Chương có nội dung bằng hình ảnh
"Thầy, tuy cậu ta mạnh thật nhưng không cần thầy phải ra tay. Nước Nhật ta vẫn còn nhân tài.” Người đàn ông cung kính nói.
"Được rồi. Hãy dùng tính mạng của cậu ta để thắp sáng cho giới võ đạo Nhật Bản. Lão sẽ áp trận cho Tanabe Yaro và các anh.” Ông lão chắp hai tay ra sau lưng.
Ngày hôm đó, giới võ đạo Nhật Bản chấn động.
Hậu Thiên Đạo Thể Đồ ngang ngược tàn sát người trong đạo tràng Sato, trong ba ngày sẽ đứng ra một mình khiêu chiến giới võ đạo Nhật Bản!
Trong di tích Biển Đông, Ngân Thiên đang nuốt chửng nguyên đan, khí tức của anh ta cũng dần dần được củng cố hơn.
Người này tuy ngây thơ nhưng không hề ngốc. Đường Tuấn đã giúp anh ta ngưng tụ Nguyên Đan siêu phẩm, nhưng chuyện tu luyện còn lại cũng chỉ có thể dựa vào chính anh ta mà thôi.
Giao Đông Thanh nhìn Ngân Thiên bằng ánh mắt nóng rực đầy hâm mộ. Ngay cả thứ như tên đó cũng có thể ngưng kết ra Nguyên Đan siêu phẩm, mà anh ta lại chỉ có Nguyên Đan nhất phẩm, ngẫm lại là thấy chua xót.
“Ông nội, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Giao Đông Thanh không hiểu. Không phải ông nội cậu muốn giết Đường Tuấn sao, sao lại để đối phương làm chủ nhân của ông thế.
Giao Thức đại thánh thở dài nói: "Thực lực của anh ta rất mạnh, ta không phải là đối thủ của anh ta.”
Giao Đông Thanh sửng sốt.
Không phải ông nội là người đứng số một trong bảng xếp hạng Chí Cường của châu Á sao?
Giao Thức đại thánh cười chua sót: "Cháu nghĩ thế giới suy nghĩ quá đơn giản rồi, bảng xếp hạng Chí Cường cũng không thể đại biểu cho tất cả người tu hành.”
“Tanabe Yaro của Nhật Bản, Quỷ Vương Đông Nam Á, thực lực của mỗi một người trong số họ đều mạnh hơn ông nhiều. Chỉ là bọn họ khinh thường không muốn lên bảng mà thôi.”
"Cháu đã nghe về Quỷ Vương Đông Nam Á rồi, ông ta là một bậc thầy thuật pháp có thể khống chế năng lực của quỷ thần, từng có một đội quân mấy trăm người vây bắt ông ta ở khu rừng rậm thuộc đầm lầy Đông Nam Á, nhưng lại bị ông ta dùng năng lực quỷ thần giết ngược. Nghe nói người bị giết không có một vết thương nào trên người, giống như là bị người cướp đi ba hồn bảy phách vậy, vô cùng kì lạ. Kể từ đó, không có quân đội nào dám bao vây ông ta. Nhưng cũng bởi vì ông ta ra tay quá tàn độc nên mới không được xếp vào bảng xếp hạng. Ông nội, ông nói ông ta không kém ông thì cháu đồng ý. Nhưng Tanabe Yaro thì...”
Giao Đông Thanh lắc đầu, tựa hồ có chút khinh thường: "Hình như là một lão già hơn chín mươi tuổi ở Nhật Bản, đã bước được nửa cái chân vào quan tài rồi, tuy rằng có rất nhiều tin đồn về ông ta, nhưng đều không có được chứng thực. Một lão già sắp chết như vậy sao có thể mạnh hơn cả ông được.”
Ông nội Giao Thức đại thánh vẫn là thần tượng của Giao Đông Thanh, ông là tồn tại vô địch, nên anh ta đương nhiên không đánh giá cao những người khác rồi.
Bộp.
Ai biết anh ta vừa dứt lời đã Giao Thức đại thánh vỗ một cái vào đầu, giọng điệu của ông pha chút giận dữ: "Cháu còn dám nói ông ta là lão già hơn chín mươi tuổi, với thực lực như cháu thì Tanabe Yaro chỉ thổi một hơi là cháu cũng chết ngỏm rồi.”