Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y
Anh ta nhìn thấy Đường Tuấn trên đài cao.
Đường Tuấn ngồi cùng với vị trưởng lão sảnh trong chủ trì khảo hạch, vị trưởng lão sảnh trong kia còn vừa cười vừa nói với anh. Trái tim Quý Đồng không nhịn được đập mạnh: "Chẳng lẽ vị trưởng lão sảnh trong này kiêng kỵ Ly Thanh Trần sao?"
Vẻ mặt anh ta lạnh đi, thầm nghĩ: "Cho dù cậu ta có năng lực thì thế nào, kể cả Ly Thanh Trần đích thân đến đây cũng không quản được chuyện của Độc Cô Cung. Càng đừng nói hôm nay đại trưởng lão cũng đến, sẽ không cho phép cậu ta làm càn."
Suy nghĩ một chút, lo lắng của Quý Đồng đã tan thành mây khói.
Tôi, Quý Đồng, là trưởng lão sảnh ngoài!
Ở trước ánh mắt nhìn chăm chú của mấy vị trưởng lão sảnh ngoài mới lên và chúng đệ tử, một thân hình bỗng nhiên xuất hiện ở trên đài cao.
"Chào cung chủ." Nhìn thấy người đến, mọi người cung kính hô lên. Mà những người mang thân phận đệ tử còn phải quỳ xuống hành lễ.
Người tới đúng là ông lão Đan Thanh.
"Kỳ quái, chỉ là một nghi thức lên chức của trưởng lão sảnh ngoài sao cần đến cung chủ ra mặt nhỉ?"
Không ít người thắc mắc trong lòng.
Việc khảo hạch trưởng lão sảnh ngoài ở độ Độc Cô Cung chỉ là việc nhỏ, từ trước đến giờ không cần cung chủ ra mặt.
Ông lão Đan Thanh nghiêm nghị nói: "Hôm nay không chỉ là ngày lên chức của mấy vị trưởng lão sảnh ngoài mới, mà còn có một chuyện quan trọng khác. Hôm nay tôi sẽ công bố đại trưởng lão mới của Độc Cô Cung."
Lời của ông lão Đan Thanh vừa ra, nháy mắt quảng trường trở lên yên ắng. Tất cả mọi người ngừng thở, cùng đợi ông lão Đan Thanh công bố.
Trong lòng đám người Quý Đồng cũng hồi hộp lên. Đặc biệt là Quý Đồng, anh ta còn đang suy nghĩ đợi lát nữa phải làm thế nào để lại một cái ấn tượng không tồi cho đại trưởng lão. Nếu được đại trưởng lão giúp đỡ, thì anh ta ở Độc Cô Cung còn sợ ai nữa? Một tên Dược Đường mà thôi, đại trưởng lão có thể dễ dàng bóp chết.
"Bây giờ tôi chính thức tuyên bố, vị trí đại trưởng lão sảnh trong của Độc Cô Cung chúng ta do y sư Dược Đường đảm nhiệm." - Ông lão Đan Thanh chỉ vào Dược Đường, thanh âm vang vọng nói.
"Hay."
Quý Đồng vỗ tay theo bản năng, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, nhưng cơ hồ ngay cùng lúc, nụ cười trên mặt anh ta cứng đờ, ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ và không dám tin, lẩm bẩm nói: "Sao lại có thể là cậu ta?"
Anh ta nhìn thấy Dược Đường đứng trên đài cao, chỉ thấy trong đầu choáng váng một hồi.
Trong quảng trường, tất cả các đệ tử không tính là cảnh giới gì cùng phần đông các trưởng lão sảnh ngoài tất cả đều ngu ngơ.
Chuyện gì thế?
Một người mới thế mà lên làm đại trưởng lão sảnh trong sao? Nhiều trưởng lão sảnh trong như vậy mà không ai phản đối à?
Xoạt xoạt.
Nhưng mà trong đầu bọn họ vừa mới xuất hiện ý tưởng này, các trưởng lão sảnh trong lần lượt đứng lên, dẫn đầu vỗ tay nói: "Việc Dược Đường lên làm đại trưởng lão chúng ta không có ý kiến."
Nhìn thấy các trưởng lão sảnh trong cũng không có ý kiến gì, trong lòng các đệ tử và trưởng lão sảnh ngoài không hiểu nhưng cũng chỉ có thể yên lặng sau đó vỗ tay. Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay trong quảng trường vang dội như sấm. Bọn họ nhìn thấy Đường Tuấn trên đài cao, ánh mắt bắt đầu hiện nên vẻ kính sợ.
Có thể khiến cho nhiều trưởng lão sảnh trong thừa nhận, bản thân anh đã đại biểu cho một loại bản lĩnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...