Chiến Thần Xuất Kích


Giang Cung Tuấn không biết người thủ hộ muốn làm gì.

Nhưng anh vẫn đứng lên, và đi phía sau người thủ hộ.

Người thủ hộ đạp chân trên không mà đi, tốc độ của cô cực kỳ chậm, bởi vì cô sợ Giang Cung Tuấn không theo kịp.

Giang Cung Tuấn ở sau lưng cô.

Sau khi băng qua nhiều núi sông bị phá vỡ, phía trước xuất hiện một ít ánh sáng, ánh sáng càng lúc rõ, càng đến gần, Giang Cung Tuấn mới phát hiện phía trước có một biển lửa.

Đây là một dãy núi, xung quanh dãy núi có ngọn lửa cuồng bạo hừng hực, ngọn lửa có màu trắng, trông cực kỳ kỳ quái, có hơi kinh hãi..

Người thủ hộ dừng lại bên ngoài núi lửa.

Mà Giang Cung Tuấn cũng dừng lại, nơi này vẫn là bên ngoài núi lửa, nhưng Giang Cung Tuấn lại cảm thấy nóng bức, trên trán không ngừng đổ mồ hôi hột.

Điều này làm cho trong lòng anh khiếp sợ.

Ở cảnh giới của anh ta, thì ngọn lửa không cách nào làm cho anh ta cảm thấy nóng bức mới đúng.

“Chị, đây là sao?” Giang Cung Tuấn hỏi.

Người thủ hộ cố đời: “Đây là chân khí chi hỏa do một cường giả thời đại thượng cổ để lại, cho dù năm tháng đã trôi qua ngàn đời, chân khí chi hỏa này vẫn còn đang cháy mạnh, tôi mang anh tới nơi này là muốn mượn ngọn lửa nơi này để rèn luyện chân khí của anh”
“Thời đại thượng cổ để lại sao?”
Giang Cung Tuấn bị kinh hãi.

Là cường giả cấp bậc gì mới có thể giữ lại ngọn lửa đáng sợ như vậy, dù năm tháng đã trôi qua ngàn đời mà ngọn lửa này vẫn cháy mạnh ở chỗ cũ.


“Chị, em đi thì có khi nào bị chết cháy hay không?”
Giang Cung Tuấn có cảm giác nóng bức lộ vẻ mặt lo lắng, còn chưa tới gần đã cảm nhận được nóng bức, nếu là đi vào không biết có sống để mà trở ra không nữa.

Người thủ hộ hơi dừng lại, nói: “Không có việc gì, thân thể của anh cực kỳ thần kỳ, tuy ngọn lửa này mạnh nhưng sẽ không có cách nào huỷ diệt thân thể anh, nhiều lắm thì là phải chịu khổ mà thôi.

Sau khi anh tiến vào thì đừng chống lại, cứ mặc ngọn lửa vào bên trong cơ thể, sau khi lửa vào bên trong cơ thể, anh huy động chân khí để đối kháng với lửa, dĩ nhiên là có thể đạt được mục đích rèn luyện chân khí”
Sau khi biết mình sẽ không bị chết cháy, Giang Cung Tuấn mới thở dài một hơi.

Vì có được tiên phủ, vì trở nên mạnh mẽ, anh sẽ không đếm xỉa đến.

Anh ta bước tới, càng đi càng nóng bức, còn chưa đi vào trong biển lửa, Giang Cung Tuấn đã có cảm giác dường như mình đang ở trong lồng hấp, lúc này toàn thân anh đều bị mồ hôi làm ướt.

Nhưng anh vẫn có thể chịu được cái nóng bức này.

Giang Cung Tuấn tiếp tục đi.

Khi tới gần, mồ hôi trên người anh đã bốc hơi hết rồi, lúc này da thịt của anh đều bị nung đỏ, toàn thân truyền đến cảm giác đau nhức.

Đau đến mức khiến anh nhăn nhó.

“Cái này, cái này mà là khổ một chút hả, đây quả thực là sống không bằng chết”
Giang Cung Tuấn đau khổ kêu lên.

Két! Lúc này, một ngọn lửa bay tới, Giang Cung Tuấn cũng không né tránh.

Ngọn lửa cực kỳ thần kỳ, nó đi theo lỗ chân lông toàn thân tràn vào bên trong cơ thể.

Khi vào bên trong cơ thể trong nháy mắt, máu thịt của anh lập tức bị đốt cháy, giờ khắc này, anh cảm thấy cái chết sắp đến.


Giang Cung Tuấn lập tức khoanh chân ngồi dưới đất.

Bắt đầu điều động chân khí để chống lại ngọn lửa vào bên trong cơ thể này.

Trong cuộc đối kháng, chân khí của anh không ngừng bị đốt cháy.

“Thật thần kỳ”
Tuy Giang Cung Tuần phải chịu đựng cực kỳ đau khổ, nhưng sau khi nhìn thấy chân khí bị đốt cháy, bị tinh lọc, trong lòng anh cũng vui mừng.

Giang Cung Tuấn khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu mượn ngọn lửa nơi này để rèn luyện chân khí, dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa thần kỳ, chân khí thay đổi đến mức càng ngày càng trở nên tinh khiết.

Sau đó Giang Cung Tuấn bắt đầu hấp thu năng lượng trong trời đất, tăng chân khí của mình.

Một lần, hai lần, ba lần, mười lần.

Sau khi luyện hóa hàng ngàn lần, chân khí của Giang Cung Tuấn cũng không có cách nào tăng lên nữa.

“Phá!” Anh chợt huy động chân khí trong cơ thể.

Chân khí xuyên qua kinh mạch, chuyển động ở trong người, phong ấn vô hình trong cơ thể bị phá.

“Đừng đùng”
Phong ấn không ngừng bị phá và những tiếng động lớn không ngừng phát ra từ cơ thể.

“Đột phá”
Trong vẻ mặt Giang Cung Tuấn mang theo vẻ vui mừng.


Khổ tu thời gian dài như vậy, cuối cùng anh cũng đạt tới cảnh giới thần thông cảnh tầng thứ tám, hiện tại chỉ cần anh tăng cảnh giới của mình lên tới cực hạn bát phong ấn.

Như vậy là anh có thể đi khiêu chiến người thủ hộ cửa thứ chín của tiên phủ rồi.

Giang Cung Tuấn nhanh chóng đứng dậy, đi tới chỗ người thủ hộ.

Người thủ hộ lại xoay người sang chỗ khác, đồng thời có một bộ quần áo xuất hiện trong tay người thủ hộ.

Cô đưa bộ quần áo đó cho Giang Cung Tuấn, lúc này Giang Cung Tuấn mới phát hiện quần áo trên người mình đã sớm bị đốt cháy.

Vẻ mặt Giang Cung Tuấn xấu hổ, anh nhận lấy bộ quần áo người thủ hộ đưa tới: “Cảm ơn chị”
Giang Cung Tuấn nhanh chóng mặc quần áo vào.

Đây là một bộ quần áo dài thời cổ, mặc lên người cực kỳ vừa người.

Lúc này, người thủ hộ mới xoay người nhìn Giang Cung Tuấn với vẻ mặt hài lòng, gật đầu nói: “Ừ, tốt lắm, cực kỳ tốt, tốc độ tu luyện của anh nhanh hơn tôi tưởng tượng”
Giang Cung Tuấn không khỏi hỏi: “Chị, em gia nhập chiến trường thượng cổ này đến bây giờ đã qua bao lâu rồi?”
Giang Cung Tuấn đang khổ tu, ở chỗ này anh không có cách nào cảm nhận được thời gian, không biết đã qua bao lâu.

Người thủ hộ cất lời: “Không lâu lắm, cũng mới qua hai năm “Hả, đã hai năm rồi?”
Trong lòng Giang Cung Tuấn cả kinh.

Đã qua hai năm, nói như vậy thì cách lúc phong ấn mở ra đã bốn năm rồi.

Người thủ hộ tựa hồ là nhìn thấu tâm tư của Giang Cung Tuấn, cô cười cười nói: “Anh yên tâm đi, phong ấn của Trái Đất không dễ dàng mở ra như vậy, cho dù là đến giờ thì cũng cần cực kỳ nhiều điều kiện”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn thở dài một hơi.

“Được rồi, anh tiếp tục tu luyện đi, nhiều lắm thì tu luyện thêm một hai tháng là anh có thể rời đi.” Giọng nói của người thủ hộ truyền đến.

“Vâng”
Giang Cung Tuấn gật đầu.


Sau đó, anh xoay người và nhìn ngọn núi lửa phía sau mình.

Thấy ngọn lửa màu trắng, tim lập tức đập nhanh hơn.

Trong khoảng thời gian này, anh đã chịu đủ dằn vặt, bị ngọn lửa hành hạ sống không bằng chết, may mà thân thể anh khác hẳn với người thường, nếu không thân thể đã sớm bị chết cháy rồi, Vì có được thực lực mạnh mẽ, vì có được tiên phủ, quần áo không thèm đếm xỉa đến nữa.

Bước về phía trước một lần nữa, đi vào núi lửa.

Anh không lập tức tới gần, mà ở sát biên giới để hấp thụ năng lượng cuồng bạo ẩn chứa trong núi lửa để tăng chân khí của mình.

Chân khí của quần áo đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, anh đã cảm ứng được chân khí của mình không có cách nào tiếp tục tăng lên cực kỳ nhanh, anh tiếp tục lợi dụng ngọn lửa màu trắng trong núi lửa để rèn luyện chân khí của mình.

Một lần, hai lần, mười lần, trăm lần… quần áo không ngừng rèn luyện.

Mỗi lần rèn luyện xong, chân khí đều sẽ giảm bớt.

Mỗi lần giảm bớt xong, chân khí đều sẽ tinh sạch.


“Vẫn chưa được”
Người thủ hộ nói: “Bây giờ chính là thời khắc cuối cùng để tinh lọc ma khí, Sở Vi không thể bị quấy rầy, anh yên tâm ra ngoài đi, nhiều lắm là năm năm thì ma khí trong cơ thể Sở Vi sẽ hoàn toàn bị tinh lọc.

Đến lúc đó mới là thời điểm linh căn của Sở Vi phát ra uy lực, đến lúc đó anh sẽ phát hiện ra tu vị của cô ấy tiến triển cực nhanh.”
“Được rồi”
Không thể nói chuyện với Sở Vi, Giang Cung Tuấn cũng cực kỳ thất vọng, nhưng chỉ cần Sở Vi có thể bình an, thì anh thế nào cũng được.

“Tôi đưa anh ra ngoài.”
Người thủ hộ thuận tay cử động, thân thể Giang Cung Tuấn đã bị chân khí mạnh mẽ ôm lấy, anh cảm thấy hoa mắt, lúc xuất hiện lần nữa thì anh đã ở tầng thứ nhất của tháp dưới lòng đất rôi.

Giang Cung Tuần nhìn tháp trong lòng đất, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.

“Bằng vào thực lực bây giờ của mình mới có thể đánh bại người thủ hộ cửa thứ chín của tiên phủ, cũng không biết đã hai năm trôi qua tiên phủ có đổi chủ không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui