Chiết Đại


Móng tay của nàng cào vào cánh tay hắn, rỉ máu đỏ tươi.

Sau khi nhận được sự phản kháng quyết liệt, Phó Lan Tiêu không còn tỏ ra dịu dàng nữa, tiếp theo là ánh mắt lạnh như băng, bản tính ham muốn kiểm soát trời sinh khiến hắn chán ghét hàm răng sắc nhọn và cái miệng sắc bén của nàng, Đại Tranh bị kìm trên mặt đất.

“Vậy ngươi thích tiểu tử kia vì cái gì, vì quyền, vì tiền.

” Hắn rất hài lòng với thắng lợi của mình, giọng điệu chậm lại mấy phần, giống như quỷ ăn thịt người: “Vốn mặc nữ trang rồi câu dẫn họ Ngụy kia, ngươi chỉ mong có người đồng tính luyến ái cùng mình sao? Cùng nhau sống ở trên thuyền sao?""Ngươi đang nói gì vậy?"Đại Tranh trừng mắt khó hiểu, nàng bị kìm trên mặt đất, xiêm y bị lôi kéo để lộ ra một bên vai, nàng mặc một cái áo sáng màu, cánh tay thon dài và đều, khuôn mặt đỏ bừng vì bị Lan Cửu hiểu lầm.

Phó lan Tiêu bị vai thịt trắng như tuyết làm lay động, vẻ mặt kỳ quái: "Cút!"Đại Tranh không quan tâm hắn có lấy mạng của mình vì những tội danh kia hay không, nàng chỉ muốn sống ở thời điểm này, nàng nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, vội vàng chạy trốn.

***Đêm khuya tĩnh lặng vô trần, ánh trăng như bạc.


Đương Kim Thánh Thượng tuổi tác đã cao, thái tử bị giam lỏng trong Đông cung, gần đây là Cửu hoàng tử giám quốc, vì Phó Lan Tiêu ngủ không sâu, đã qua giờ hợi, trong điện hoàn toàn im lặng, người trong cung khi đi bộ gần như không phát ra bất kỳ tiếng ồn nào.

Hắn hiếm khi nằm mơ, nhưng hôm nay lại có người đi vào giấc mộng của hắn.

Nữ tử cùng hắn chăm sóc bông hoa mộc thơm đang nằm dưới thân hắn, quần áo cởi ra một nửa, lộ ra bờ vai tuyết trắng, mặc kệ hắn lãng phí thời gian.

Thỉnh thoảng lại dùng móng vuốt giống như mèo cào cào vào cánh tay hắn.

Hắn dơ ngón tay ra, đút vào cái miệng không nghe lời của nàng, cuốn lấy chiếc lưỡi của nàng, cảm nhận được sự ấm áp của nàng! Nàng dùng cái tên mà hắn đặt cho nàng.

Còn chưa tảng sáng, chủ nhân trong điện đã gọi nước để tắm.

Cung nhân nhìn thấy thứ trên giường, trong lòng biết ý đến dọn dẹp.

"Đốt hết đi.

"Cung nhân không dám nhìn vẻ mặt hung ác nham hiểm của hắn, động tác trong tay nhanh hơn.

---Cơ thể Thánh Nhân đột nhiên bị bệnh hiểm nghèo, sau đó lại nghe nói Cửu hoàng tử vì bệnh của Thánh Thượng mà làm việc quá sức, cũng nhiễm bệnh theo, vậy nên kỳ thi mới kéo dài đến tháng sau.

Trong Đông Cung vang lên tiếng đổ vỡ.


“Hắn bị bệnh? Ta thấy là do hưng phấn nên ngủ không yên thì có?” Thái Tử Phó Lan Hữu người bị giam trong phòng, hắn ta đứng ngồi không yên đi qua đi lại, nôn nóng bất an: “Bên phụ hoàng nói thế nào?”Cung nhân không dám chọc giận hắn ta, dập đầu nói: “Sức khỏe Thánh Thượng không tốt, bọn nô tỳ vừa đến cửa thì đã bị đuổi về….

”“Tiểu Cửu thì có thể đi vào sao? Ta thấy là do ông ta già nên hồ đồ rồi, nhìn thấy hắn ta nên nghĩ đến hoàng hậu đi?!”Sở dĩ Phó Lan Hữu kiêng kị với Phó Lan Tiêu, kiêng kị đến mức bài mưu hại hắn, mới đầu bởi vì thấy Phó Lan Tiêu giống với mẫu thân, ngoài mặt thì phúc hậu và vô hại, không tranh không đoạt, thật ra thì là tàn nhẫn độc ác, nữ nhân trong hậu cung không biết bị nàng hại chết bao nhiêu người, chính mẫu thân của hắn ta cũng xém bị nàng hại chết.

Mà Phó Lan Tiêu không chỉ di truyền dung mạo của mẫu thân hắn, mà còn kế thừa tính cách độc ác của mẫu thân hắn.

Thế gian đều khen hắn như một quân tử, giống như thần tiên.

Nhưng Phó Lan Hữu đã tận mắt nhìn thấy, chính tay hắn đẩy đệ đệ của mình xuống giếng.

Chính là đêm mà Phụ Hoàng cố tình lập hắn ta trở thành Thái Tử.

Nhưng hắn ta không có chứng cứ.


Phó Lan Hữu đã ngồi ở vị trí Thái Tử rất nhiều năm, hắn ta biết bản thân không phải lựa chọn số một của Phụ Hoàng.

Con nối dõi của Thánh Thượng không nhiều không ít, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đều bị chết non, Tam công chúa và Ngũ công chúa đã xuất giá, Lục hoàng tử thì không có tiền sồ, sớm đã đi tứ phương phiêu lưu, hắn ta đứng thứ bảy, cùng với Phó Lan Tiêu còn có một vị công chúa, còn lại, là vị đệ đệ ruột đã chết của hắn ta.

Hắn ta cũng không biết tại sao năm đó Phụ Hoàng lại muốn lập người nhỏ nhất, sau đó lại bỏ qua Phó Lan Tiêu.

Dù sao người Phụ Hoàng thích là vị Hoàng Hậu đã chết kia, Hoàng Hậu có cơ thể yếu ớt, hoài thai một đứa con sẽ rất khó, sinh con xong thì mấy năm sau nàng ấy đã mất.

Tóm lại, Phó Lan Tiêu càng che giấu bản thân, Phó Lan Hữu càng ngồi vững ngôi vị, chờ thời cơ chín muồi, hắn ta muốn diệt trừ họa lớn này đi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận