Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y
Nhìn thấy một màn này, Vương Húc đã không có bất kỳ ý niệm may mắn nào trong đầu.
Anh ta rất muốn nói cho bản thân biết chuyện trước mắt xảy ra là ảo giác, nhưng sự thật lại tàn khốc như vậy.
Anh ta biết mình xong rồi. Vừa rồi anh ta còn muốn bắt đối phương làm công lao tiến vào đội Hắc Hổ, thật sự là ý nghĩ buồn cười.
Cho dù anh ta không biết bác sĩ Đường là ai, nhưng có thể làm cho Cổ Linh Vương mời đến, Tùng Tán thống lĩnh đến dẫn đường. Loại người này cũng không phải tồn tại anh ta có thể chọc được.
“Cổ Linh Vương mời tôi?”
Đường Tuấn không nhìn Tư Hỏa và Vương Húc, mà nhìn về phía Tùng Tán, vẻ mặt mang theo một chút nghi hoặc.
Anh cũng không có giao tiếp với Cổ Linh Vương, đối phương vì sao mời anh?
Tùng Tán cười giải thích, nói: “Y thuật của bác sĩ Đường truyền tinh hải, chuyện xảy ra ở Định Long giới trước càng làm cho người ta kính sợ. Ngô vương cũng không có địch ý đối với bác sĩ Đường, xin anh yên tâm.”
Đường Tuấn hỏi: “Vậy mời tôi là chuyện gì?”
Tùng Tán lắc đầu, nói: “Không biết. Chờ ngài đi hoàng cung là có thể biết được hết thảy.”
Đường Tuấn trầm ngâm một lát, mới gật đầu đồng ý.
Cổ Linh Vương thống trị thế giới Cổ Linh, anh làm khách thì quả thực cũng cần đi bái phỏng một chút.
Anh nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi sớm đã như một bãi bùn lầy ngã trên mặt đất, thì không khỏi nhíu mày.
Nguyên bản người này vốn là tiện tay cứu được, tuy rằng thể chất đặc thù, nhưng thật sự quá tệ.
“Bác sĩ Đường tha mạng.”
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn thấy Đường Tuấn nhìn qua, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
Đường Tuấn thở dài, người này thật sự là lãng phí thể chất đặc thù.
“Mang theo anh ta. Anh ta có ích cho tôi, đưa anh ta cho tôi, anh có vấn đề gì không?”
Đường Tuấn nói với Tư Hỏa.
Tư Hỏa vội vàng lắc đầu, Đường Tuấn không giết anh ta đã vạn hạnh, nào dám có vấn đề gì.
“Vậy đi thôi.”
Tùng Tán mang theo Đường Tuấn cùng người đàn ông trẻ tuổi, với mấy vị tướng lĩnh lập tức rời khỏi tửu lâu này.
Đang lúc Vương Húc cho rằng tránh được một kiếp, một tướng lĩnh của đội Hắc Hổ đi tới gần anh ta, nói: “Vương Húc, anh vốn đã có tư cách tiến vào đội Hắc Hổ, nhưng lần này anh đã phạm phải sai lầm lớn. Bác sĩ Đường tuy rằng không truy cứu, nhưng vẫn phải có hình phạt, hủy bỏ tư cách tiến vào đội Hắc Hổ của anh, hơn nữa vĩnh viễn không được tuyển dụng!”
Sét đánh giữa trời quang.
Trong lòng Vương Húc vô cùng hối hận, hận mình quá nhiều chuyện.
Vị tướng lĩnh kia lại nói: “Tư Hỏa, thống lĩnh đại nhân phạt anh đi quặng khoáng cổ giám công mười năm, có dị nghị không?”
Sắc mặt Tư Hỏa trắng bệch, quặng khoáng cổ là một trong những địa điểm nguy hiểm của thế giới Cổ Linh. Mười người bị phạt đến đó, cuối cùng chỉ có một hai người sống sót.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...