Chương có nội dung bằng hình ảnh
Chàng trai trẻ tuổi nhướng mày.
Người đàn ông trung niên thấy thế, ánh mắt ông ta chợt trở nên rét lạnh. Ông ta chém một nhát vào không khí, một lưỡi dao chân khí sắc bén mà mắt thường có thể nhìn thấy không rõ ràng lắm chậm rãi hình thành, nháy mắt đã xé rách không khí. Ngay tức khắc, chiếc taxi đang bấm còi cảnh báo bị xé thành hai mảnh, tài xế trong xe lập tức bị chân khí cuồng bạo đánh chết.
Xong chuyện, hai người mặt không cảm xúc, lướt qua chiếc taxi đã bị chém làm đôi.
"Đùng!"
Một tiếng nổ nhỏ vang lên phía sau lưng hai người, chiếc taxi bốc cháy hừng hực.
"Người trần tục đúng là chẳng biết kính nể ai, Tuyết Hồng Thảo Đường chúng ta lâu rồi chưa vào cõi trần, chỉ e là đám ngu xuẩn không biết gì ấy đã quên thực lực mạnh mẽ của chúng ta rồi." Chàng trai trẻ tuổi nói với giọng bình tĩnh, có vẻ chẳng có chút áy náy và ăn năn nào.
"Bọn chúng chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng, có thể khiến cậu chủ chứng kiến cái chết của chúng, đã là phúc mười đời của bọn chúng rồi ạ." Người đàn ông trung niên nịnh nọt: "Cậu chủ à, chỉ là một đại hội võ thuật thôi mà, cậu cần gì phải đích thân ra trận thế chứ, một mình lão Trương tôi tới đã có thể dễ dàng nghiền nát bọn chúng rồi."
Chàng trai trẻ tuổi lắc đầu, cười nhẹ: "Nghe nói trong khoảng thời gian này, giới võ đạo có nhiều chuyện mới mẻ lắm. Hơn nữa còn xuất hiện một kẻ có Hậu Thiên Đạo Thể đang gây sóng gió trong giới. Tôi rất muốn gặp anh ta một lần."
Người đàn ông trung niên nghe thấy hai chữ 'Đạo Thể' thì con ngươi hơi co lại: "Sau Hàn Nhật Long, lại có một người có Đạo Thể mới xuất hiện. Chỉ là không biết, kẻ này đã phá vỡ ràng buộc chưa?"
Chàng trai trẻ tuổi xua tay: "Chuyện này không quan trọng. Cái câu Đạo Thể vô địch, chiến đấu vượt qua ranh giới đó chỉ là cách nói quê mùa của mấy người bên ngoài mà thôi. Nếu là Tiên Thiên Đạo Thể trong truyền thuyết thì may ra có khả năng làm được. Hậu Thiên Đạo Thể chính là thành quả sau này, kém cỏi hơn Tiên Thiên Đạo Thể không biết bao nhiêu lần. Truyền thừa của đạo thống giới trần tục đã mất đi hơn phân nửa, linh khí đất trời còn lấm bẩn, cho dù anh ta có thể bước vào Thần Hải thì sao. Chẳng qua chỉ là một con kiến cỡ lớn, tôi vẫn có thể giết được trong nháy mắt."
Tuy giọng nói bình tĩnh, nhưng lại mang theo sự tự tin mạnh mẽ không ai sánh được.
Người đàn ông trung niên nghe thế, lòng run lên, nhỏ giọng: "Đó là đương nhiên ạ. Cậu chủ chính là thiên nhân chi tư, tuy mới vào Thần Hải không lâu, nhưng chỉ thiếu chút nữa là có thể phá vỡ chướng ngại của trời đất, khơi thông nguyên khí biển cả. Chỉ sợ người đời chưa từng chứng kiến tu vi cấp bậc này đâu ạ."
Khi nói chuyện, ánh mắt ông ta ánh lên vẻ vô cùng sợ hãi và khao khát. Tuy cảnh giới của ông ta cao hơn cậu chủ, nhưng xét về thực lực, chỉ e không đỡ được mười chiêu của đối phương. Cậu chủ này của ông ta chính là người số một trong thế hệ trẻ của Tuyết Hồng Thảo Đường, giờ mới ba mươi lăm tuổi đã chạm đến Thần Hải. Càng khủng bố hơn là, vừa vào Thần Hải nhưng anh ta suýt nữa đã khơi thông được nguyên khí biển cả, đạt tới cảnh giới mà vô số võ giả tha thiết ước mơ. Thậm chí tiềm lực này còn làm chấn động tới lão tổ của Tuyết Hồng Thảo Đường. Lão tổ đích thân ra tay, thực hiện nghi thức xối nước lên đầu, tẩy rửa cơ thể cho anh ta.
Chàng trai trẻ tuổi ngắm nhìn trời đất, hít vào một hơi thật sâu, lẩm bẩm: "Khu vực này đã khôi phục rồi, tuy còn kém đất tổ, không dưỡng ra được đại long chân chính. Nhưng suy cho cùng đã không còn là một nơi hoang vắng nữa. Tuyết Hồng Thảo Đường có tôi làm người đầu tiên nhập thế trong số các môn phái thế gia lánh đời, nói không chừng có thể chiếm được tiên cơ, đi trước bọn họ."