Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y

Trước khi giết người còn thông báo cho đối phương biết, cái này không chỉ là vô cùng tự tin về kỹ thuật ám sát của mình mà càng giống như đang miệt thị đối phương! Quách Thịnh Minh cũng là một cao thủ võ đạo, đương nhiên không thể nhẫn nhịn được sự sỉ nhục này.

“Hả?” Đường Tuấn nhíu mày, sau đó bỗng nhiên lộ ra ý cười, nói: “Không tệ. Người đó đã đến rồi.”

“Người đó đã đến rồi sao?” Quách Thịnh Minh lập tức hồi hộp, những vệ sĩ kia cũng đồng thời thu gọn vòng bảo vệ lại, bảo vệ mấy người vô cùng chặt chẽ.

“Các anh bảo vệ chú Diệp cho tốt, tôi đi một chút rồi về.” Đường Tuấn lạnh lùng nói.

Cơ thể của anh chen lên trước một bước đã thoát khỏi vòng bảo vệ của vệ sĩ chui ra ngoài. Bước chân rơi xuống sàn rất yên tĩnh, anh mở cửa sổ sát đất ra, chớp mắt một cái đã rơi xuống cánh rừng bên ngoài biệt thự, biến mất trong màn đêm. Từ đầu đến cuối, những hành động của anh không hề phát ra chút tiếng động nào, giống như ma quỷ.


“Như này, như này!” Trên mặt Diệp Thanh Phương lộ ra vẻ kinh sợ. Anh ta thật sự không ngờ lại có người di chuyển nhẹ nhàng hơn cả khỉ và mèo. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khát Khao Khôn Cùng
2. Ngõ Nhỏ Có Người Đang Đợi
3. Tâm Ma - Gia Cửu
4. Miêu Cương Khách
=====================================

Quách Thịnh Minh nói: “Xem ra võ công của đại sư Đường lại có tiến bộ rồi. Có cậu ấy ở đây, cao thủ Muay Thái cổ truyền kia không thể trốn thoát.”

Trên mặt Diệp Nam Nhật cũng lộ ra vẻ yên tâm.

Lúc này, ở cánh rừng xanh tốt um tùm bên ngoài biệt thự nhà họ Diệp, màn đêm bao trùm như tấm màn sân khấu, cộng thêm mấy phần hơi thở quỷ dị kinh khủng, giống như một miệng lớn mưa như trút nước, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt sạch sẽ những người bước vào trong đó. Mà ở nơi âm u hẻo lánh nào đó trong vùng rừng núi này có một người đàn ông cao một mét sáu đang chậm rãi bước đi. Mặc dù dáng người của anh ta rất thấp bé, nhưng thân hình vô cùng điêu luyện. Ánh sáng yếu ớt chiếu xuống có thể trông thấy đường cong cơ bắp hoàn mỹ của anh ta. Cách đi đường của anh ta nhìn như thì tuỳ ý nhưng là một bộ pháp cực kỳ cao minh, có thể đối phó với những biến cố đột nhiên xuất hiện.


“Ai ai cũng nói võ học của người Việt được truyền thừa ngàn năm, vô cùng tinh tuý. Ha ha, xem ra tất cả chỉ là tin đồn mà thôi, đều là thứ rác rưởi. Cái này là sao có thể vượt qua được Muay Thái của chúng ta chứ.” Người đàn ông thấp bé lẩm bà lẩm bẩm, nhưng lại dùng tiếng phổ thông.

Ánh mắt của anh ta vượt qua núi rừng, nhìn thấy được toà biệt thự sang trọng kia, khoé miệng không kìm được mà vẽ lên một còng cười lạnh. Nhưng đúng lúc này, cơ thể của anh ta đột nhiên cứng đờ, một chân đang lơ lửng trên không không thể hạ xuống được.

Một cánh tay khoác lên bờ vai của anh ta. Mặc dù nó không dùng sức hay lộ ra bất cứ sát ý gì, nhưng trên trán người đàn ông thấp bé lại đổ mồ hôi lạnh ròng ròng. Có thể nhân lúc anh ta không phát hiện ra mà không một tiếng động đến gần, loại người này tuyệt đối là cao thủ, hơn nữa còn là một cao thủ có thực lực mạnh hơn anh ta rất nhiều.

“Anh là ai?” Người đàn ông thấp bé vội vã đến mức tất cả lỗ chân lông trên người đều mở ra, trong lòng cảnh giác đến cực điểm, cắn răng hỏi.

“Ha ha. Không phải anh nói võ học của Việt Nam tôi đều là rác rưởi hay sao? Thế thì anh cứ đi lên phía trước một bước thử xem nào.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên đằng sau người đàn ông thấp bé. “Thưa anh, có phải chúng ta có hiểu lầm gì không? Không bằng…” Người đàn ông thấp bé cất tiếng, nhưng còn chưa nói xong, cơ thể của anh ta bỗng nhiên đẩy về phía sau. Khuỷu tay khẽ cong lên, đánh về phía bụng dưới của người đằng sau còn bả vai thì vọt đến ngực! Lúc đang nói chuyện, nhân lúc người ta không chú ý mà bất ngờ ra sát chiêu, đây tuyệt đối là không muốn để người ta xử lý kịp thời.


"Đi chết đi." Trong lòng người đàn ông thấp bé gầm thét. Anh ta rất tự tin vào võ công của mình, chỉ cần đánh trúng một cái này thôi thì bên dưới có là đá thì cũng vỡ nát, huống chi là cơ thể người!

Bả vai và khuỷu tay của người đàn ông thấp bé không hề chạm vào bất cứ vật nào. Chiêu thức của anh ta đã thất bại!

"Chạy!" Thậm chí người đàn ông thấp bé còn chưa kịp bất ngờ thì trong đầu đã nổi lên ý nghĩ muốn chạy trốn.

"Chạy à. Bây giờ mới muốn chạy, liệu chạy được sao?" Giọng nói kia giống như u linh vang lên phía sau anh ta. Sau đó người đàn ông thấp bé cảm thấy cổ mình có thứ gì đó đập vào, cả người liền rơi vào hôn mê bất tỉnh. Đường Tuấn đứng trên chỗ đất trống trong rừng cây, nhìn người đàn ông thấp bé đã rơi vào hôn mê bất tỉnh, sắc mặt có hơi lạnh lẽo. Thực lực của người đàn ông thấp bé này không tệ. Mặc dù nội lực mới ở cấp Đại Thành, nhưng với thủ đoạn mượn Muay Thái cổ truyền để ám sát này thì kể cả võ giả chuyện nâng cao nội công cũng phải chịu thiệt thòi. Muốn thuê loại người này đi giết người, chắc hẳn phải trả một cái giá không hề thấp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui