Chiến Thần Xuất Kích


Giang Cung Tuấn đích thân hộ tống Đường Thành Lâm xuống lầu, sau khi xuống lầu thì nói với ông ta tên và địa chỉ của khách sạn.


“Giang Cung Tuấn, nếu không thì cậu đi theo chúng tôi đi?” Một người nhỏ trong nhà họ Đường lên tiếng, đôi mắt trông mong nhìn Giang Cung Tuấn.


Sáng hôm nay, bọn họ đã phải trải qua việc bị xem thường và khinh bỉ.


Người môi giới cho thuê nhà, các khách sạn lớn, cho dù là một số khách sạn nhỏ, khi biết bọn họ là người nhà họ Đường thì không ai tiếp đãi cả, còn muốn đuổi ra ngoài.


Bọn họ thật sự sợ.


Lần này đi, nếu lại bị đuổi ra thì tối hôm nay sẽ phải ngủ ngoài đường.


Giang Cung Tuấn phất tay, nói: “Không có gì đâu, mọi người cứ đi đi, tôi đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, tuyệt đối không có vấn đề”

Giang Cung Tuấn chẳng có rảnh đến vậy đâu.


Anh có thể gọi điện thoại bảo Bạch Tâm sắp xếp khách sạn là do nể mặt Đường Sở Vi thôi, nếu không thì anh chẳng thèm quan tâm tới.


Nói xong, anh xoay người đi lên lâu.


Đường Thành Lâm nhìn mọi người, nói: “Bây giờ nhà họ Đường gặp khó khăn, ăn, mặc, ở, đi lại đều cần tiên, sẽ không gọi xe mà chúng ta sẽ ngôi xe buýt đi”

Mặt người nhà họ Đường đều là vẻ đành vậy.


Từng là nhà họ Đường phong quang vô hạn, bây giờ lại lưu lạc đến mức phải ngồi xe buýt.


Người nhà họ Đường đứng ở bên lề đường bắt xe.


Mà sau khi Bạch Tâm nhận được điện thoại của Giang Cung Tuấn thì liền nhanh chóng chuẩn bị, trực tiếp dặn dò thư ký để thư ký đi chuẩn bị.


Thư ký gọi điện cho người phụ trách quản lý khách sạn của Thời Đại, để cho quản lý chuẩn bị khách sạn.


Người quản lý này cũng giao cho thư ký.


Thư ký gọi điện đến khách sạn, gọi cho tổng giám đốc quản lý khách sạn.



Bây giờ đã tối rồi, quản lý khách sạn đang nằm trong chăn, ôm một cô người mẫu trẻ trong tay, anh ta lấy điện thoại ra gọi thắng cho quản lý sảnh khách sạn, sau khi gọi thì anh ta liền tắt máy, tiếp tục nằm trong chăn với cô người mẫu trẻ.


Quản lý sảnh khách sạn cũng không có ở khách sạn, cũng gọi điện cho quần lễ tân của khách sạn để quầy lễ tân chuẩn bị phòng.


Sau từng đợt từng đợt gọi điện, cuối cùng quây lễ tân của khách sạn cũng nhận được thông báo.


Khách sạn Huy Hoàng.


Đây là khách sạn năm sao ở Tử Đăng, mới bị tập đoàn Thời Đại thu mua lại, tập đoàn Thời Đại nắm giữ một trăm phần trăm cổ phần khách sạn.


Bên ngoài khách sạn.


Một đám người đi tới.


Dẫn đầu là Đường Thành Lâm mặc đồ màu xanh, ông ta cầm theo gậy, dẫn theo già trẻ nhà họ Đường đi tới.


“Hoan nghênh đã đến”

Ở cửa khách sạn, một cô gái xinh đẹp và quyến rũ tươi cười chào đó, dẫn đám người Đường Thành Lâm vào khách sạn, đi vào khu chờ ở sảnh lớn lầu một.


“Thưa ông, có đặt phòng trước không ạ?”

Đường Thành Lâm nói: “Ừ, có đặt rồi, tôi là Đường Thành Lâm, cô kiểm tra lại xem”

“Dạ, ông chờ chút.”

Cô gái đón khách đi đến quầy lễ tân.


Cô gái quầy lễ tân nhận được điện thoại của quản lý, quản lý bảo cô phải đặt trước hai mươi gian phòng, bảo là Đường Thành Lâm nhà họ Đường muốn đến ở.


“Đúng vậy, có đặt trước.” Cô gái tiếp tân trở lời, nói xong, lấy thẻ phòng đặt trước ra đưa: “Dẫn đi đi”

Cô gái đón khách đi đến khu chờ.


“Ủa?”

Đúng lúc này, một giọng nói chẳng tốt lành gì vang lên, Một anh ta đàn ông dáng vẻ cũng có chút đẹp ôm một cô nàng sexy đi từ ngoài khách sạn vào.


Anh ta tiến vào khách sạn, thì gặp phải người nhà họ Đường ở khu chờ.



Anh ta đi tới, nhìn người nhà họ Đường, trên mặt là vẻ trêu tức.


“Liêu Súng..”

Đường Mỹ Oanh nhìn thấy người này, không khỏi đứng dậy, trên mặt là sự kích động, chỉ là nhìn thấy anh ta đang ôm một cô nàng sexy, vẻ mặt lập tức tối đi.


“Đường Mỹ Oanh, trùng hợp ghê, tôi nghe nói nhà họ Nguy và nhà họ Hứa liên hợp lại chèn ép nhà họ Đường, tất cả tài sản của nhà họ Đường đều tòa án tịch thu hết, hai nhà Ngụy, Hứa còn lên tiếng muốn nhà họ Đường không có chỗ đặt chân ở Tử Đằng, sao thế, mấy người còn có tiền ở khách sạn, khách sạn này dám cho mấy người ở à?”

Đường Lăng đứng dậy mắng: “Liễu Súng, mày không có giúp thì thôi, sao còn bỏ đá xuống giếng, mày xứng với Đường Mỹ Oanh à?”

“Ha ha…”

Liễu Súng cười ha hả.


Giơ tay sờ lên người cô nàng trong lòng một trận.


“Cậu Liễu à, cậu đáng ghét quá à” Cô nàng thẹn thùng.


Liễu Súng cười to nói: “Đường Mỹ Oanh này tôi đã chơi chán rồi, từ lâu đã muốn đổi, bây giờ nhà họ Đường gặp khó khăn, đương nhiên tôi phải chia tay với cô ta, nhìn cô gái này đi, chỉ cần chín mươi triệu một tháng, còn Đường Mỹ Oanh cô, tôi phải đưa vào bao nhiêu tiền đây?”

Mặt của Đường Mỹ Oanh âm u đáng sợ, đi đến, tát một cái.


Chát.


Tiếng tát vang rõ.


“Dám đánh ông?”

Liễu Súng lập tức nổi giận, giơ chân lên đá Đường Mỹ Oanh mọt cái.


Đá một cú vào bụng cô ta, trực tiếp khiến cô †a nanh ta xuống đất.


“Đánh người, đánh người rồi” Đường Lăng la lên.


Không bao lâu bảo vệ liền đi tới.


Liễu Súng nhìn thấy bảo vệ tới thì mắng: “Tôi là người nhà họ Liễu, ai đám dụng tới?”


Những người bảo vệ này làm gì biết nhà họ Liễu là cái gì.


Nhưng mà nhìn dáng vẻ hung ác của Liễu Súng, bọn họ thật sự bị dọa, không dám hành động thiếu suy nghĩ.


Giờ phút này, cô gái đón khách đi đến quầy lễ tân hỏi cầm theo thẻ phòng đi tới, tôn kính kêu: “Ông Đường, đây là thẻ phòng, tôi dẫn mọi người đi lên”

Thấy cảnh này, mặt Liễu Súng đầy nghi ngờ, thật sự có khách sạn dám cho nhà họ Đường vào ở?

Anh ta lập tức đứng ra, la lên: “Này, quản lý khách sạn của mấy người đâu, đây chính là người nhà họ Đường, nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa đã ra lệnh từ lâu rằng ai dám nhận người nhà họ Đường thì chính là đối nghịch với nhà họ Ngụy và nhà họ Hứa đó?”

Cô em đón khách liếc nhìn Liễu Súng một cái, cũng bị lời của anh ta hù.


Việc này quả thật cô ta có nghe qua.


Cô ta lập tức cầm thẻ phòng chạy lại quầy lễ tân xác nhận.


Mà người nhà họ Đường đều đen mặt.


Liễu Súng cười ha hả nói, sau đó anh ta lấy điện thoại gọi cho Hứa Khung.


Khoảng thời gian ngắn trước, anh ta trùng hợp quen được Hứa Khung nhà họ Hứa, nhưng vẫn không có cơ hội để nịnh nọt, cuối cùng bây giờ cũng có rồi”

Người nhà họ Đường đúng là phúc khí của anh ta mà.


Nếu nịnh bợ được nhà họ Hứa thì nhà họ Liễu của anh ta sẽ phát triển rồi.


“Đại ca Hứa Khung, là tôi nha, tôi là Liễu Súng, lần trước ta gặp nhau ở bữa tiệc, đúng rồi, tôi đến khách sạn Huy Hoàng thì gặp được người nhà họ Đường, hình như khách sạn Huy Hoàng cho.


Đường Thành Lâm mướn phòng.”

Hứa Khung đã ngủ rồi.


Liễu Súng lại vào buổi tối mà gọi cho gã, gã rất tức giận.


Nhưng sau khi nghe thấy lời Liễu Súng nói thì gã lập tức nổi trận lôi đình.


“Ở Tử Đẳng, thế mà lại có người dám đối nghịch với nhà họ Hứa của tôi.”

Gã mắng dữ tơn, chợt gọi điện: “Tra một chút cho tôi, khách sạn Huy Hoàng là ai mở, nhà họ Hứa tôi phải phong sát khách sạn Huy Hoàng.”

Khách sạn Huy Hoàng, quầy lễ tân.


Cô gái đón khách lại vòng trở về.


“Tiểu Mãn, là ai bảo cô cho mướn phòng vậy, đây là Đường Thành Lâm, người nhà họ Đường đó, là người nhà họ Đường bị nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa phong sát, cô dám cho nhà họ Đường mướn phòng, cô muốn chết à?”


Cô em ở quầy lễ tân liền bị dọa sợ, vội nói: “Đây là quản lý Vương gọi điện tới”

“Mau gọi lại xác nhận đi.”

Cô em quầy lễ tân liền gọi cho quản lý sảnh.
.
Google ngay trang _ tru mtruyen.co m _

“Quản lý Vương, là như vậy, lúc trước anh bảo.


tôi cho người nhà họ Đường mướn hai mươi phòng, đây là người nhà họ Đường, cái nhà họ Đường bị nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa phong sát đấy, nhà họ Ngụy và nhà họ Hứa đã nói rằng ai dám thu nhận nhà họ Đường tức là muốn đối nghịch với nhà họ Ngụy và nhà họ Hứa đó.”

Quản lý Vương cũng bị hù.


Còn có việc này à?

Quả thật gã không có nghe thấy vụ này.


Gã nhanh chóng gọi cho tổng giám đốc xác nhận.


Nhưng mà điện thoại của tổng giám đốc lại không gọi được.


Gã suy nghĩ một lát.


Nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa đều là siêu cấp gia tộc, tuy rằng ông chủ của khách sạn Huy Hoàng cũng là nhân vật lơn nhưng cũng không dám đắc tội với nhà họ Ngụy và nhà họ Hứa.


Cái gã không biết đó là, khách sạn Huy Hoàng đã bị thu mua rồi.


Gã nghĩ rồi điện thoại lại, dặn dọ: “Lập tức hủy.


bỏ, trục xuất nhà họ Đường ra khỏi khách sạn.”

“Vâng”

Sau khi em gái lễ tân nhận được điện thoại thì dặn dò bảo vệ: “Bảo vệ, trục xuất nhà họ Đường ra khỏi khách sạn Huy Hoàng”

Bảo vệ lập tức đuổi người.


Người nhà họ Đường mơ hồ.


Đây là sao vậy, vừa rồi còn tốt đẹp, sao giờ lại đuổi người rồi.


Đường Lăng hung hăng măng: “Giang Cung Tuấn chết tiệt, nói đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, lại chỉ để chúng ta ngửi mùi, tôi thấy là nó cố ý rồi”


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui