Chiêu Một Nam Quỷ Làm Tức Phụ


Mặc dù lần đầu tiên Thu Duệ gặp phải chuyện khó giải quyết như vậy, nhưng hắn không phải là người một khi đã bại lộ tâm trí thì không thể tiến lên được, nếu có người có thể bày trận cướp đoạt hồn phách của hắn thì nhất định có cách phá vỡ.- Ngày mai ngươi sẽ đi tìm Tào đạo trưởng để phá vỡ trận pháp này!Thu Duệ dứt lời đang nửa lơ lửng trên ghế sô pha, nhắm mắt dưỡng thần.Giang Ý thấy hắn không muốn rời khỏi thì tức giận không thôi.


Hắn không muốn sống cùng với một con quỷ dưới một mái hiên.

Đừng nói là một ngày, ngay cả một chút thời gian hắn cũng cảm thấy lông tơ dựng đứng, mồ hôi lạnh ứa ra.Tuy nói Thu Duệ dáng vẻ đường đường, nhưng từ đầu đến cuối hắn đều là con quỷ, không phải đều nói quỷ quái vô tình.Giang Ý liếc trộm Thu Duệ trên ghế sô pha, thấy hắn nhắm mắt phượng lại, khuôn mặt bình tĩnh, không nhìn ra chút cảm xúc ba động nào.

Trong lòng thầm suy nghĩ một lúc lâu, sau đó lại hỏi Thu Duệ:- Ta nói này anh đẹp trai, ngươi ở đây đợi à? Không trở về nhà nhìn xem?Thu Duệ hơi mở hai mắt ra, nhìn Giang Ý đang cười nịnh bên cạnh nói:- Không phải ta không muốn đi, mà là ta không đi được!- Sao có thể như vậy được? Ta cũng không có khả năng hạn chế tự do của bản thân ngài! Đại môn ở bên kia, ngài đi thong thả không tặng!Giang Ý nhanh chóng nói xong cũng bình tĩnh nhìn qua bộ dáng trục khách của Thu Duệ.Sau khi nghe thấy lời của Giang Ý, Thu Duệ đứng dậy, miệng lướt qua cửa.Giang Ý đưa mắt nhìn hắn, trong lòng đắc ý cuối cùng cũng tiễn nam quỷ kia đi.- Chỉ sợ sẽ làm cho ngươi thất vọng!Giọng nói từ tính của Thu Duệ và chùm sáng màu đỏ đồng thời truyền đến, Giang Ý kinh ngạc nhìn qua Thu Duệ đang bay ra ngoài cửa lại bị ánh sáng màu đỏ cản trở, vẻ mặt không thể tin được.- Vậy...!Chuyện này là sao?Giang Ý kinh ngạc thật lâu:- Trận pháp ta đã triệt tiêu, sao lại còn như vậy?- Chỉ sợ không đơn giản như thế!Thu Duệ nhìn pháp khí được chất đống trên sàn nhà đại sảnh, lông mày nhíu chặt.


Thật sự chứng minh, một khi trận pháp mở ra, cho dù là nửa đường rút bớt thì pháp khí cũng sẽ không ảnh hưởng đến uy lực của hắn.Giang Ý trợn mắt há miệng:- Ý ngươi là, ngươi bị vây ở đây không có cách nào rời khỏi?- Có lẽ vậy!Thu Duệ gật đầu.Giang Ý đặt mông lên trên ghế sô pha, thật sự là tự làm nghiệt không thể sống!- Chỉ sợ sẽ phải làm phiền ngài một đoạn thời gian!Thu Duệ cười hì hì nhìn Giang Ý, bộ dáng kinh ngạc của nam nhân này làm tâm trạng của hắn rất là sảng khoái.

Nếu không phải nam nhân không biết thì hắn cũng không biết mình đã bị nhốt ở đây.Giang Ý ngẩng đầu lên nhìn nụ cười trên mặt Thu Duệ ở phía đối diện, khóe môi cong lên giống như Ngọc Lan nở rộ trong ngày xuân, thuần khiết cao nhã, giống như còn dẫn dắt chút hương thơm như vậy, nhìn thấy vậy trong lòng lại rất ngứa, rất muốn nhào tới cắn một miếng.Giang Ý bỗng nhiên hồi thần, hắn lại si tình với một nam quỷ phạm hoa như vậy, nhất định là đã quá lâu không có bạn gái, lại vượt qua mùa xuân! (Chỉ a, hiện tại là mùa hè thì không tốt rồi!)Nhất định là như vậy, Giang Ý đã định nghĩa nó như vậy vì trong đầu hắn không hiểu ý nghĩ.Một loạt tiếng chuông êm tai truyền đến, Giang Ý nhảy dựng lên đi thẳng đến phòng ngủ, nhìn màn hình điện thoại hiển thị chữ nhảy VIP cùng với máu gà đang chảy.


Miệng hắn mở ra đường cong thật to, sau đó dòng điện lại bị tiếng gió giật mạnh mẽ làm cho nở nụ cười cứng ngắc trên mặt.Vậy mà mấy điểm làm sao còn chưa đổi mới, ngươi biết không, chờ chuyện lớn như gan heo xảy ra, nhanh cút đi đổi mới cho ta, ngươi đừng nói với ta ngươi còn không có ngựa!Lúc này, Giang Ý mới nhớ tới hôm nay, hắn còn chưa có chương tiết, vậy thì không có người nào gọi điện cho thúc canh.Giang Ý cười làm lành nói:- Đại nhân, ta đã quá muộn để không thể nhận được phần thưởng của ta, bây giờ ta sẽ đi nhận, các ngươi cứ chờ đợi đi!Hừ!Đối phương đặc biệt kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng, ba một tiếng cúp máy.Giang Ý phẫn hận trừng mắt nhìn màn hình, nhe răng nói:- Hiện tại muội tử đều là nữ hán tử, không động đậy động cung đã như ăn phải trứng, ngươi có trứng sao?Giang Ý miệng thì lẩm bẩm mở máy tính ra, cảm giác sau lưng có ánh mắt nhìn chăm chăm, mặc dù biết phía sau là ai, nhưng ý thức vẫn run lên, cảm giác bị quỷ nhìn chăm chăm quả nhiên là sợ hãi đến xương cốt.Giang Ý lười nhác quay đầu lại xã giao với con quỷ đòi nợ này, phối hợp với việc bắt nó đi.Quả nhiên không lâu sau phía sau truyền đến âm thanh của nam quỷ:- Này, thì ra ngươi là nhà văn phòng thư viện!Ừm!Giang Ý đáp một tiếng rồi quay đầu nhìn nam quỷ:- Đừng làm chuyện này, ta là Giang Ý, còn ngươi thì sao?Nam quỷ cười vươn tay ra:- Xin chào, ta là Thu Duệ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận