Chiến Thần Phục Thù


Những người thường ngày được mọi người ngước nhìn lần lượt xuất hiện.
Cảnh tượng làm mọi người kinh hãi như vậy khiến mỗi một người ở đó đều dựng tóc gáy, không thể tin được.
“Chuyện gì thế? Chẳng phải nói bệnh viện Bình An xảy ra vấn đề gì sao? Sao lại có nhiều ông lớn đến chúc mừng thế này?”
“Bình thường chỉ có thể nhìn thấy mấy ông lớn này trên tivi thôi, không ngờ hôm nay toàn bộ đều đến để chúc mừng một bệnh viện Bình An nhỏ xíu này.

Thế lực chống lưng của bệnh viện Bình An lớn vậy à?”

Sau khi nghe đến tên của các ông lớn, từng người trong đám người vốn còn đang gây náo loạn đó đều khϊếp sợ, số đông đều bỏ chạy mất dép.
Cả người Lý Văn run rẩy, vội vàng hỏi Tô Thần bên cạnh: “Tô Thần, chẳng phải cậu nói bệnh viện Bình An không có ai chống lưng sao? Bây giờ có nhiều ông lớn ra mặt như vậy, tôi sắp tiêu đời rồi!”
Tô Thần cũng mù tịt không biết gì: “Tôi cũng không biết chuyện thế nào nữa đây.

Trước đây tôi chỉ nói ông làm xấu mặt lễ khai trương của bệnh viện Bình An một chút thôi, không ngờ ông lại muốn giẫm chết cả bệnh viện, ông cũng tàn nhẫn quá”.

Lúc này một chiếc Mercedes-Benz Maybach chạy đến trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Giang Nhược Ly mặc đồng phục, mang giày cao gót bước xuống.

Cô ấy đi đến trước mặt Tô Duệ Hân, cười nói: “Tổng giám đốc Tô, tôi đại diện cho Công đoàn Trung Hải chúc mừng bệnh viện Bình An mở cửa trở lại”.
Cô ấy vừa dứt lời, cả hiện trường như bùng nổ.
Công đoàn Trung Hải đích thân ra mặt chúc mừng bệnh viện Bình An?
Trời ạ!
Công đoàn Trung Hải đấy!
Là nơi mà biết bao nhà giàu hàng đầu có nằm mơ cũng muốn được gia nhập.
Sắc mặt Tô Thần tái xanh, dù là bây giờ nhà họ Tô dựa vào dự án thảo dược mà phát triển cực kỳ hưng thịnh cũng không có tư cách hợp tác với Công đoàn Trung Hải.
Mà bây giờ Công đoàn Trung Hải lại chủ động đến bệnh viện Bình An để chúc mừng.
Thế này thì còn gì nữa?
Lý Văn run rẩy ngồi phịch xuống đất: “Toang rồi!”
Tô Duệ Hân như đi từ địa ngục đến thiên đường, không kịp phản ứng lại: “Thư ký Giang, có phải cô nhầm rồi không?”

Giang Nhược Ly lấy một phần tài liệu ra: “Tôi được anh Lăng nhờ, đây là ý của anh Lăng, không nhầm đâu.

Lần này trừ việc đại diện cho Công đoàn Trung Hải đến chúc mừng cô thì cũng đại diện cho Công đoàn Trung Hải đến bàn chuyện hợp tác với cô.

Từ nay về sau, bệnh viện Bình An sẽ nhận được đãi ngộ giống với thành viên bình thường của Công đoàn Trung Hải.

Bệnh viện sẽ được hợp tác cấp chiến lược với Công đoàn Trung Hải trên các phương diện như thuế, cung ứng tiếp thị, nghiên cứu và phát triển, thương mại, v.v...”
Tô Duệ Hân ngẩn người.
Còn muốn hợp tác phát triển nữa à?
Chỉ có thành viên Công đoàn Trung Hải mới được đối đãi như vậy.
Bệnh viện Bình An có tài đức gì?
Giang Nhược Ly lấy bút ra đưa cho Tô Duệ Hân: “Nếu cô Tô đồng ý hợp tác với Công đoàn Trung Hải thì hãy ký tên vào đây”.
Một lát sau, Tô Duệ Hân mới hoàn hồn lại cầm bút lên ký tên mình vào đó.
Khoảnh khắc ký tên vào hợp đồng, Tô Duệ Hân vẫn chưa dám tin đây là sự thật.
Giang Nhược Ly lấy lại hợp đồng rồi xoay người nhìn Tô Thần: “Chẳng phải các anh chê bệnh viện Bình An không có chống lưng sao? Chẳng phải các anh nghĩ bệnh viện Bình An không ai giúp đỡ thì có thể mặc người khác nhục mạ sao? Vậy thì bây giờ tôi nói cho các anh biết, bắt đầu từ nay, Công đoàn Trung Hải chính là chỗ dựa của bệnh viện Bình An!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui