Chương có nội dung bằng hình ảnh
Thanh Phong nhìn biểu cảm của hai người, nói: "Không nên cảm thấy không cam lòng, chia cho các người bốn phần đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Anh Trảm Thiên Long à, Chiến Thần Tông của các anh chết cũng gần hết rồi, ngay cả tính mạng của anh cũng là chúng tôi cứu về, anh nào có tư cách nói điều kiện với chúng tôi. Còn có thánh nữ Mộ Thanh, hiện giờ thực lực của Độc Cô Cung các người ra sao chẳng lẽ trong lòng cô không rõ à? Hay là lại dựa vào đại trưởng lão của các người sao, ha ha ha.”
"Được rồi, Thanh Phong."
Thái Hạo cắt ngang lời Thanh Phong, anh ta dùng một giọng điệu mệnh lệnh nói: "Cứ như vậy đi, mảnh tinh thạch thần thánh này, Đại Diễn Các tôi chiếm sáu phần mười, hai nhà các người chiếm bốn phần mười.”
Nói xong, Thái Hạo mang theo đệ tử Đại Diễn Các đi thu thập tinh thạch, trước khi đi Thanh Phong lại khinh miệt nhìn thoáng qua Đường Tuấn, nói: "Bác sĩ Dược, anh phải chú ý thân thể của mình. Loại trạng thái này của anh, tôi mà thổi một hơi cũng có thể thổi ngã anh rồi, nếu đụng phải thế lực ngoài vực, bọn họ cũng sẽ không dễ nói chuyện như chúng ta đâu.”
Đợi đến khi mọi người ở Đại Diễn Các rời đi, lúc này Trảm Thiên Long mới đi tới trước mặt Đường Tuấn, đưa một bình ngọc cho Đường Tuấn, nói: "Bác sĩ Dược, trong này là một ít đan dược chữa thương của Chiến Thần Tông chúng tôi, anh cầm dùng trước đi.”
Đường Tuấn nhận lấy bình ngọc, mở nắp chai ngửi một chút, một mùi thơm của đan dược theo đó phát ra, khiến tinh thần người ta chấn động, hiển nhiên đan dược trong này cũng không phải bình thường.
Đường Tuấn nhận lấy đan dược, rồi anh nói một tiếng cảm ơn.
Trảm Thiên Long thở dài trong lòng, không khỏi có chút thất vọng. Sự kỳ vọng của anh ta đối với Đường Tuấn cũng tương đối lớn, cho dù đám người Thái Hạo và Thanh Phong nói như thế nào, trong lòng anh ta vẫn lựa chọn tin tưởng phán đoán của sư phụ mình. Nhưng bây giờ nhìn thấy trạng thái của Đường Tuấn, trái tim Trảm Thiên Long không khỏi trầm xuống. Lời Thanh Phong nói tuy rằng có chút khoa trương, nhưng chỉ cần là người có chút kiến thức, đều có thể liếc mắt một cái đã nhận ra trạng thái Đường Tuấn lúc này rất kém cỏi, đừng nói bảo vệ người khác, chỉ sợ ngay cả bảo vệ mình cũng là một vấn đề.
"Bác sĩ Dược, anh hãy chú ý giữ gìn sức khỏe." Nói với Đường Tuấn một câu, Trảm Thiên Long có chút bất an rời đi.
So với Đường Tuấn bây giờ, anh ta cảm thấy đi theo Thái Hạo vẫn tương đối an toàn.
"Có phải là không cam lòng hay không. Kỳ thật chỉ cần anh không truyền pháp lực cho tôi, dùng thực lực của anh giết chết mấy người bọn họ hẳn là không thành vấn đề lớn. Bị loại người này khinh bỉ, tâm trạng chắc chắn là không dễ chịu gì." Bỗng nhiên, Mộ Thanh nói.
Giọng điệu của cô ấy mang theo sự châm chọc và chế giễu nhàn nhạt.
Không phải Mộ Thanh, mà là Độ Ách Thần Quân.
Nhìn vẻ lạnh lùng trên mặt Mộ Thanh, Đường Tuấn không khỏi siết chặt bình ngọc trong tay, tên này xuất