Chiến Thần Thánh Yhuyền Thoại Thánh Y
Bịch.
Một chưởng của Công Dương Tú đánh trúng người Quý Đồng, Quý Đồng phun ra một ngụm máu.
Quý Đồng cảm thấy vô cùng uất ức, vội nói: "Ông Công Dương, chắc chắn là tên Dược Đường kia đang giở trò, nếu không dựa vào tài học và y thuật của ông, thập tam điện hạ làm sao có thể đuổi ông đi."
Vẻ mặt của Công Dương Tú hơi dịu lại, hỏi: "Thế ông có cách gì sao?"
Quý Đồng nghiến răng nói: "Thập tam điện hạ không đuổi cậu ta đi, thế thì chúng ta sẽ ép cậu ta rời khỏi."
Sau khi đuổi Công Dương Tú đi, thập tam điện hạ liền cho gọi Đường Tuấn đến, tường thuật lại chuyện này cho anh, tránh để giữa anh ta và Đường Tuấn xảy ra xích mích.
Đường Tuấn trầm ngâm một hồi, rồi nói: "Điện hạ, có một chuyện tôi phải nói với ngài."
Sau đó, Đường Tuấn nói chuyện xảy ra giữa mình với Quý Đồng và Phi Tinh Viện cho Ly Thanh Trần.
Ly Thanh Trần nghe xong, trên mặt tràn đầy tức giận, nói: "Không ngờ Quý Đồng lại quá đáng như thế. Anh Dược, anh muốn tôi làm thế nào?"
Trước mặt Đường Tuấn anh ta không tự xưng mình là điện hạ, rõ ràng đã đối đãi với Đường Tuấn như người cùng cấp bậc với mình.
Đường Tuấn nói: "Tôi sợ họ sẽ đối phó với những người ở thành Hồng Dương và Thiên Nguyên Phường, cho nên muốn xin điện hạ hãy bảo vệ bọn họ. Còn về Quý Đồng và Công Dương Tú, đợi vết thương của tôi khỏi rồi, tự tôi sẽ đối phó với bọn họ."
Ly Thanh Trần gật đầu, nói: "Đây chỉ là chuyện nhỏ. Anh chắc chắn bản thân có thể tự đối phó với bọn họ sao?"
Đương nhiên anh ta nhìn ra cảnh giới của Đường Tuấn chỉ là Hóa Thần Cảnh trung kỳ, bất luận là Quý Đồng hay là Công Dương Tú, đều là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ thực thụ. Hơn kém nhau một cảnh giới, quả thật giống như một trời một vực.
Đường Tuấn gật đầu, trong mắt hiện lên sát ý.
Ba ngày sau, thành Hồng Dương.
Quý Đồng và Công Dương Tú xuất hiện trên bầu trời thành Hồng Dương, khí thế mạnh mẽ bao phủ trời đất ập xuống bên dưới.
"Ông Công Dương, Thiên Nguyên Phường có quan hệ khá tốt với Dược Đường, bây giờ, phường chủ của Thiên Nguyên Phường là Qua Thiên Hòa và đám học trò của ông ta đều bị tôi cho người của Phi Tinh Viện đến bắt giam hết rồi. Dược Đường đã chọc giận đến ông Công Dương đây, vậy tôi sẽ giao bọn họ cho ông xử trí." Quý Đồng mỉm cười nói.
Công Dương Tú cũng vui vẻ cười nói: "Được, Dược Đường đó dám đối xử với tôi như thế, thì đừng trách tôi vô tình. Đúng lúc y thuật của tôi cũng đang cần người kiểm chứng, dùng đám học trò ở Thiên Nguyên Phường vậy. Ha ha ha."
Sử thành chủ và các thế gia ở thành Hồng Dương đã xuất hiện, khi họ nghe thấy những lời này, trong lòng cũng cảm thấy cô tịch lạ lùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...