Chương có nội dung bằng hình ảnh
‘Rầm!’
Đúng lúc này, cửa văn phòng bị phá tan, bảy, tám vệ sĩ nước ngoài bị người ném vào phòng như ném tạ vậy. Lúc này đám vệ sĩ hung ác đều bầm tím mặt mũi, lăn lóc kêu rên thảm thiết.
"Đừng lo." Cùng với đó, một giọng nói truyền từ ngoài cửa vào tới văn phòng.
Đường Tuấn bước vào, tiện đường đá ngất một vệ sĩ cạnh chân.
"Đường Tuấn, anh đến rồi."
Ninh Đình Trung và Dương Lộc vội vàng đứng dậy, vui sướng nhìn anh.
Đường Tuấn gật đầu, ngồi xuống trước mặt thư ký Hải.
"Anh là ai?" Mặt Owen tối sầm, nhìn chằm chằm Đường Tuấn.
"Đây là anh Đường Tuấn, Chủ tịch Đường của chúng tôi." Dương Lộc chủ động giới thiệu.
Mặt Owen thoáng thay đổi, nhưng cũng không để ở trong lòng. Đường Tuấn thoạt nhìn quá trẻ tuổi, vừa thấy là biết không có nhiều kinh nghiệm thương trường. Không biết chừng còn dễ lừa hơn Dương Lộc và Ninh Đình Trung ấy chứ.
Thư ký Hải cau có nhìn Đường Tuấn: "Lần hợp tác này chúng tôi đã bàn xong với Tổng giám đốc Dương rồi, tôi nghĩ cậu Đường cũng không cần ra mặt đâu. Nghe nói cậu Đường chỉ biết vài chiêu võ công, hoàn toàn không biết gì về kinh doanh cả, thế nên mới mời Tổng giám đốc Dương đến quản lý Tập đoàn Thiên Thanh thay mình. Hôm nay vừa thấy, đúng là giống với lời đồn."
"Ông là đại diện của Tập đoàn Đức Long à?" Đường Tuấn hỏi.
Thư ký Hải sửng sốt, nhưng vẫn lắc đầu.
"Vậy ông là đại diện cho Tập đoàn Thiên Thanh hay sao?" Đường Tuấn lại hỏi.
Thư ký Hải vẫn lắc đầu.
Đường Tuấn cười khẩy: "Thế ông là cái thá gì? Viện binh Tôn Ngộ Không phái đến à? Ở đây có chỗ cho ông xen vào chắc?"
Thư ký Hải nghẹn họng. Tuy chức vụ ông ta không cao nhưng lời nói rất có trọng lượng, bình thường ngay cả vài vị quản lý cấp cao của tập đoàn lớn thấy ông ta đều phải khách khí vô cùng. Ông ta nào đã chịu đãi ngộ như vậy bao giờ?
"Cậu nói gì?" Thư ký Hải nén giận, trầm giọng hỏi.
Đường Tuấn nói: "Ý tôi là ông lập tức cút khỏi đây ngay!"
Anh lại nhìn sang Owen: "Còn hợp tác với Tập đoàn Đức Long cũng hủy bỏ toàn bộ. Công ty các người không xứng hợp tác với chúng tôi."
Owen cũng ngây ngẩn cả người, thư ký Hải còn ở đây mà người này cũng dám nói ra lời như vậy à? Anh ta điên rồi sao? Chẳng lẽ anh ta muốn trơ mắt nhìn Tập đoàn Thiên Thanh đóng cửa?
‘Rầm!’
Quả nhiên, thư ký Hải đập bàn cái rầm, lửa giận bốc lên hừng hực: "Ngông cuồng! Có ông chủ không coi ai ra gì như cậu thì chứng tỏ văn hóa của Tập đoàn Thiên Thanh càng chẳng ra gì. Giờ tôi nghi ngờ Tập đoàn các cậu kinh doanh không chính quy, dược phẩm không phù hợp với quy định ngành nghề tương quan! Chờ tôi về tới sẽ lập tức báo cáo lại, tiến hành điều tra toàn diện với công ty các người. Trong thời gian này, không cho phép công ty các người buôn bán!"
Ông ta nói thì nghe chính nghĩa lắm, cứ như mình là Bao Thanh Thiên vì dân giải án oan vậy.