Chiến Thần Xuất Kích


Nước Đoan Hùng là một quốc gia có pháp lệnh rất nghiêm khắc.


Nếu như dựa theo trình tự chính quy mà đi, muốn kéo một thẩm phán xuống đài là rất phiền phức.


Giang Cung Tuấn động tới Chụ Cương, vốn là đã không dựa theo quỹ đạo bình thường rồi.


Nếu như dựa theo trình tự quỹ đạo thì Giang Cung Tuấn cần phải xin phép Vương, Vương đưa văn kiện xuống, được mấy bên phê duyệt, sau khi đều ký tên hết thì mới có thể bắt người được.


Vương cúp điện thoại.


Giang Cung Tuấn thì lại bắt đầu suy nghĩ.


Anh cảm thấy, tiếp theo nếu mà mình còn muốn hành động thì bắt buộc phải nắm giữ Hình Điện ở trong tay.


Bởi vì, tiếp theo đây, Hình Điện là quan trọng nhất.
Anh không muốn người của Hình Điện lại là người của phe cánh khác.


Sau khi suy nghĩ, anh gọi điện thoại cho Giang Vô Song, anh nói thẳng: “Vô Song, đi điều tra cho anh một người”

Bên trong điện thoại truyền đến tiếng nói của Giang Vô Song: “Ai vậy?”

“Thẩm phán của Hình Điện, Quan Minh Đức”

“Được, không thành vấn đề.”

“Nhanh lên, tranh thủ trước khi trời sáng, điều tra rõ ràng cho anh.”

“Em biết rồi”

Buổi tối hôm nay, Giang Vô Song cũng không ngủ.


Bởi vì cô ta cũng biết, Giang Cung Tuấn đã bắt đầu hành động rồi, dẫn dắt một nghìn quân Xích Diễm, bắt được một tướng quân quyền cao chức trọng, cô ta đang đợi tin tức.



“Độc Bộ Vân, lợi dụng thể lực của Hắc Điện, đi điều tra cho tôi một người là tướng quân của Quan Minh Đức”

“Quỷ Kiến Sầu, điều tra cho tôi một người, ông ta gọi là thẩm phán của Hình điện ở nước Đoan Hùng.
Trước khi trời sáng, tôi cần nắm giữ tất cả thông tin của ông ta, tận lực để điều tra chứng cứ phạm tội của ông ta đi”

“Giang Ly, lợi dụng mạng lưới tình báo của Long Điện, đi điều tra thẩm phán của Hình Điện nước Đoan Hùng, Quan Minh Đức

Giang Cung Tuấn gọi mấy cuộc điện thoại.


Trong số tình báo mà anh đang nắm giữ, không có chứng cớ phạm tội của Quan Minh Đức.


Nhưng, người đang giữ chức không có khả năng là sạch sẽ không có vấn đề.
Chỉ cần nắm giữ được một chút chứng có thì cũng đủ để cho Quan Minh Đức xuống đài rồi.


Sau khi gọi điện thoại xong, anh lại gọi một cuộc điện thoại cho Vương.


“Giang Cung Tuấn, còn có chuyện gì nữa sao?”

Giang Cung Tuấn nói thẳng: “Tôi đã bắt đầu đi điều tra thẩm phán của Hình Điện, Quan Minh Đức rồi, bây giờ thế lực mấy bên đều đang điều tra.
Nếu như ông ta thật sự có vấn đề, như vậy thì trước khi trời sáng, chắc chắn ông ta sẽ xuống đài.
Đến lúc đó tôi trực tiếp lợi dụng hình kiếm trong tay mà quấy nhiễu tất cả mấy thứ này, không cần ông hạ văn kiện xuống nữa.
Nhưng tôi cần một thẩm phán mới lên đài, điều này cầm sự phê duyệt của ông, tôi nói trước với ông một tiếng”

Nghe vậy, Vương lâm vào trong suy tính.


Một hồi lâu sau ông ta mới nói: “Giang Cung Tuấn, cậu gióng trống khua chiêng như vậy, cần thận chuốc lấy họa”

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn không sao cả nói: “Chuyện đã phát triển đến bước này rồi, tôi đã không còn đường lui nữa.
Tôi phải giải quyết hết tất cả mấy thứ này, đánh tan thương hội Đại Đông, đánh tan Cổ Môn.”

“Được, sau khi cậu đưa văn kiện tới, tôi đều sẽ ký tên.
Nhưng, một mình tôi ký tên cũng không tính, cần phải ba bên đều ký tên, mới có thể có hiệu lực được”

“Có ông ký tên là được rồi, bây giờ không quan tâm được nhiều như vậy nữa.”

Giang Cung Tuấn nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.


Sau đó anh bên tiến vào trong Hình Điện.



Giờ phút này, buổi thẩm vấn đã được chuẩn bị xong rồi.


Trong phiên tòa của Hình Điện, một vài thẩm quan đã vào chỗ hết rồi.


Chu Cương thì lại bị bắt đứng ở chỗ bị cáo.


“Quan Minh Đức, ông có biết ông đang làm cái gì hay không hả? Ông có biết ông đang thẩm vấn ai không? Còn không mau chóng gọi điện thoại cho ngài ấy đi.”

Tới bây giờ rồi, Chu Cương vẫn còn không hết hy vọng.


Giang Cung Tuấn tiến vào, vừa đúng lúc nghe lời nói như thế, anh rút hình kiểm trong tay ra, thản nhiên nói: “Chu Cương, hôm nay có ai tới thì cũng không cách nào có thể cứu được mày cả.”

Giờ phút này, đã có người trình lên những việc mà Chu Cương đã làm trong mấy năm nay.


Sau khi các vị bồi thẩm nhìn thấy thì vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng lại.


“Chu Cương, mười năm trước, thủ đô thi công một tòa Thương Mậu Thành, anh lợi dụng chức vị, thu được mười mấy triệu ở trong đó.
Ở đây có bản ghi chép chuyển khoản của anh, chứng cớ vô cùng xác thực”

“Chu Cương, tám năm trước, anh bảo dưỡng một nhân tình, cô nhân tình mang thai, cô ta định sinh đứa nhỏ ra, anh lại tìm người không một tiếng mà làm sảy nó.
Ở đây có thông tin chẩn bệnh của bệnh viện của tình nhân anh, còn có một phần báo cáo giám định DNA của đứa bé còn.
chưa được sinh ra”

“Chu Cương, năm năm trước, anh âm thầm đánh sập một tập đoàn tài chính, thu lợi một trăm triệu từ trong đó, ở đây có bằng chứng liên quan.”

Quan Minh Đức nhìn những chứng cớ được đưa lên, đọc từng cái từng cái ra.


Nghe thấy mấy điều cái này, sắc mặt Chu Cương xám ngoét như tro tàn, anh ta gào thét lên: “Không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Đây là mưu hại, tôi không có, tôi không có.
Tôi muốn gặp ngài Jersey, tôi muốn gặp Vương”

“Giang Cung Tuấn, mày không tự cách xét xử tạo”


“Giang Cung Tuấn, tạo là tướng quân ba sao, muốn bắt tạo, muốn xét xử tạo, cần phải có văn kiện của Vương.
Văn kiện của mày đâu? Không có văn kiện, mày không quyền xét xử tạo”

Chu Cương hoàn toàn luống cuống, anh ta kêu gào.


Giang Cung Tuấn đứng dậy, đi về phía Quan Minh Đức, anh cầm lấy một động tư liệu văn kiện, đi từng bước về phía Chu Cương.


“Chu Cương, mấy mấy chục năm nay, người chết trong tay anh đã đạt tới ba mươi người, số tiền trong tài khoản của anh đã đạt tới một ngàn tám trăm triệu, hôm nay cho dù là ngài Jersey có tự mình xuất hiện thì cũng không cách nào cứu anh được đâu.”

“Với mấy tội danh mà anh đã phạm phải mấy năm nay, cho dù là xử bắn một trăm lần cũng không đủ”.


Chu Cương nhìn chằm chằm vào Giang Cung Tuấn, trong vẻ mặt anh ta mang theo oán hận, anh ta lạnh lùng nói: “Giang Cung Tuấn, tạo không tin, mày thật sự dám giết tao.
Mày mà giết tạo, mày tuyệt đối sẽ không sống yên ổn đâu”

“Mày cứ thử xem?”

Giang Cung Tuấn không hề bị uy hiếp một chút nào.


Anh xoay người nhìn thẩm phán của Hình Điện ở phía trước, thản nhiên hỏi: “Thẩm phán, nhiều chứng cứ như vậy, mời xét xử”

Nghe vậy, một đám người bắt đầu thảo luận với nhau.


Sau khi bàn bạc được mười phút.


“Tôi tuyên bố, thành lập tội danh của Chu Cương, tước đoạt quân hàm tướng quân ba sao.
Bởi vì sự việc quan trọng, đề nghị tạm thời bắt giữ, chờ đợi toà án quân sự phúc thẩm”

“Cái gì mà bắt giữ, đây là tử tội, trực tiếp xử bắn.”

Giang Cung Tuấn không hài lòng với kết quả xét xử này, anh nhìn Quan Minh Đức, nói ra từng chữ từng chữ một: “Thẩm phán, ông cần phải hiểu rõ, chứng cớ vô cùng xác thực, mấy tội danh mà anh ta đã phạm phải cũng đủ để xử bắn mấy chục lần.”

Trên mặt Quan Minh Đức mang theo vẻ bất đắc dĩ, ông ta nói: “Thiên Soái, đây cũng không phải là trò đùa.
Cậu ta là một tướng quân ba sao, cho dù bây giờ có chứng cớ, nhưng bây giờ cũng chỉ có tôi ở đây, bên phía quân đội, chính trị cũng không có ai.
Tôi không dám định tội đâu.”

“Đường đường là thẩm phán, thế mà lại không dám định tội.”

Giọng nói của Giang Cung Tuấn lạnh lùng: “Chẳng lẽ ông cũng muốn bao che cho Chu Cương sao?”

“Giang Cung Tuấn, tốt nhất là mày thả tạo ra, nếu không tạo sẽ khiến cho mày muốn sống không được muốn chết cũng không xong”

“Uy hiếp tao?”

Sắc mặt Giang Cung Tuấn trầm xuống.



Chợt anh rút mạnh súng ra.


Pång.


Tiếng súng vang lên.


Trên chán của Chu Cương, trong nháy mắt lại xuất hiện một lỗ máu.


“May..”

Anh ta mở miệng, chỉ là ngay cả nói cũng chưa nói xong, người đã chậm rãi ngã xuống đất.


Đằng trước, thẩm phán Quan Minh Đức, cùng với toàn bộ các bồi thẩm đều há hốc mồm.


Cái này…

Giết người ở trên Hình Điện, từ trước đến giờ bọn họ là mới thấy lần đầu.


Giờ khắc này, bọn họ đều bị dọa sợ.


Sau khi Giang Cung Tuấn thu súng lại thì phân phó: “Rửa sạch thi thể một chút, bao vây Hình Điện lại, quân Xích Diễm lập tức xuất động, điều tra tất cả nhân viên tại chức của Hình Điện.
Nếu có vấn đề gì, không buông tha cho bất kỳ ai hết.”

Nghe vậy, cả người Quan Minh Đức bị dọa đến run lên, ông ta không nhịn được mà ngã quỵ xuống từ trên ghế.


Những người khác cũng như thế, đều bị dọa đến ngã quy trên mặt đất.


Giang Cung Tuấn không thèm để ý đến những người trong Hình Điện.


Hình Điện, anh phải nắm giữ ở trong tay, vì để chuẩn bị cho kế hoạch thanh lý tiếp tới đây của anh, xét xử các nhân vật ở khắp nơi.


Không nắm giữ Hình Điện trong tay, hành động tiếp theo của anh sẽ bị hạn chế khắp chốn.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui