Đông Phương Huyền Phong dịu dàng ôm nàng vào lòng sẽ có một ngày hắn sẽ khiến nàng vô điều kiện tin tưởng hắn.
" Tư Đồ Thiên Tuyết nàng biết không đối với Đông Phương Huyền Phong ta mà nói, quan trọng nhất, vĩnh viễn đều chỉ có ngươi một cái.".
Đóng băng tâm, vốn là chỉ ở nàng một người.
Hắn trong lòng không phải không có ai để quan tâm nhưng cũng không có tới gần hắn đóng băng lên địa phương.
Bị đóng băng trong lòng, ở một người, một cái hắn yêu nhất nữ nhân.
Quãng đời còn lại đều sẽ không có cái thứ hai.
Bị đóng băng lên nơi đó, đã từng mở ra quá một lần.
Đó chính là nàng trụ đi vào thời điểm, nhưng sẽ không lại mở ra lần thứ hai.
Bởi vì sẽ không lại có người trụ đi vào, cũng sẽ không đem nàng thả ra.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Đông Phương Huyền Phong ôn nhu như vậy nước mắt càng rơi nhiều hơn đưa tay ôm lấy hắn chặt hơn.
" Xin lỗi, xin lỗi chàng ta không nên không tin tưởng tình yêu của chàng dành cho ta " Tư Đồ Thiên Tuyết nức nở nói.
Nàng đã từng vì quá tin tưởng một người cho nên mới chết một lần, cho nên đời này nàng chưa từng đặt hết niềm tin vào ai.
Ngay cả với mẫu thân, ca ca nàng cũng không dám đặt hết tấm lòng lên người họ.
Nhưng chính Đông Phương Huyền Phong là người cho nàng dần dần đặt niềm tin, tin tưởng vào hắn.
Cho nên nàng sợ sợ Phong, người nàng tin tưởng nhất sẽ phản bội nàng, nàng không dám nghĩ tới.
Chỉ vì chuyện của Lộ Nhan làm cho nàng nghĩ đến nếu có một ngày Phong chàng ấy phản bội lại nàng thì nàng nên làm gì bây giờ.
Cho nên nàng mới nói những lời như vậy.
Nàng biết nàng nói những lời như vậy làm cho Phong tổn thương lòng, nhưng nàng không hối hận vì chuyện hôm nay nàng biết nàng đặt hết tấm lòng vào chàng là đúng.
" Tuyết Nhi ngoan không khóc nữa " Đông Phương Huyền Phong đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt nàng.
Cuối cùng Tư Đồ Thiên Tuyết cũng không biết nước mắt của nàng từ đâu mà ra, nàng nằm trong lòng Đông Phương Huyền Phong khóc đến ngủ thiếp đi.
Đông Phương Huyền Phong nhìn Tuyết Nhi ngủ trong lòng hắn lại đưa tay lau đi giọt nước mắt còn trên mi của nàng, cởi bỏ đi áo ngoài của nàng đặt nàng nằm lại trên giường sau đó chính mình cởi bỏ áo ngoài nằm xuống bên cạnh nàng ôm nàng vào lòng.
*
Sáng sớm hôm sau, Tư Đồ Thiên Tuyết tỉnh lại thời điểm, nhìn Đông Phương Huyền Phong còn nhắm mắt lại, chàng ấy không rời đi.
Thấy Đông Phương Huyền Phong còn ở nghỉ ngơi, Tư Đồ Thiên Tuyết không có quấy rầy hắn, chỉ là lẳng lặng nhìn hắn.
Tuy rằng nàng vẫn luôn đều biết Phong làn da tốt làm nữ nhân không chỗ dung thân, nhưng như vậy gần gũi xem, mới phát hiện rốt cuộc có bao nhiêu hảo.
Mày kiếm, thật dài lông mi rũ xuống một bóng râm, cao thẳng mũi, còn có dẫn nhân phạm tội môi.
Nhìn kia trắng nõn da thịt, ly đến như vậy gần cũng nhìn không tới lỗ chân lông khuôn mặt, Tư Đồ Thiên Tuyết duỗi tay chọc chọc làn da còn hảo hơn cả nàng thật làm cho nàng hâm mộ.
Chỉ là không chọc hai hạ, tay liền bị Đông Phương Huyền Phong tay bắt được.
" Phong, chàng tỉnh." Tác loạn bị bắt lấy, Tư Đồ Thiên Tuyết một chút đều không có ngượng ngùng, ngược lại nhìn Đông Phương Huyền Phong cười hỏi một câu.
" Ân " Đông Phương Huyền Phong theo tiếng, chậm rãi mở mắt.
Cặp kia mắt lam lúc đầu mở, mang theo vài phần mê mang, làm Đông Phương Huyền Phong cả người thoạt nhìn nhiều vài phần tán lười, thiếu vài phần thanh lãnh.
" Tuyết Nhi, tỉnh lâu chưa " đợi cho Đông Phương Huyền Phong thanh tỉnh hơn mới nhìn nàng lên tiếng.
" Không lâu, ta dậy trước đi rửa mặt " Tư Đồ Thiên Tuyết trả lời hắn ngồi dậy đến đầu giường mang giày xong đi ra ngoài.
Hắn nhìn bóng dáng của nàng đi ra ngoài đứng dậy lấy áo mặc vào mới nâng bước đi ra ngoài.
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết hai người ai cũng đều không nhắc đến chuyện tối qua, giống như nó hoàn toàn không xảy ra vậy.
Đông Phương Huyền Phong rửa mặt sau đi đến bên bàn ngồi xuống, hắn tự rót cho hắn ly trà ngồi nhâm nhi đợi Tuyết Nhi xuất hiện.
Tư Đồ Thiên Tuyết sau khi rửa mặt xong thì đi ra ngoài dặn dò Thu Hạ chuẩn bị thêm bữa sáng cho Đông Phương Huyền Phong.
Dặn dò xong Tư Đồ Thiên Tuyết xoay người muốn đi vào trong thì một bóng dáng mặc hắc y xuất hiện trước mặt nàng.
" Các chủ đã điều tra xong Lộ Nhan còn về hương mà Triệu Hàm mua từ người nào trước mắt thuộc hạ còn chưa điều tra ra " Minh tam đưa cuốn sổ nhỏ đến trước mặt Tư Đồ Thiên Tuyết.
Hôm qua hắn được Tam đường chủ giao cho nhiệm vụ điều tra Lộ Nhan trong thời gian ngắn nhất.
" Minh tam, lui xuống đi " Tư Đồ Thiên Tuyết cầm lấy cuốn sổ không đọc luôn mà nâng bước đi về phòng.
Nàng bước vào nhìn đến Đông Phương Huyền Phong đang ngồi uống trà.
" Phong, ta đã kêu Thu Hạ chuẩn bị thêm đồ ăn sáng cho chàng, chàng ở lại dùng bữa cùng ta hay là về Minh vương phủ " Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến chiếc ghế bên cạnh Đông Phương Huyền Phong ngồi xuống.
" Ta đương nhiên là dùng bữa cùng nàng rồi, trước mắt trong Minh vương phủ không có chuyện gì gấp cần xử lý " Dù cho có chuyện gấp cần xử lý thì cũng không gấp bằng bồi Tuyết Nhi của hắn dùng bữa sáng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...