Việc Ô Tân không điều tra được thông tin của Khai Hiểu Đình, Giang Cung Tuấn cũng biết, người bắt Khai Hiểu Đình đi không phải người có thể lực bình thường.
Với thế lực của Ô Tân, vẫn chưa có năng lực để tiếp xúc tới tầng này.
Bây giờ Giang Cung Tuấn chỉ đành đích thân đến tiểu quốc Tây Mông của nước Đại Ưng điều tra.
Xem xem có điều tra được manh mối gì không, xem xem có thể tìm được người đã bắt Khai Hiểu Đình không.
“Đi, đi Tây Mông, Ngô Huy, lập tức đặt vé đi” Giang Cung Tuấn phân phó.
“Vâng” Ngô Huy gật đầu, cầm điện thoại lên bắt đầu đặt vé.
Liên Anh theo sau Giang Cung Tuấn.
Cô ta đi cùng Giang Cung Tuấn hơn một ngày rồi, nhưng cô vẫn không biết rốt cuộc anh ta muốn làm gì, không biết cuối cùng anh ta đang tìm ai..
“Giang đại ca, người anh tìm rốt cục là ai, người tên Khai Hiểu Đình rốt cục là ai, rất quan trọng đối với anh sao, lẽ nào là vợ anh?”.
Cô ta đi sau lưng Giang Cung Tuấn, hỏi không ngừng.
Giang Cung Tuấn lắc đầu, nói: “Không phải, chuyện này rất phức tạp, một hai cậu không kể hết được, hơn nữa là chuyện của nước Đại Lan, cho dù nói với cô, cô cũng không cần biết”
“Ồ.”
Liên Anh cũng rất biết điều, không hỏi tiếp nữa.
Mà ba người Giang Cung Tuấn, đi về phía sân bay.
Ngồi máy bay đến tiểu quốc Tây Môn,
Từ đây đến Tây Mông cũng không xa lắm, lúc mười hai giờ đêm, ba người đã xuất hiện ở tiểu quốc Tây Mông, xuất hiện ở nơi Khai Hiểu Đình bị bắt.
Đây là một thị trấn tương đối lạc hậu, nơi này không được coi là phồn hoa, người ở đây cũng rất ít.
Đến mười hai giờ tối, trên đường rất im ắng.
Ba người đi đến phòng thuê mà Khai Hiểu Đình bị bắt, tìm chủ cho thuê nhà.
Chủ cho thuê nhà là một bác gái người da trắng hơn năm mươi tuổi.
Giang Cung Tuấn hỏi người Đại Lan đã thuê phòng hai tháng trước,
bác gái người da trắng nói: “Gần đây đã có rất nhiều người đến hỏi, chuyện gì nên nói tôi đều nói cả rồi, tôi thật sự không biết bọn họ ở đâu”
bác gái người da trắng rõ ràng có chút không nhẫn nại.
Nửa đêm bị làm cho tỉnh giấc, trong lòng rất bực bội, lạnh lùng nói: “Đừng có đến làm phiền tôi nữa”
Giang Cung Tuấn nhìn Liên Anh nói: “Trên người có tiền không?”
“Không, chỉ có cái này” Liên Anh lấy ra một cái thẻ ngân hàng tinh xảo, nói: “Chúng tôi ra ngoài đều quẹt thẻ, còn về số dư trong thẻ là bao nhiêu, thì tôi không biết.”
“Ừ” Giang Cung Tuấn gật đầu.
Liên Anh là công chúa của hoàng tộc Đại Ưng, tiền trong thẻ của cô ấy, chắc chắn là con số trên trời.
Giang Cung Tuấn nhìn bác gái người da trắng, nói: “Chỉ cần bà nói cụ thể sự tình cho tôi, tôi sẽ cho đưa cho bà một nghìn đô la tiền thù lao.”
“Thật sao?” Ánh mắt bác gái người da trắng dâng lên lòng tham.
Ánh mắt bà ta nhìn Giang Cung Tuấn thay đổi, giống như nhìn thấy ông trời, thái độ cũng thay đổi ba trăm sáu mươi độ.
“Ba vị, mời vào bên trong, tôi từ từ kể cho các cậu nghe”
Bà tiếp đón ba người họ, sau khi vào trong phòng, thì bà đi pha trà.
Sau khi pha trà xong, đôi mắt chờ mong nhìn Giang Cung Tuấn, nói: “Đưa tiền cho tôi trước.” Giang Cung Tuấn nhìn Liên Anh nói: “Chuyển khoản” “Ồ” Liên Anh ồ một tiếng.
Cô là công chưa của Đại Ưng, không phải lo cơm áo gạo tiền, cô chưa từng vì tiền mà lo lắng, cô biết một nghìn đô la là một con số lớn, nhưng đối với cô nó cũng chỉ là một con số.
“Số tài khoản là gì?” Cô nhìn bác gái người da trắng.
bác gái người da trắng lập tức đọc số tài khoản của mình.
Liên Anh bắt đầu chuyển khoản, rất nhanh bác gái người da trắng đã nhận được tiền.
Nhìn số dư trong thẻ, cười không thể ngậm được mồm, ngồi xuống, bắt đầu nói: “Mẹ con người Đại Lan đó rốt cuộc là người thế nào, sao trong thời gian ngắn sao lại có nhiều người đến tìm bọn họ vậy?”
“Sao, rất nhiều người đến tìm bọn họ?” Giang Cung Tuấn nhàn nhạt nói.
bác gái người da trắng nghĩ nghĩ, nói: “Cũng không coi là nhiều, thêm các người nữa là ba nhóm rồi, tối qua cũng có người đến đây hỏi”
Giang Cung Tuấn nghĩ nghĩ.
Lần đầu tiên chắc là người do anh phải đến điều tra.
Lần thứ 2 chắc là người của Ô Tân.
“Bọn họ là bị ai bắt đi?”
Trong hồi ức của bác gái người da trắng, nghĩ rồi nói: “Chắc là hơn hai tháng trước, tôi vẫn nhớ hôm đó là ngày mồng năm tháng một.
Vào buổi tối, trong phòng của bọn họ truyền tới tiếng cãi vã, tôi ra ngoài xem tình hình thì thấy cô ấy bị một số người lạ mặt bắt đi.”
Giang Cung Tuấn nói: “Người nào?” “Không nhìn rõ, không biết” “Là người da nào?” “Có hết, có người da vàng, cũng có người da trắng, còn có mấy người da đen” “Ở đây có camera không?” “Không” Giang Cung Tuấn hỏi rất nhiều vấn đề.
Nhưng đều là câu trả lời phiến diện, không có giá trị.
“Liên Anh, rút tiền về, những thông tin này không có tác dụng với tôi, những thông tin này không đáng tiền” Giang Cung Tuấn nói.
Tiền là do Liên Anh chuyển, chỉ cần cô gọi một cuộc điện thoại, ngân hàng sẽ rút lại cho cô.
Nghe xong, bác gái người da trắng lo lắng, nhanh chóng nói: “Đừng, đừng, tôi còn biết một thông tin, thông tin này tôi chưa từng nói cho ai biết.”
“Tin tức gì?” Giang Cung Tuấn nhìn bác gái người da trắng.
“Khi bọn họ bị bắt, tôi nghe bọn họ nói một địa điểm.” “Địa điểm nào”
“Tôi nghe người da vàng nói, đưa người đến giáo đường Thánh An, hình như là cần đợi người nào đó đến đón đi”.
Nghe xong, Giang Cung Tuấn nhanh chóng đứng lên “Thật sự là như vậy?”.
bác gái người da trắng thề son sắt nói: “Đúng một trà phần trăm, tôi dám lấy tính mạng ra để đảm bảo, chắc chắn là đưa đến giáo đường Thánh An”
Giang Cung Tuấn không nói nhiều, đứng dậy ra ngoài.
Liên Anh và Ngô Huy đi đằng sau.
Bên ngoài, khu phố yên tĩnh.
Giang Cung Tuấn nhìn Liên Anh, nói: “Liên Anh, cô sử dụng quan hệ tình báo của nước Đại Anh, tra cho tôi về giáo đường Thánh An đi.”
Liên Anh nhìn Giang Cung Tuấn, bĩu môi, nói: “Tôi làm gì có quyền lực sử dụng mạng tình báo quốc gia, anh cũng xem trọng tôi quá rồi.”
“Cô là công chúa đó”.
“Không sai, tôi là công chúa, nhưng là tôi không tham gia hoạt động chính trị.” “Vậy gọi mẹ của cô.”
“Tôi gọi mẹ hỏi”
Liên Anh đi qua một bên, cầm điện thoại gọi cho mẹ, nói yêu cầu của Giang Cung Tuấn cho nữ vương.
Nữ vương không có bất cứ do dự nào, lập tức đồng ý.
“Liên Anh, con nói với Giang Cung Tuấn, bây giờ mẹ lập tức điều tra, nửa tiếng sau sẽ cho anh ta tình báo”
“Vâng, mẹ.” Liên Anh cúp điện thoại, đi về phía Giang Cung Tuấn, “Mẹ nói, lập tức điều tra, nửa tiếng sau sẽ lấy được tin tình báo”
“Ù.” Giang Cung Tuấn gật gật đầu, anh cũng không vội, nhẫn nại đợi.
Nửa tiếng sau, bên phía nữ vương truyền đến tin tức.
Giang Cung Tuấn xem tình báo mà nữ vương gửi đến.
Giáo đường Thánh An là một giáo đường rất nhỏ, đây là một tổng bộ rất nhỏ của giáo hội.
Giáo hội này được gọi là Thánh An.
Tín đồ của giáo hội này không quá nhiều, toàn bộ có khoảng hai mươi vạn người.
Mà vị trí của giáo đường, lại cách đây không xa.
Sau khi được biết, ba người Giang Cung Tuấn đi đến giáo đường Thánh An.
Cùng lúc đó, Đại Lan, dưới đáy Hàn Đầm của Dược Vương Cốc.
Đường Sở Vị chăm chú xem Độc Kinh.
Bên trong Độc Kinh ghi chép rất nhiều thuộc độc không thể tưởng tượng được, còn ghi chép làm thế nào để sử dụng diệt vong 81 Châm.
Bên trên còn là võ công địa sát khủng bố, còn có lực sát thương vô cùng lớn.
Sau khi xem xong Độc Kinh, Đường Sở Vị động lòng.
Bởi vì tu luyện sát khí, có thể đẩy hàn độc trong cơ thể ra, thay đổi thành chân khí sát thủ.
Thậm chí còn có thể trực tiếp hấp thụ sức mạnh của huyết quỷ trong cơ thể.
Chân khí địa sát càng mạnh, vậy thì lực sát thương càng lớn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...