Chương có nội dung bằng hình ảnh
Cơ Thục Quyên hít một hơi thật sâu, giọng nói vẫn còn run rẩy chậm rãi giải thích: "Bách Dược Linh Thể là loại thể chất trong truyền thuyết, có thể dùng chân khí trong chính cơ thể mình nuôi dưỡng các loại linh dược quý giá trong trời đất. Không chỉ có vậy, loại thể chất này vô cùng tương hợp với nguyên khí trời đất, có thể tinh luyện nguyên khí từ linh dược để nuôi lại cơ thể, tốc độ tu luyện gấp mấy lần người bình thường."
Cơ Thục Quyên nhìn qua Thanh Liên ở bên cạnh: "Thể chất hệ Mộc là đã vô cùng hiếm có rồi, nhưng một trăm thể chất hệ Mộc cũng chưa chắc sinh ra được một Bách Dược Linh Thể."
Mọi người đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh.
Thanh Liên có thể chất hệ Mộc, chuyện này cũng không phải bí mật gì lớn lắm.
Thanh Liên có thể trở thành nhân vật quan trọng trong Nghịch Luân, là thiên tài trong giới võ đạo. Tất cả thành tựu này, không thể không kể đến công lao của thể chất hệ Mộc ở cô ta, thậm chí nó còn chiếm phần lớn nhất nữa. Bây giờ, Tạ Nam lại phô ra thể chất còn mạnh mẽ hơn, mạnh hơn thể chất hệ Mộc gấp trăm lần! Đây thật sự là chuyện nghe đến rợn cả người!
Tất nhiên không phải nói sức mạnh của Tạ Nam hơn Thanh Liên gấp trăm lần, nhưng nó vẫn vượt ra khỏi nhận thức của mọi người.
"Đúng vậy! Cậu ấm nhà tao chính là Bách Dược Linh Thể, đây là thể chất thuộc loại chỉ có trong truyền thuyết! Đừng nói là với loại khiếm khuyết linh khí như chúng mày, hay giới trần tục hầu như đã cắt đứt với đạo thống, mà cả với các loại môn phái hay đại thế gia đã ở ẩn, đây cũng là thể chất đứng đầu!"
Trương Nghiêm uống tiếp một viên đan dược đầy mùi thuốc, không ngờ vết thương bắt đầu trở nên tốt hơn, gương mặt cũng hồng hào hẳn ra. Giờ phút này, trên khuôn mặt xấu xa dữ tợn của anh ta đầy vẻ đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuấn ẩn chưa nỗi hận và sát ý nồng nặc. Viên đan dược kia là do Tuyết Hồng Thảo Đường nể tình mấy năm nay anh ta tận tâm làm việc nên ban thưởng cho, có công hiệu cải tử hồi sinh, bây giờ phải dùng tới khiến anh ta vô cùng đau xót.
"Chị ơi, anh ta và anh Đường, ai lợi hại hơn?" Hoa Tiểu Nam nóng ruột hỏi.
Cơ Thục Quyên than nhẹ một tiếng, trả lời: "Bách Dược Linh Thể hay Sắc Vu Đạo Thể đều là thể chất trong truyền thuyết! Nhưng mà..."
Nói tới đây, cô ta chợt ngừng lại.
Nhưng Tạ Nam xuất thân từ Tuyết Hồng Thảo Đường, có được gốc rễ to bự, được truyền thụ đầy đủ võ đạo và tài nguyên phong phú. Còn Đường Tuấn thì sao? Có quật khởi hay không, không quan trọng. Mấy trăm năm qua, nhà họ Đường chưa bao giờ sinh được cường giả võ đạo, yếu hơn Tạ Nam rất nhiều. Thể chất cả hai ngang nhau, cảnh giới cũng không khác biệt, vậy loại chênh lệch xuất thân này sẽ trở thành một lợi thế cuối cùng áp đảo, thắng lợi trên bàn cân.
Tuy Cơ Thục Quyên không nói hết, nhưng tất nhiên mọi người ở đây điều hiểu, ánh mắt nhìn về phía Đường Tuấn lập tức trở nên kỳ lạ.
"Chẳng lẽ, từ sau hôm nay, giới võ đạo chúng ta phải để mặc bọn môn phái thế gia này cưỡi lên đầu sao?" Có võ giả thế hệ trước khóc nghẹn ngào, không thành tiếng. Tuy tu vi của bọn họ yếu kém, nhưng sau khi nhìn thấy kết cục của nhà họ Từ, sao họ có thể chưa rõ bộ mặt thật của đám thế gia lánh đời này. Không ai hy vọng nhìn thấy cảnh tượng đó cả.
Giờ khắc này, bọn họ ký thác toàn bộ hy vọng lên người Đường Tuấn, nhưng hy vọng này lại như ánh nến le lói trong bóng đêm vô tận vậy, có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.