Chương có nội dung bằng hình ảnh
Thánh tử Triệu Huyền cung Vạn Diệu, trận này đã trở thành đối tượng đàm luận của rất nhiều người, ngay cả Thiên Khí Nguyệt Ảnh anh ta sử dụng, Đường Tuấn cũng nhiều lần nghe được.
Hơn nữa kết hợp với manh mối những lời người đàn ông kia vừa nãy đã nói, Đường Tuấn đoán ra thân phận của anh ta không khó.
Triệu Huyền lạnh lùng nói: “Anh quả nhiên là người điện Sâm La, vậy mà giấu được chú Nghiệp.”
Đường Tuấn ném Viên Nguyệt Loan Đao trên ngón tay cho Triệu Huyền nói: “Nếu như tôi thật sự là người điện Sâm La, anh đã sớm chết rồi. Anh có ân oán gì với điện Sâm La, tôi chẳng thèm quan tâm, nhưng nếu anh ra tay lần nữa, vết thương thật sự sẽ nứt ra đó.”
Triệu Huyền tiếp nhận loan đao, cúi đầu nhìn về phía ngực mình.
Khói đen vốn dĩ đã bị áp chế, lúc này lại bốc lên từ vết thương, trông có vẻ do mới nãy đã ra tay gây ra.
Trong lòng Triệu Huyền khiếp sợ, anh ta lần nữa nhìn về phía Đường Tuấn nói: “Anh thật sự không phải người của điện Sâm La?”
Đường Tuấn bĩu môi, chẳng muốn giải thích.
Triệu Huyền thấy thế, gãi đầu một cái, ngượng ngùng nở nụ cười: “Ngại quá.”
Đường Tuấn khẽ gật đầu, tên này tuy rằng tính khí nóng nảy, nhưng cũng không phải người không nói đạo lý.
Sau khi anh viết phương thuốc và những việc cần chú ý lên giấy rồi giao cho Triệu Huyền, Đường Tuấn lập tức chuẩn bị rời khỏi.
Lúc này Triệu Huyền bỗng nói: “Những điều anh viết cũng chỉ lãng phí thời gian thôi. Bởi vì tôi vốn dĩ sống không qua được mười tiếng.”
Đường Tuấn hơi nhướng mày, Triệu Huyền nói: “Bây giờ người điện Sâm La e rằng đã chờ tôi ngoài thành, chỉ cần tôi vừa đi ra, dựa vào trạng thái bây giờ của tôi vốn không phải đối thủ của họ, đến lúc đó cũng chết.”
Đường Tuấn nói: “Cung Vạn Diệu các anh lẽ nào không ai đến đón anh?”
Triệu Huyền lắc đầu nói: “Điện Sâm La lần này đã gửi tới ba vị trưởng lão, hơn nữa trong cung chúng tôi xuất hiện mật thám, bọn họ không kịp trợ giúp tôi. Hội Đăng Long Lâu lại sắp bắt đầu rồi, tôi nhất định phải chạy về.”
Anh ta nhìn chằm chằm Đường Tuấn nói: “Anh có thể đỡ được một đòn Nguyệt Ảnh, thực lực không tệ, có thể hộ tống tôi về cung Vạn Diệu không? Chỉ c6an2 tôi bình yên trở về cung Vạn Diệu, tất có hậu ta.”
Đường Tuấn nhíu mày lại, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Triệu Huyền nói: “Anh là bác sĩ, bây giờ tôi cũng xem như là bệnh nhân của anh, anh cũng không thể trơ mắt nhìn tôi bị người ta giết chết chứ.”
Đường Tuấn trầm giọng nói: “Đưa anh về cũng được, có điều tôi muốn mượn dùng Vạn Diệu Thiên Nghi của các anh một lát.”
Triệu Huyền hơi thay đổi sắc mặt nói: “Anh dùng Vạn Diệu Thiên Nghi làm gì?”
Đường Tuấn nói: “Đương nhiên là muốn tra chút tin tức.”
Cung Vạn Diệu nổ danh tin tức linh thông, nghe đâu còn nắm giữ bí bảo Vạn Diệu Thiên Nghi có thể tra xét tất cả.
Chuyện này đương nhiên có hơi phóng đại, nếu như Vạn Diệu Thiên Nghi thật sự thần kỳ như vậy thì