Chiến Thần Phong Vân


Anh ta tuyệt đối không thể cứ nghẹn khuất mà chết đi như vậy.


Trốn đi.


Trốn, có lẽ còn có một cơ hội sống!

Anh ta bỗng nhiên đập cốc rượu về phía Diệp Huyền Tần, rồi sau đó nhanh chân chạy ra phía ngoài.


Diệp Huyền Tân hơi nghiêng đầu, tránh đi cốc rượu, rồi sau đó cánh tay phải vung lên, hai cây châm bạc bắn ra ở giữa hai chân Triệu Mật Tùng Triệu Mật Tùng đột nhiên thấy hai chân chết lặng, dùng sức nhấc không nổi, bình bịch té ngã trên đất, đầu chảy máu.


Diệp Huyền Tân tiếc hận nói: “Haizz, vốn dĩ muốn cho cậu chết đi một cách sảng khoái, không ngờ cậu lại hư hỏng như vậy”

Một khi đã như vậy, chỉ có thế khiến cậu rời đi trong dày vò thôi.”

Anh nhìn phía Triệu Bất Độ: “Ông Triệu, nghe nói Liệt Phế Tán nhà ông có độc tính rất mạnh.
Nào, để tôi được thêm kiến thức.”

Vẻ mặt Triệu Mật Tùng lại thay đổi.


Liệt Phế Tán được xưng là axit sunfurua trong độc dược.



Nếu như dùng, độc dược sẽ ăn mòn lục phủ ngũ tạng khiến người đau đớn muốn chết, cuối cùng cứ vậy mà đau đến chết!

Thật là lòng dạ độc ác!

Nước mắt Triệu Bất Độ chảy dọc, sao ông có thể nhãn tâm tự tay độc chết cháu trai được chứ?

Diệp Huyền Tân nói: “Cho ông thời gian một phút, nếu như không xuống tay, đám cháu trai này của ông đều sẽ chết”

Thời gian một phút.


Triệu Bất Độ đã không còn lựa chọn nào khác, tay ông run rẩy, lấy từ trong tay áo ra một bình sứ nhỏ, run rẩy đi về phía Triệu Mật Tùng.


Triệu Mật Tùng hoảng sợ tuyệt vọng hô to: “Ông nội, đừng mà…đừng mà…”

“Cho cháu một cái chết yên ổn đi, cháu…cháu không muốn đau đến chết đâu”

Giọng nói Triệu Bất Độ mang theo tiếng khóc nức nở: “Mật Tùng, cháu cứ việc đi”

“Yên tâm, ông nội mỗi mùng một mười lăm hàng tháng đều sẽ đốt tiền giấy cho cháu”

Triệu Mật Tùng biết, hiện tại dù cho nói ì cũng khó thoát khỏi số phận bị độc chịu hơn rất nhiều, cuối cùng cũng không cần tự tay độc chết cháu trai.


Diệp Huyền Tân có chút tiếc hận: “Haizz, quá lợi cho tên nhóc này”

“Triệu Bất Độ, nhớ kỹ, vào ngày giỗ của người anh em của tôi, tôi muốn ông và ba gia tộc lớn khác khiêng quan tài cho người anh em của tôi, sau đó tự vẫn trước mộ tạ tội”

“Tham Lang, chúng ta đi”

Triệu Bất Độ tức giận kêu: “Đứng lại, thuốc giải đâu”

Diệp Huyền Tân: “Rượu mà chúng tôi uống thừa là giải dược.”

“Nhưng mà, hiện tại cũng không còn thừa bao nhiêu, có lẽ chỉ có thể cứu sống ba bốn người.”

“Ba bốn người dòng chính sống cũng đủ để nối dõi tông đường cho nhà họ Triệu ông”

Phụt!

Triệu Bất Độ há mồm phun ra một ngụm máu đen.



Chỉ có thể cứu sống ba bốn người, nói cách khác, Diệp Huyền Tân đã hạ độc chết mười người dòng chính nhà họ Triệu ông!

Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!

Diệp Huyền Tần và Tham Lang lên xe.


Diệp Huyền Tân: “Hiện tại bốn gia tộc lớn chúng ta thay phiên đánh một lần, cậu nói xem bọn họ có thể ngoãn ngoãn đi nâng quan tài cho người anh em của tôi hay không?”

Tham Lang nói: “Cũng có thể”

Diệp Huyền Tần: “Ồ, nếu như không nghe lời, vậy chúng ta sẽ tiếp tục đánh.”

Ngày hôm sau, một tin tức nặng kí giống như mưa rền gió dữ, mãnh liệt thổi quét toàn bộ thủ đô.


Nhà họ Chung, nhà họ Trương, nhà họ Triệu trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô vậy mà tập thể cử hành tang lễ, đưa tang cho một người con cháu trong gia tộc.


Đặc biệt là nhà họ Triệu thảm nhất, đồng thời tổ chức tang lễ cho mười người trẻ tuổi của nhà bọn họ.


Mộ Quân Thiếu nhà họ Mộ sớm đã bị Diệp Huyền Tân chôn sống, hiện tại Độc.


Lang còn đang canh giữ, nhà họ Mộ không thể làm lễ tang cho Mộ Quân Thiếu.


Chuyện này làm cho mọi người ngửi thấy được một “mùi thuốc súng” không giống bình thường.


Mười mấy con cháu nhà quyền thế tập thể chết bất đắc kỳ tử, trăm phần trăm không phải tử vong bình thường, khả năng cao là bị giết.



Bốn gia tộc lớn bị một lực lượng thần bí khổng lồ theo dõi.


Rốt cuộc là thần thánh phương nào, có năng lực như vậy, vậy mà có thể đồng thời đối phó với bốn gia tộc lớn.


Cho tới bây giờ, bọn họ còn không hiểu rõ lắm ngọn nguồn sự việc.


Không biết chuyện Chung Thanh hại chết Ngô Nhất Trí, anh em Ngô Nhất Trí tới báo thù.


Cửa nhà họ Triệu chật kín người, vô số người vì dòng chính nhà họ Triệu “tiễn đưa”.


Nói là tiên đưa, chỉ bằng nói là tới thăm dò lực lượng thần bí kia.


Biệt thự nhà họ Triệu ngày xưa náo nhiệt ồn ào náo động, hôm nay tràn ngập màu trằng, cả căn biệt thự đều được bao phủ bởi sự đau thương tột cùng.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui