn, sau đó tận mắt thấy cậu cầm lên uống.
Thẩm Thính Ôn bình thường không uống mấy cái này, nay ngẫu nhiên uống một lần liền cảm thấy có vị ngọt ngào, dễ uống.
Chu Thủy Nhung nghẹn đến đến giờ tự học liền cầm lốc sữa chua trở về: ''Bộ cái này mua cho cậu sao?''
Thẩm Thính Ôn nói thật: ''Là Phó Lân Anh đưa cho tớ.''
''Tôi không tin cậu không làm gì mà Phó Lân Anh lại vô cớ đưa cho cậu.''
Thẩm Thính Ôn hạ mắt: ''Thì ra trong mắt cậu tớ là người rất vô duyên, không đáng được người khác quan tâm.''
Cậu ta thoạt nhìn có chỗ khổ sở, đôi mắt sưng đỏ phối hợp với khuôn mặt vô tội quả nhiên ai thấy đều phải thương xót. Nếu Chu Thủy Nhung không có chỗ khác biệt so với những người khác, thì quả thật đã bị dáng vẻ này lừa. Cô nói: ''Giờ mới biết sao?''
''Biết rồi, về sau người khác cho ... nữa, tớ sẽ không lấy.'' Âm thanh càng lúc càng nhỏ: ''Chỗ còn lại cậu cứ đem đi đi.''
Chu Thủy Nhung thấy đức hạnh này của cậu, càng nhìn càng tức, chỗ sữa chua đó cô lấy về cũng không muốn uống, thôi bỏ đi không lấy nữa: ''Thực mẹ nó xui xẻo!''
Thẩm Thính Ôn ván này hòa với Chu Thủy Nhung. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Cậu có điểm đắc ý, ngang nhiên uống sữa chua tiếp.
*
Chu Thủy Nhung về nước mấy ngày, học văn hóa dần ổn, lời thô tục cũng tiếp thu không kém, ngày càng lưu loát, đều là nhờ Thẩm Thính Ôn nên cô mới biết khái niệm ''Không biết xấu hổ'' là như thế nào.
Tối về đến nhà, Từ Túc mua vịt quay đến thăm cô, hỏi cô gần đây thế nào.
Chu Thủy Nhung đáp có lệ cho qua.
Từ Túc thấy cô không ăn được hai miếng, liền vươn tay áp lên trán cô: ''Em không muốn ăn sao? Hay bị sốt rồi?''
Chu Thủy Nhung lắc đầu tránh bàn tay anh: ''Không có gì ạ.''
Từ Túc lo cho cô: ''Ở trường em có bị ăn hiếp không?''
Chu Thủy Nhung mỉm cười, tuy là mệt mỏi nên cười có lệ, nhưng vẫn nhìn ra được cô cảm thấy những lời này rất buồn cười: ''Không ai ăn hiếp em.''
Cô khiêm tốn rồi, phải nói là không ai bắt nạt được cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Từ Túc biết cô có võ phòng thân, cũng nhanh trí, nhưng lòng người dễ thay đổi, quỷ kế đa đoan, anh sợ cô sơ ý sẽ bị tập kích không còn phân tích được: ''Có việc gì thì tìm anh.''
Hai người nói được đôi câu liền hết chuyện, Từ Túc thấy thời gian không còn sớm cũng không muốn chậm trễ Chu Thủy Nhung nghỉ ngơi nên ra về.
Chu Thủy Nhung tắm rửa xong lên giường nằm, từ từ nhắm mắt ôn lại bài học được hôm nay, có đôi chỗ khó hiểu nên rời giường lấy bài vở ra xem, nhìn một lát đã đến nửa đêm.
Cô rót ly nước, chuẩn bị đi ngủ thì di động vang lên, là tin nhắn của Từ Túc: ''Ngủ ngon.''
Cô biết anh đang thăm dò mình, nếu cô nhắn lại thì cho thấy bản thân vẫn còn chưa ngủ, chuyện này có bị anh nói cho Chu Tư Nguyên không thì cô không rõ, nhưng chắc chắn sẽ nghe Từ Túc cằn nhằn, cô không thích nghe cằn nhằn.
Chu Yên trước đây cũng chưa từng càm ràm cô, cô không muốn khi về nước mỗi ngày lại nghe lải nhải. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland.co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé.
Tiện tay tắt tin nhắn, nhìn thấy chỗ kết bạn nổi lên 1 thông báo đỏ, xem thì là Thẩm Thính Ôn, kèm theo thông điệp: ''Cậu xem ánh trăng tròn như vậy, sáng đến thế, một dịp như vậy không phải nên đồng ý kết bạn với tớ sao?''
Chu Thủy Nhung thờ ơ: Tôi thiếu nợ cậu sao? Nhiều người như vậy sao cứ không buông tha cho tôi.
''Cậu không biết sao? Tớ đang theo đuổi cậu.''
Chu Thủy Nhung ngừng lại, cau mày đơ ra nửa phút mới nhắn lại: ''Từ bỏ đi, tôi không thích cậu.''
''Cho tớ một lý do.''
''Đã xấu còn rầy rà.''
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...