Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Đi!” Một tiếng kêu như sấm nổ từ giữa môi Chung Khê San phát ra: “Hồ này là nguyên khí do Dược Y Cốc tồn trữ suốt mấy ngàn năm. Vừa vặn cậu có thể mượn nó để thay da đổi thịt, đột phá tu vi, bước vào cảnh giới Chân Khí Hậu Kỳ.”
Đường Tuấn nghe vậy, trong lòng hơi kinh ngạc, khó trách nguyên khí của cái hồ này lại nồng đậm như thế, thì ra là do Dược Y Cốc đã tích tụ mấy ngàn năm. Không đợi anh kịp phản ứng, Chung Khê San động một cái, cả cơ thể Đường Tuấn tạo ra một đường vòng cung giữa khoảng khung, đập mạnh một cái đã ở giữa hồ nguyên khí.
Làm xong này tất cả, Chung Khê San khoanh chân ngồi xếp bằng giữa không trung, lông mày màu trắng đột nhiên mọc lên, dài gần một mét thì mới dừng lại. Ông đưa hai tay úp vào nhau, đôi lông mày cũng theo gió mà bay. Từng luồng chân khí vô hình nhưng mạnh mẽ toả ra từ trên người ông ta, thâm nhập vào giữa hồ nguyên khí.
Nguyên khí vốn là một trong những năng lực thuần khiết và hung bạo nhất trên thế giới, hồ nguyên khí này nhìn như có vẻ yên bình, nhưng nếu có người ý định phá vỡ sự cân bằng này, hồ nguyên khí sẽ ngay lập tức nổi giận.
Dược Y Cốc có hơn mười vị cung phụng, đều là cao thủ cảnh giới Chân Khí, nhưng bọn họ cũng chỉ là dựng nhà gỗ ở bên cạnh hồ nguyên khí, hoàn toàn không dám tiến vào hồ nguyên khí. Ngay cả cảnh giới Thần Hải là Chung Khê San cũng không dám. Bởi vậy có thể thấy được, nguyên khí của hồ nước này đáng sợ như thế nào.
“Thời cổ có tiên nhân dời non lấp biển, bây giờ có tôi dùng người nào đó nấu hồ luyện thân!” Chung Khê San cười lớn, tiếng cười buông thả tràn ngập khí phách.
Thuận theo chân khí của ông tiến vào hồ nguyên khí, hồ nước bắt đầu nổi lên từng đám bọt khí lớn nhỏ, giống như dấu hiệu trước khi nước sôi.
Vị cao thủ cảnh giới Thần Hải này muốn nấu hồ! Ở một bên khác, Đường Tuấn bị ném vào giữa hồ nguyên khí, ngay lập tức cảm thấy nguyên khí nồng đậm như dòng nước mạnh mẽ xâm nhập vào từng lỗ chân lông và kinh mạch toàn thân trên cơ thể anh. Nguyên khí này còn mang theo thuộc tính hung bạo, cứ như một con dao nhỏ sắc bén đến cực điểm, cắt đứt kinh mạch và mạch máu của anh, muốn phá hủy cả người anh từ trong ra ngoài.
Ngay sau đó, những luồng nguyên khí ấy lại trở nên nóng bỏng, giống như nước sôi muốn nấu chín anh từ trong ra ngoài.
Dưới hai loại áp lực, chân khí trong cơ thể anh có xu hướng muốn bộc phát để chui ra.
Những luồng nguyên khí bên ngoài ấy nhanh chóng đánh sâu vào trong kinh mạch, huyệt vị rồi tới đan điền, lúc này kinh mạch và huyệt vị toàn thân Đường Tuấn đã hỏng hơn phân nửa, chỉ cần đan điền bị phá hủy, võ công của anh cả đời này cũng sẽ không thể nào tiến thêm được nữa. Bởi vì cảnh giới Thần Hải do Thần Hải sáng lập là ở giữa đan điền!
Ngay khi những luồng nguyên khí đó chuẩn bị va chạm và tàn sát bừa bãi trong đan điền, hàn khí vẫn luôn ẩn núp trong đan điền khẽ run lên, như thể có linh hồn. Hàn khí bắt đầu toả ra, giao hòa cùng nguyên khí, ngăn cản những luồng nguyên khí hung bạo kia tiếp tục khuếch tán. Nước lửa giao hòa, nguyên khí hung bạo và hàn khí tiếp xúc, dần dần biến thành nguyên khí ôn hoà thuần khiết, bắt đầu chữa trị những kinh mạch bị phá hủy. Tựa như mưa xuân thấm ướt mọi vật, những kinh mạch đó một lần nữa bắt đầu nối kết lại, sau đó ngày càng trở nên cứng cỏi. Đồng thời một ít tạp chất màu đen từ trong cơ bắp anh cũng bị buộc ra ngoài.
Xương cốt của anh trở nên giống như ngọc, trong máu anh điểm thêm một ít ánh bạc, thế mà lại tạo ra âm thanh của dòng chảy thủy ngân.