Sắc mặt của Đan Dương Tùng hơi thay đổi, không ngờ rằng Triệu Thanh Sơn lại nỡ lấy ra một viên nguyên thạch trung phẩm, phải biết một viên nguyên thạch trung phẩm tương đương với một ngàn viên nguyên thạch hạ phẩm, có tiền mà không mua được, ở Man Uyên Thành cũng coi là vật tương đối quý giá. Nhưng mà suy nghĩ một chút, Đan Dương Tùng lập tức hiểu rõ.
Chắc hẳn Triệu Thanh Sơn cũng nhìn trúng bối cảnh phía sau Đường Tuấn, cho nên muốn nhờ vào đó mà kết bạn chứ gì. Phải biết mặc dù nhà họ Triệu ở Man Uyên Thành cũng coi như không tệ, nhưng so sánh với bối cảnh của Đường Tuấn, thì chênh lệch không phải một chút xíu thôi đâu.
Đường Tuấn nhận lấy nguyên thạch, đúng lúc anh cũng cần nguyên khí khổng lồ để ngưng luyện thần thông mới.
Bên ngoài sân, Cổ Dương và Ngô Tiểu Trinh đang chờ đợi.
Ngô Tiểu Trinh nhìn vào sân, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, nói: "Lần này xem anh ta xử lý như thế nào? Triệu Thanh Sơn là thiên tài hiếm có ở Man Uyên Thành, phía sau còn có một trong ba thế gia là nhà họ Triệu, anh ta dám nói xấu Triệu Thanh Sơn như thế, cũng như xem thường toàn bộ nhà họ Triệu. Một tán tu nho nhỏ, không có ai chống lưng, làm sao gánh nổi áp lực của nhà họ Triệu!"
Cổ Dương nói: "Sư muội, vừa nãy em không nên nói như vậy. Cho dù Đường Tuấn nói sai, cũng có thầy ở đó. Hơn nữa, nói thế nào, Đường Tuấn cũng có ơn tình cứu mạng đối với chúng ta."
"Ơn tình cứu mạng?" Trong mắt của Ngô Tiểu Trinh tuôn ra sự lạnh lùng, nói: "Sư huynh, anh quá ngây thơ rồi! Anh không cảm thấy khi anh ta xuất hiện rất trùng hợp sao? Đúng vào lúc chúng ta tìm được quả Hư Linh và đang đối đầu với Kim Quang Mãng?"
"Sư muội, ý của em là?" Cổ Dương hơi cau mày.
Ngô Tiểu Trinh nói: "Em thấy tất cả những chuyện này đều là sự tính toán của anh ta. Biết chúng ta đang tìm Kim Quang Mãng, anh ta đã theo dõi chúng ta, chờ khi chúng ta đánh nhau với Kim Quang Mãng, anh ta lại xuất hiện. Như vậy không chỉ có thể có được tình bạn bè với Thanh Đan Tông của chúng ta, còn có thể có được cây ăn quả Hư Linh." . 𝐓rải 𝗇ghiệm đọc 𝙩ru𝘆ệ𝗇 số 1 𝙩ại ( 𝐓𝗥u M𝐓𝗥𝐔YEN.𝘷𝗇 )
"Sư huynh, anh không nên bị anh ta lừa gạt! Tất cả những chuyện này là âm mưu của anh ta! Hai quả Hư Linh chính để che đậy tâm trí của anh!"
"Chuyện này, chuyện này không thể nào đâu." Cổ Dương ngơ ngẩn.
"Ầy, sư huynh anh cứ nghe em đi. Loại người này không đáng để anh hao tốn thời gian kết bạn, có hai quả Hư Linh này, dựa vào những quan hệ của thầy, giúp anh đổi lấy phương pháp tu luyện song văn, đến lúc đó anh chính là tông chủ của Thanh Đan Tông. Chỉ có loại người như Triệu Thanh Sơn mới có thể có tư cách kết bạn với anh." Ngô Tiểu Trinh nói.
"Chuyện này, được thôi." Cổ Dương suy nghĩ, trong lòng cũng dần dần sinh ra nghi ngờ.
"Ngài Đường, mấy ngày nay cậu ở nhà Thiên Nhai của nhà họ Triệu tôi nghỉ ngơi, hai ngày nữa nhà họ Triệu của tôi sẽ tổ chức một buổi đấu giá ở Man Uyên Thành, tôi đại diện cho nhà họ Triệu mời cậu tham gia." Lúc này, trong sân truyền ra giọng nói của Triệu Thanh Sơn.
"Mở nhà Thiên Nhai."
Ngô Tiểu Trinh ngạc nhiên nói.
nhà Thiên Nhai là nơi được nhà họ Triệu đặc biệt sử dụng để chiêu đãi các khách quý trong thành phố. Đối với nhà họ Triệu, chỉ có hai loại người có thể được gọi là quý. Một người là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh và người còn lại có lai lịch rất mạnh.
“Tôi không nghe lầm chứ, mở nhà Thiên Nhai cho cái tên họ Đường.” Ngô Tiểu Trinh phẫn nộ. Bọn họ bởi vì có thầy Đan Dương Tùng mới có tư cách vào nhà Thiên Nhai, thằng nhóc kia dựa vào đâu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...