Chương có nội dung bằng hình ảnh
Lòng quyết tâm phân định thắng thua của Trương Kỳ không khỏi nặng quá.
Có điều Đường Tuấn cũng thật là, rõ ràng anh không có vật cưỡi, anh còn tranh luận với Trương Kỳ làm gì?
Suy nghĩ trong đầu Đường Tuấn chợt lóe lên, anh gọi ra Cửu Viêm Hỏa Hạc, sau đó nói với Trương Kỳ: “Nó lập tức tới ngay.”
Trương Kỳ nhìn cái sân trống rỗng, không khỏi cười nhạo: “Nó ở đâu?”
Cô ta vừa dứt lời, sân trong bỗng nhiên bị bóng tối bao phủ.
Trương Kỳ không khỏi ngẩng đầu lên, sau đó toàn thân cứng ngắt, cô ta chỉ nhìn thấy một con hạc khổng lồ có lông chim màu đỏ thắm, nó giang rộng đôi cánh gần ba mươi ba mét bay tới nơi này.
Cửu Viêm Hỏa Hạc vẫn chưa đáp xuống, uy thế mơ hồ đã tràn ngập khắp bầu trời, sư tử cánh lửa trong lòng Hàn Tâm Tâm run lẩy bẩy, nó có vẻ rất sợ hãi.
Ầm một tiếng, Cửu Viêm Hỏa Hạc đáp xuống sân.
Nó biến hóa thân hình, thu nhỏ lại thành dáng vẻ chỉ cao bằng một con người, dùng mỏ chim hạc sắc bén thân thiết cọ qua cánh tay Đường Tuấn.
“Vật cưỡi yêu thú cảnh giới Hóa Thần.”
Hàn Tâm Tâm và Trương Kỳ há hốc miệng, ánh mắt khiếp sợ.
Đặc biệt là Hàn Tâm Tâm, trong lòng cô ta càng nhấc lên cơn sóng dữ, cô ta không khỏi nhớ tới lời Hàn Hạo nói với mình.
Giảng viên cao cấp trung tâm y tế, vật cưỡi yêu thú cảnh giới Hóa Thần.
Đây chính là thân phận rất không bình thường Hàn Hạo đã nói sao?
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Hàn Tâm Tâm vốn dĩ không tin một tên bước chân từ trong thôn Thạch đó ra có thể có được những thứ này.
“Lúc trước quả thật tôi đã coi thường anh. Có điều cho dù anh nắm giữ những thứ này, tôi cũng sẽ không thích anh, người tôi thích là anh Huyền Bạch. Anh và anh hai tôi hãy dẹp suy nghĩ đó đi.” Tâm trạng Hàn Tâm Tâm đã khá bình tĩnh một chút, sau đó cô ta vô cảm nhìn Đường Tuấn rồi chậm rãi nói.
Cô ta nói xong còn không cho Đường Tuấn cơ hội nói chuyện, trực tiếp kéo Trương Kỳ đi thẳng tra ngoài, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đường Tuấn.
Đường Tuấn không còn gì để nói nữa, trông có vẻ Hàn Tâm Tâm đã hiểu lầm rồi.
Anh sờ đầu Cửu Viêm Hỏa Hạc nói: “Đợi một thời gian nữa mày hãy đi cùng tao.”