Giang Cung Tuấn tu luyện ở bên trong chiến trường thượng cổ hai năm.
Hai năm đã trôi qua rồi, anh không biết hiện tại tiên phủ có đổi chủ hay không, không biết có cường giả có thể xông vào cửa thứ chín có được tiên phủ hay không.
Anh nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Rất nhanh sau đó thì anh đã ra bên ngoài.
Vừa xuất hiện, Giang Cung Tuấn ngựa không ngừng vó rời đi, anh không đến Long Quốc, bởi vì anh nhớ tiên phủ, anh muốn có được tiên phủ sớm một chút.
Vì vậy, Giang Cung Tuấn lợi dụng thân phận của mình để đến quân khu gần đây, rồi đi máy bay đặc biệt ở trong quân khu đến núi Bất Chu trước.
Sau một thời gian dài, cuối cùng anh cũng xuất hiện ở núi Bất Chu.
Đã hai năm trôi qua, diện tích núi Bất Chu càng lúc càng lớn, có cực kỳ nhiều khu vực mà anh không biết xuất hiện, hoàn cảnh đã xảy ra sự thay đổi cực kỳ lớn, cho dù là Giang Cung Tuấn cũng không nhận ra núi Bất Chu nữa rồi.
Nhưng ở khoảng cách cực kỳ xa này, anh nhìn thấy ánh sáng màu vàng xông lên tận trời, Giang Cung Tuấn biết đây là ánh sáng màu vàng do tiên phủ tản ra.
Anh biết tiên phủ vẫn còn ở đó, tiên phủ không có chủ nhân.
Sau khi nhìn thấy ánh sáng vàng, Giang Cung Tuấn thở phào nhẹ nhõm.
Anh không gấp, cứ từ từ mà chạy đi.
Khi tới gần núi Bất Chu, Giang Cung Tuần phát hiện ra có cực kỳ nhiều võ giả đang tụ tập ở trong phạm vi núi Bất Chu, thậm chí còn có một thành phố xuất hiện trong thung lũng của một dãy núi ở núi Bất Chu.
“Chuyện này là sao?”
Giang Cung Tuấn đứng trên đỉnh núi, vừa nhìn thấy thành phố xuất hiện thì anh có hơi khiếp Sợ.
“Lúc này mới qua hai năm mà đã có người xây dựng một thành phố ở chỗ này sao?”
Sau khi quan sát cẩn thận, Giang Cung Tuần mới phát hiện ra thành phố này hẳn không phải là có người xây dựng, mà là đã xuất hiện từ những nơi khác.
Bởi vì đây là một thành phố phục cổ, nên chỉ riêng cổng thành đã cao vài trăm mét, tất cả các tòa nhà bên trong thành đều theo phong cách cổ đại, chắc là bây giờ con người Trái Đất sẽ không xây dựng thành phố như vậy.
Giang Cung Tuấn muốn lập tức đến tiên phủ, nhưng anh phát hiện ra có cực kỳ nhiều người trong thành phố này.
“Xem ra hai năm qua đã có cực kỳ nhiều võ giả xuất hiện ở trên Trái Đất lần nữa, cũng không biết có phải những võ giả này tới từ Thương giới hay không.”
Giang Cung Tuấn biết, không chỉ một chỗ bị phong ấn.
Thương giới chỉ là một trong số đó.
Nếu Thương giới có thể phát hiện ra phong ấn Trái Đất, như vậy thì chắc chắn những thế giới khác cũng có thể.
Sau khi nghĩ tới những thứ này, Giang Cung Tuấn dự định đến thành phố nhìn một chút trước.
Thế nên, thân thể anh nhảy lên, nhảy xuống từ đỉnh núi, rồi đáp xuống mặt đất một cách vững vàng, cuối cùng thì xuất hiện ở trước cửa thành.
Có không ít người tập trung ở cửa thành.
Những người này vào thành đều cực kỳ có ý thức tự giác xếp hàng.
Giang Cung Tuấn cũng tự giác xếp hàng.
Rất nhanh sau đó, anh đã đi vào trong thành phố.
Trên đường phố rộng rãi, đoàn người ào ra.
Điều này làm cho Giang Cung Tuấn khiếp sợ, anh không ngờ lại có nhiều võ giả xuất hiện ở trên Trái Đất trong vòng hai năm ngắn ngủi như vậy.
Nhưng ngay một khắc này, anh nhìn thấy một cảnh tượng làm cho mình tức giận.
Ở đầu đường có một cái lồng giam, trong lồng giam nhốt mấy người phụ nữ, mà ở trên đầu mỗi người phụ nữ đều có một tờ giấy, trên đó ghi giá cả buôn bán phụ nữ Trái Đất.
Thấy cảnh như vậy, lửa giận trong lòng Giang Cung Tuấn tăng vọt lên trong nháy mắt.
Xem ra, anh không ở nơi này hai năm, Trái Đất đã cực kỳ không hòa bình, “Đi ngang xin chớ bỏ qua, người đẹp cực phẩm ở Trái Đất đây, là sinh viên, giá chỉ cần một viên tinh thể”
Một tên mập ngồi ở trên ghế đang không ngừng hét to.
Mà người đi ngang qua có người dừng lại xem, có người thì không thèm nhìn một cái.
Giang Cung Tuần trầm mặt đi tới trước người tên mập.
Tên mập không cao, nhìn qua cũng khoảng một mét sáu mươi, mặc quần áo rộng, khuôn mặt mập, đôi lông mày ranh mãnh.
Thấy Giang Cung Tuấn xuất hiện ở trong gian hàng của mình, anh ta lập tức đứng lên, cười tủm tỉm nói: “Anh bạn, mua người đẹp à, con người chính gốc ở Trái Đất đấy.
Cẫn là sinh viên, đây là tôi đã đánh liều mạo hiểm đến một trường đại học ở Đoan Hùng để bắt đấy.
May mà tôi thoát nhanh được, nếu mà bị Bách Hiểu Sinh ở Trái Đất phát hiện thì tôi chết chắc, hiện tại chỉ cần một viên linh thạch là có thể mua được một người”
Giang Cung Tuấn nhìn cô gái bị nhốt trong lồng giam.
Có ba người phụ nữ mặc quần áo hiện đại, trông họ khá ưa nhìn, vẻ ngoài không tồi, muốn vóc người có vóc người, cần mặt đẹp có mặt đẹp.
Lúc này, mấy cô gái này đang kinh hãi nhìn Giang Cung Tuấn.
“Phù” Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi, anh sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì, anh đã rời đi hai năm, anh không biết đến cùng có cường giả gì xuất hiện ở trên Trái Đất trong hai năm này, anh cũng không biết với thực lực bây giờ của mình anh có thể xưng hùng xưng bá hay không.
Nhưng anh nghe thấy cái tên Bách Hiểu Sinh ở Trái Đất.
Giang Cung Tuấn cưỡng ép, áp chế lửa giận trong lòng mình, anh hỏi: “Anh nói Bách Hiểu Sinh ở Trái Đất, ông ta cực kỳ mạnh sao?”
“Sao vậy, chẳng lẽ anh không biết sao.
Đúng rồi, anh mới tới Trái Đất à?”
Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: “Tôi mới tới Trái Đất, không biết chuyện xảy ra trên Trái Đất.”
“Tôi đã nói rồi” Vì để bán người đẹp đi, tên mập nói liên tục.
“Bách Hiểu Sinh là võ giả con người mạnh nhất ở Trái Đất, hiện tại tu vi của ông ta đã đạt đến cảnh giới Siêu Phàm.
Theo thông tin từ thế giới bên ngoài, thực lực của ông ta hẳn là ở Siêu Phàm cấp ba, bởi vì ông ta từng giao đấu với một cường giả Siêu Phàm, còn đánh bại vị cường giả đó”
Nghe vậy, Giang Cung Tuần mặt không biến sắc hỏi: “Hiện tại cường giả cảnh giới Siêu Phàm xuất hiện ở Trái Đất nhiều không?”
Tên mập cất lời: “Cường giả cảnh giới Siêu Phàm trở lên nào có dễ dàng phá phong ấn như vậy, thực lực càng mạnh thì độ khó phá phong ấn cũng lại càng lớn”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn yên tâm.
Xem ra hiện tại thực lực của võ giả xuất hiện ở Trái Đất không mạnh lắm.
Sắc mặt của anh lạnh xuống lần nữa.
“Anh biết tôi là ai không?”.
Truyện Ngược
“Tôi chả cần biết anh là ai, tôi đã nói với anh nhiều như vậy rồi, rốt anh có mua hay không?”
Tên mậpcó chút gấp gáp nói.
Giang Cung Tuấn chợt đẩy ngã tên mập, anh gằn từng chữ: “Tôi là con người Trái Đất”
“Anh là người trái đất?”
Tên mập sửng sốt.
Sau đó, anh ta bắt đầu phản kích, đánh người Giang Cung Tuấn một chưởng, Giang Cung Tuấn mặc cho anh ta tấn công, một chưởng mà tên mập dốc toàn lực đánh này vốn không tổn thương được anh.
“Mày, mày!”
Tên mập kinh hãi.
Giang Cung Tuấn chợt nâng tên mập lên, ném mạnh tên mập trên mặt đất.
Đùng đùng đùng!
Thân thể tên mập ngã trên mặt đất trong nháy mắt, anh ta ngã thất huân bát tố.
Động tĩnh nơi này đã khiến thị vệ phát giác ra.
Một đám thị vệ nhanh chóng chạy tới.
Tên mập như bắt được rơm rạ cứu mạng, anh ta nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, phóng về phía thị vệ, sau đó chỉ vào Giang Cung Tuấn, tức giận hét lớn: “Đại nhân, anh ta là con người Trái Đất, anh ta chạy tới thành gây sự, nhanh nhanh bắt anh ta lại”
Đám thị vệ này mặc áo giáp, tay cầm trường kiểm.
Người cầm đầu là một người đàn ông nhiều hơn ba mươi tuổi.
Anh ta đi tới nhìn Giang Cung Tuấn.
“Võ giả Trái Đất?”
“Đúng”
Giang Cung Tuấn mở miệng.
Thị vệ mở miệng nói: “Thành chủ không cấm võ giả Trái Đất gia nhập, nhưng trong thành Hoang Hồng Hà này cấm chém giết đánh nhau, mời anh đi theo chúng tôi một chuyến”
Ngay khi đội trưởng thị vệ vừa mở miệng, những người thị về phía sau anh ta chợt rút kiếm, nhanh chóng bao vây Giang Cung Tuấn lại.
Giang Cung Tuấn lạnh lùng nhìn những người này.
Anh không muốn ra tay ở chỗ này nhưng võ giả đến từ dị giới rất quá đáng, dám bắt con người Trái Đất để buôn bán ở trong thành phố này, đã như vậy thì cũng đừng trách anh không khách khí..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...