Nhưng bắt hắn một thanh niên hai mươi mấy tuổi, cả ngày ngoại trừ ngủ thì bị bắt nằm một chỗ, mà lại không có điện thoại, tivi hay máy tính gì hết, không thể lướt web xem phim, đọc tin tức.
Làm sao hắn có thể chịu đựng nổi, bởi vậy hắn chỉ có thể biểu hiện yêu nghiệt một ít, dù cho không thể hoạt động gì quá lớn nhưng có thể bò tới bò lui, thì vẫn còn tốt hơn cả ngày nằm một chỗ nhiều a.
Và cũng trong một tháng này Phương Thần phát hiện công pháp của hắn tự động vận chuyễn được khoảng bốn chu thiên, mặc dù vì kinh mạch chưa được đả thông nên chỉ là tiểu chu thiên mà thôi.
Dòng khí màu vàng trong cơ thể hắn lớn hầu như gấp đôi, tốc độ vẩn chuyển qua các kinh mạch chưa được khơi thông cũng nhanh hơn một tháng trước rất nhiều.
Hiện tại hắn vẫn chưa thể nhìn thấy vùng đan điền, chỉ có thể nội thị một chút trong kinh mạch thôi, mà hình ảnh nội thì vẫn còn rất mơ hồ.
Dù vậy nhờ có công pháp vận chuyển mà cơ thể hắn phát dục cực nhanh, da thịt xương cốt đến cả nội tạng tế bào.
Đều được cường hóa mạnh hơn một tháng trước gấp đôi, đây là còn là trước đó ngày hắn được sinh ra, lúc đó gia gia truyền công pháp.
Cơ thể hắn đã được Thiên Địa chi lực điều động Nguyên Khí đất trời cường hóa qua một lần, dù cho vì cơ thể còn quá yếu ớt làm cho chỉ cường hóa được một chút.
Nhưng trong cơ thể hắn tích lũy Nguyên Khí đất trời lại rất nhiều a, cho nên một tháng này theo công pháp vận chuyển ngoại trừ từ bên ngoài hấp thu một chút linh khí vô chủ ra.
Thì còn kích phát ra Nguyên Khí đất trời tồn trữ trong các tế bào ra ngoài, dù chưa lôi kéo ra được một phần tỷ, nhưng cũng nhờ vậy mà trợ giúp cơ thể hắn được cường hóa rất nhiều.
Nhất là kinh mạch trong cơ thể cũng được cường hóa cùng mở rộng hơn một chút, dù chỉ một chút nhưng thời gian dài sẽ vẫn rất khả quan.
Kinh mạch rắn chắc và mở rộng hơn, thì tốc độ vận chuyển công pháp sẽ mau hơn, hấp thu ngoại giới linh khí cũng càng nhiều.
Bởi vậy mới có thể trong một tháng hắn đã có thể bắt đầu bước đi được, nếu không với cơ thể yếu ớt của trẻ sơ sinh, đừng nói là biết đi biết bò, chỉ có thể hoạt động một chút tay chân là đã tốt lắm rồi.
Bởi vậy biểu hiện của hắn bị rất nhiều thế lực đối thủ đối đầu của Phương gia nhìn trong mắt, rất nhiều âm mưu kế hoạch nhằm đối phó hắn đã bắt đầu từ từ triển khai, chôn xuống một vài phục bút.
Nhưng vì đây là phủ nguyên soái cùng với nơi này cũng là dưới chân thiên tử, nên bọn họ hoàn toàn không thể làm gì lộ liễu được, chỉ có thể bố trí cho tương lai thôi, mà Phương Thần hắn cũng biết điều này.
Mấy lần hắn gặp những người tới tặng quà chúc mừng, trong đó có một ít người nhìn hắn với ánh mắt hiển lộ băng lãnh sát ý.
Có lẽ bởi vì bọn họ cho là hắn còn quá nhỏ nên sẽ không phát hiện gì, nên mới dám lộ liễu như thế, nhưng bọn họ hoàn toàn sẽ không ngờ tới.
Linh hồn hắn là một thanh niên hai mươi mấy tuổi a, cùng với vì là trẻ sơ sinh nên giác quan của hắn đang nằm ở mức cực độ nhạy cảm.
Nhất là nhờ có công pháp trong người nên giác quan của hắn càng nhạy cảm hơn một ít nữa, mà những người đến chúc mừng hắn.
Trong đó bọn họ toàn bộ đều có công pháp trong người, mỗi người đều có cảnh giới cao nhất định, ý niệm ác ý của bọn họ trong lúc lơ đãng sẽ hóa thành thật chất.
Cái này chỉ có người bị bọn họ nhắm tới mới sẽ cảm giác được, người bên cạnh cho dù cảnh giới lại cao trong lúc không chú ý cũng rất khó phát hiện.
Nhất là trong những trường hợp đông người như vậy, nhưng vì quán tính bị vẻ ngoài trẻ sơ sinh ngây thơ trong sáng của Phương Thần lừa dối.
Nên bọn hắn mới mỗi khi nhìn tới hắn là ánh mắt sẽ lóe lên từng tia sát ý băng lãnh rất khó phát hiện, nhưng Phương Thần lại hoàn toàn có thể cảm nhận được.
Trong người hắn có công pháp, linh hồn cũng mạnh hơn người thường rất nhiều, và khoảng thời gian này vừa mới sinh ra cho nên tinh thần của hắn đang nằm ở mức độ rất sinh động và nhạy cảm.
Chỉ cần là ác ý cùng sát ý nhằm thẳng vào là bị hắn nhận ra ngay, nên từ đó hắn bắt đầu tự đề tỉnh bản thân, những tình tiết này kiếp trước hắn đã thấy trên mạng quá nhiều.
Sinh ra trong gia tộc lớn mà thế giới này lại gần giống như thời trung cổ, những việc này sẽ thường xuyên xảy ra, minh tranh ám đấu là điều không bao giờ thiếu.
Nếu hắn sau này không cẩn thận rất có thể sẽ xảy ra trường hợp hôm nào đó đẹp trời hắn bị người ám toán thiếu cái chân, cụt cái tay hoặc đan điền bị phá hủy.
Còn không thì trúng độc hoặc thẳng thắng đang đi dạo bị sát thủ giết luôn, mô típ này quá quen thuộc rồi, còn may là hắn được tu luyện công pháp sớm hơn người khác nhiều mấy năm.
Chỉ cần cố gắng tu luyện thì hắn có thể tự bảo vệ bản thân trong tương lai, nhưng hiện tại cũng chưa phải lúc hắn cần lo lắng điều này.
Một điều kỳ quái là, ngón tay của Phương Thần hiện tại đang đeo một chiếc thanh đồng nhẫn cổ, nhưng ngoại trừ hắn ra không có ai nhìn thấy nó cả.
Và theo hắn lớn lên thì chiếc nhẫn cũng biến lớn theo để vừa với ngón tay hắn, nhiều lần hắn trộm thử dùng sức tháo nó ra nhưng hoàn toàn bị cố định.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...