Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Làm ơn xin nhường đường một chút.”
Một giọng nói vang lên sau lưng ba người Đường Tuấn.
Bọn họ quay đầu chỉ thấy một nam một nữ đang đứng ở giữa lối đi, người đàn ông thì vác theo máy quay phim, trong rất lực lưỡng, Còn cô gái thì chỉ mới tầm hai mươi bảy tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi trắng phối với một chiếc quần ống rộng cạp cao, chân đi giày cao gót, trong tay lại cầm một chiếc micro và bản thảo, nhìn dáng vẻ rất thành thục.
Xem ra hai người này chính là thợ quay phim và phóng viên của một tòa soạn nào đó. Lúc này, cô gái đó đang nói với Ninh Đình Trung đang ngồi ngoài cùng.
Ninh Đình Trung nghiêng người nhường đường cho hai người họ vào trong, vừa hay lại ngồi ngay bên cạnh của Đường Tuấn, Hoa Tiểu Nam thì ngồi giữa Đường Tuấn và Ninh Đình Trung. Lúc hai người họ đi qua Hoa Tiểu Nam, bởi vì Hoa Tiểu Nam không tiện đi lại cho nên Đường Tuấn phải đỡ cô ta. Cô gái nhỏ không nhịn được mà liếc nhìn mấy cái.
“Hồng Thư, lần này chúng ta thật sự có thể phỏng vấn Lâm Trung Hiệp sao? Tôi nghe nói ông ta là nhân vật cấp Thái Sơn Bắc Đẩu. Bình thường gặp mặt thôi cũng đã khó rồi.”
Hai người vừa ngồi xuống, người đàn ông vác chiếc máy quay hỏi, trông rất phấn khích.
Còn cô gái tên Hồng Thư kia lại gật đầu, nói:
“Chắc là có thể. Lần này tòa soạn khó khăn lắm mới có được hai tấm thiệp mời này, chúng ta nhất định phải giành được cơ hội phỏng vấn Quỷ y. Nếu như phỏng vấn thành công, nói không chừng tòa soạn Y học cổ truyền thành phố Vinh chúng ta sẽ không cần giải tán nữa, Đến lúc đó cho dù không bằng được tòa soạn Báo hằng ngày thành phố Vinh, nhưng ít ra cũng có được lợi gì đó.”
Người đàn ông quay phim gật đầu, nói:
“Không sai. Thắng thua ở trận này.”
Sau đó anh ta nhớ ra gì đó, nói:
“Nhưng tôi nghe nói lần này còn có một người học Y học cổ truyền muốn so tài với Lâm Trung Hiệp, Chúng ta có nên phỏng vấn luôn cả anh ta không, đây cũng là một mũi tên trúng cái đích mà.”
Hồng Thư cau mày, nói:
“Đến lúc đó thì tính sau, chúng ta chủ yếu là đến phỏng vấn Lâm Trung Hiệp mà. Những người khác không quan trọng, cái người học về Y học cổ truyền đó hình như là muốn thách đấu Lâm Trung Hiệp, đến lúc đó nếu như anh ta đắc tội với Quỷ y, vậy thì cuộc phỏng vấn của chúng ta lần này sẽ hỏng bét hết.”
Cô ta nhìn Hoa Tiểu Nam bĩu môi, nói nhỏ:
“Có nhìn thấy không, danh tiếng của Quỷ y mới lớn, không biết lần này có biết bao nhiêu là người có bệnh đến tìm ông ta chữa bệnh nữa kìa. Còn về cái người học Y học cổ truyền đó, ai mà thèm quan tâm đến anh ta cơ chứ.”
Người quay phim gật đầu tỏ ý hiểu rõ.
Mặc dù hai người họ nói chuyện đặc biệt nhỏ tiếng, nhưng tất cả đều lọt vào tai của Đường Tuấn.
Đường Tuấn khẽ cười