Chiến Thần Phục Thù


Tô Duệ Hân cũng là trụ cột duy nhất của bà ta, nếu như Tô Duệ Hân có mệnh hệ gì thì bà ta cũng không muốn sống nữa.
Bà cụ Tô nói: “Vừa nãy Trần Bưu có nói, hiện giờ công việc cậu ta bận rộn, bảo tốt nhất chúng ta tự nghĩ cách, lát nữa cậu ta sẽ lộ mặt thăm dò một chút”.
Chu Lam nghe xong càng hoảng loạn: “Người đều đã bị bắt cóc rồi mà cậu ta chỉ thăm dò một chút sao?”
Bà cụ Tô lạnh lùng nói: “Loại người như Trần Bưu còn lợi hại hơn nhiều so với Lục Hải Siêu, có thể nhận lời ra mặt đã là nể mặt lắm rồi.

Cô còn muốn thế nào nữa hả?”
“Ngồi đợi tin tức của Trần Bưu đi”, bà cụ Tô bỏ lại một câu rồi đưa mọi người trở về biệt thự.
Nhà họ Tô có không ít người đang ở sảnh lớn của biệt thự, đợi tin tức của Trần Bưu.

Mặc dù đang là đêm khuya ai cũng buồn ngủ, nhưng dù sao cũng liên quan đến mạng người, nên họ đều mệt mỏi chờ đợi.
Một tiếng sau, Trần Bưu gọi lại, nói với bà cụ Tô, chiếc xe đột nhập vào biệt thự gắn biển số giả, hôm nay Trương Khởi Lâm không đi ngang qua biệt thự Vân Đỉnh, đây là một sự hiểu lầm, bảo bà cụ Tô tự nghĩ cách.
Lý do lấy lệ này quá rõ ràng khiến bà cụ Tô mặc dù trong lòng phẫn nộ, nhưng cũng không dám thể hiện ra ngoài, bà ta lạnh lùng nói vài câu rồi cúp máy, sau đó kể lại sự việc cho mọi người.
“Không, không! Tội nghiệp Duệ Hân của con.


Mẹ, nhất định là Trương Khởi Lâm đó đã bắt cóc Duệ Hân, mẹ nhất định phải cứu Duệ Hân”, Chu Lam lớn tiếng cầu xin.
Bà cụ Tô cũng rất đau đầu, không phải bà ta không biết là Trương Khởi Lâm làm, nhưng Trương Khởi Lâm là một tay đấm lợi hại, mặc dù nhà họ Tô có tiền nhưng cũng không thể đắc tội được.
Nhưng nếu cứ mặc kệ Tô Duệ Hân thì cũng không xong.
Lúc này Tô Thần lên tiếng: “Hay là chúng ta gọi điện cho Trần Giang.

Cháu thấy Trần Giang khá để tâm đến em Hân.

Nói không chừng cậu ta có cách gì đó?”
“Mau gọi cho Trần Giang”, Chu Lam thúc giục, nước mắt trực trào ra ngoài.
Tô Thần gọi điện thoại cho Trần Giang, nói Duệ Hân bị bắt cóc, bảo anh ta đến biệt thự một chuyến.
Một lúc sau Trần Giang vội vàng tiến vào, cực kì lo lắng hỏi: “Duệ Hân thế nào rồi?”
Tô Thần kể lại sự việc cho anh ta.
Trần Giang nghe xong nhíu chặt mày.
Lúc này Chu Lam mới nói: “Trần Giang, tôi biết cậu thích Duệ Hân.


Sự việc lần này nếu cậu có thể giải quyết ổn thỏa thì tôi nhất định sẽ gả Duệ Hân cho cậu”.
Trần Giang vốn dĩ nghe tới tên Trương Khởi Lâm đã không dám làm gì, nhưng nghe thấy có thể cưới được người đẹp Tô Duệ Hân, Trần Giang quyết định thử xem sao, anh ta nói: “Hôm nay Trương Khởi Lâm đã đến biệt thự của Hàn Thiên Hào, cháu cũng đến cùng ông ta.

Nếu ông ta đã bắt cóc em Hân thì cháu càng không thể từ chối việc giúp đỡ, nhất định phải ra mặt vì em Hân.

Bố cháu và Trương Khởi Lâm có quan hệ khá tốt, ngày trước ở biệt thự của Hàn Thiên Hào, cháu và Trương Khởi Lâm cũng khá hợp nhau.

Nếu cháu đến cửa đòi người, ông ta biết Tô Duệ Hân là vợ tương lai của cháu thì nhất định sẽ thả người”.
Chu Lam nghe xong cực kì cảm động: “Được, vậy bây giờ chúng ta đi đòi người.

Càng kéo dài thời gian, cô lo Duệ Hân sẽ bị chúng nó làm nhục mất”.
Trần Giang phất tay nói: “Được, bây giờ cháu sẽ cùng mọi người đi đến đó đòi người.

Nhà họ Trần và nhà họ Tô hợp sức lại thì sức uy hϊếp cũng lớn hơn, cộng thêm mối quan hệ trên bàn rượu của cháu với Trương Khởi Lâm thì chắc chắn ông ta sẽ thả người”.
Mọi người vội vội vàng vàng đến sơn trang Thủy Nguyệt.
Kết quả nhìn thấy chiếc xe đã từng xuất hiện trong camera giám sát ở ngay cổng lớn của sơn trang Thủy Nguyệt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui