Chung Thanh nói: “Mọi người đừng nản lòng, chúng ta không phải là đối thủ của anh ta, nhưng chúng ta có thể mời người bên ngoài đến xử lí anh ta.”
“Trương Đại Thiên, tôi nghe nói ông có họ hàng với Xà Vương Tây Bắc, đại tông sư đứng đầu Đại Hạ?”
Gia chủ nhà họ Trương, Trương Đại Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng là chúng tôi có quan hệ họ hàng, nhưng mà…”
Chung Thanh nói: “Không nhưng nhị gì hết, ông nghĩ cách nào để Xà Vương Tây Bắc có thể hợp tác với chúng ta đi.”
Trương Đại Thiên rất tàn nhẫn nên ông ta cần răng đồng ý.
Chung Thanh lại nói: “Triệu Bất Độ, ông nghĩ cách để liên lạc được với Diệp Tông Sư, người đang được mọi người chú ý nhất ở tỉnh Hà Sơn”
Vẻ mặt của Triệu Bất Độ gượng gạo: “Diệp Tông Sư rất thần bí, tôi không có cách nào để liên lạc được với đối phương.”
Chung Thanh nói: “Tôi có thể giới thiệu một người cho ông, ông ta có thể giúp ông liên lạc với Diệp Tông Sư.”
“Người nào vậy?” Triệu Bất Độ tò mò hỏi.
Chung Thanh nói: “Cách đây một thời gian, có một ông già bí ẩn đến đây g: ông ta nói mình là Trùng Gia, chính là kẻ thù của Diệp Huyền Tân, có thể giúp chúng ta trả thù Diệp Huyền Tân”
“Trước đây ông ta ở tỉnh Hà Sơn, ông ta có thể nói chuyện với hoàng đế dưới lòng đất là Vương Minh.
Vương Minh và Tử Hàm có quen biết với Diệp Tông Sư”
Triệu Bất Độ vui vẻ nói: “Được, vậy thì tôi sẽ đi làm.”
Chung Thanh lại nhìn về phía bà Mộ nhà họ Mộ, cũng chính là mẹ của Mộ Quân Thiếu: “Bà Mộ, tôi nghe nói bà có quan hệ rất thân thiết với đại đương gia của núi Mộc Thượng.”
“Làm phiền bà hãy liên lạc với đại đương gia của núi Mộc Thượng, dẫn mấy tên cướp đến bao vây giết Diệp Huyền Tần.”
Bà Mộ hít một hơi thật sâu nói: “Được.”
“Diệp Huyền Tân giết chết bốn đại sơn thân của đám sơn phỉ ở núi Mộc Thượng, tôi chắc đại đương gia sẽ ra tay giúp đỡ chúng ta”
Triệu Bất Độ hỏi: “Cô Chung, mỗi người chúng ta đã có nhiệm vụ, vậy thì cô cũng không thể ngồi yên nhỉ?”
Chung Thanh mắng ông ta nói: ‘Đồ khốn Diệp Huyền Tân đã phá hủy thanh danh của tôi: “Bây giờ tôi phải tẩy trắng những tin này, nếu không…công ty của tôi sẽ phá sản.”
Cô ta cầm điện thoại nên tìm một người tên “Nguyễn Lan” và gọi cho cô ta.
“Nguyễn Lan, cô giúp tôi một chuyện này, sau khi xong việc tôi sẽ cho cô ba nghìn năm trăm tỷ”
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói quyến rũ: “Thành giao”
Mọi người ở đây chửi Chung Thanh hại chết chồng chưa cưới, cướp đoạt tài sản của nhà chồng, là một con đàn bà lẳng lơ, độc ác.
Chung Thanh tự đứng ra giải thích Chung Thanh nói, năm đó chồng chưa cưới Ngô Nhất Trí sống rất ăn chơi, bỏ tiền ra nuôi một người đàn bà có chồng ở bên ngoài.
Chuyện này của anh ta đã bị chồng của người đàn bà kia biết, ông chồng kia dẫn người đến chém chết Ngô Nhất Trí.
Khi mạng sống bị đe dọa, Ngô Nhất Trí tự giác xin lỗi Chung Thanh, bây giờ đưa tất cả tài sản cho cô ta.
Nói cách khác, chuyện Ngô Nhất Trí chết, không có liên quan gì đến cô ta, cô ta cũng là người bị hại.
Sau đó “người trong cuộc” Nguyễn Lan cũng tham gia vào buổi họp báo, thẳng thắn nói lại “sự thật” chuyện năm đó được nuôi dưỡng, chứng minh chuyện Chung Thanh nói là sự thật.
Nguyễn Lan còn nói, cô ra cũng bị Ngô Nhất Trí bắt ép không thể nào chống trả, chỉ có thể làm người tình của anh ta.
Nếu không Ngô Nhất Trí sẽ sử dụng lực lượng quân đội của anh ta, đưa Nguyễn Lan ra tòa án quân sự.
Đúng là rất có hiệu quả, những câu chửi bới rõ ràng ít đi rất nhiều.
Chuyện này không biết đúng sai, nên mọi người cũng đang bàn luận, đây có thật là sự thật không?
Diệp Huyền Tân đang chuẩn bị lễ dời mộ của Sát Lang.
Tham Lang đi tới, nói nhỏ: “Đại ca, chuyện này không ổn rồi”
Tham Lang nói cho Diệp Huyền Tần biết Chung Thanh đã vu hãm Sát Lang bỏ tiền ra nuôi gái “Cô ta muốn chết đúng không?” Nghe xong chuyện này đôi mắt của Diệp Huyền Tần lóe lên sự lạnh lẽo: “Sớm biết đánh một lần là cô ta không yên, đáng lẽ phải đánh mấy lần”
“Được rồi, mà cái người tên Nguyễn Lan là ai2”
Tham Lang nói: “Đó là một người chuyên đi xã giao trong giới thượng lưu, nói khó nghe thì cô ta chính là gái gọi cao cấp, là món đồ chơi của bọn nhà giàu”
“Tôi nghe nói bọn nhà giàu ở thủ đô này rất thích cô ta phục vụ.”
Diệp Huyền Tân nói: “Hừ, loại đàn bà như: này cũng muốn dùng tên mình đặt ở một chỗ với người anh em của tôi”
“Đi, chúng ta đi đánh cô ta đầu tiên.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...