Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bóng mờ giống như một con mèo và một con hổ, thoạt nhìn trông rất hung dữ.
“Đàn em Trương!”
Triệu Huyền vội vàng nói.
Vừa rồi nếu Hổ Ấp vận dụng một chiêu này, thì ngay cả một cái hô hấp anh ta cũng không chống đỡ được.
Ông lão Thiên Dũng cùng các trưởng lão Vạn Diệu cung đều thay đổi sắc mặt, bọn họ chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Mặc kệ là như thế nào, bọn họ cũng không thể nhìn Đường Tuấn bị đánh chết được.
“Quả nhiên là một con mèo hoang!”
Đường Tuấn cười lạnh một tiếng.
Thân hình anh thẳng tắp, chân ở trong hư không đạp mạnh một cái, âm thanh như cuồn cuộn sấm rền, cuốn về phía Hổ Ấp.
Rầm rầm rầm.
Bóng mờ tinh thần của Hổ Ấp bị đánh tan, và rơi vào trong đỉnh đầu anh một lần nữa.
Đồng thời Hổ Ấp phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt anh ta tái nhợt.
Khí thế dũng mãnh không thể phá hủy lúc trước của anh ta, cứ như vậy bị Đường Tuấn phá vỡ, hơn nữa bởi vì phát động tinh thần lực để công kích, dưới sự phản vệ lại, anh ta cũng bị thương không nhẹ.
“Muốn chết!”
Cường giả thế hệ trước của tinh vực Bạch Hổ hoàn toàn không nghĩ tới Hổ Ấp sẽ thua, lúc này Hổ Ấp bị thương, bọn họ nhất thời tức giận.
Một ông lão lão nửa người trên là người, nửa người dưới là thân rắn hét lên một tiếng, đuôi rắn to như thùng nước quăng về phía Đường Tuấn.
Đây là một cường giả Xà tộc, ông ta định giết Đường Tuấn chỉ bằng một đòn.
"Hừ! Người của tinh vực Bạch Hổ chỉ có chút độ lượng này thôi sao?”
Một thanh kiếm chắn trên đỉnh đầu Đường Tuấn, và giọng nói của trưởng lão cũng theo đó vang lên.
Kiếm chỉ có ba mét, nhưng cũng chặn được đuôi rắn khổng lồ.
Các cường giả thế hệ trước của tinh vực Bạch Hổ thấy thế, bọn họ cũng đều âm thầm vận pháp lực, như thể họ muốn ra tay.
Ông lão Thiên Dũng đi tới trước người Đường Tuấn, đối mặt với mọi người ở tinh vực Bạch Hổ, ông ta nói: "Long Thành đúng là Thánh địa Yêu Tộc, nhưng nơi này cũng là tinh vực Kỳ Lân! Các người thật sự muốn động thủ với chúng ta ở chỗ này sao?”
Người của tinh vực Bạch Hổ đột nhiên ngẩn ra, mấy cường giả thế hệ trước chuẩn bị ra tay, nhưng bọn họ nhất thời do dự, sau đó họ vẫn là thu pháp lực lại, không động thủ nữa.
Cường giả Xà tộc oán hận nhìn Đường Tuấn, ông ta cũng thu hồi đuôi rắn.
Lúc này Hổ Ấp cũng điều chỉnh xong, sắc mặt anh ta vẫn tái nhợt như cũ, trong đôi mắt kia lộ ra vẻ oán hận nồng đậm, nói: "Không nghĩ tới người mạnh nhất ở Vạn Diệu cung không phải Triệu Huyền, mà là anh.
Nhưng mà anh dám sĩ