Chiến Thần Phong Vân


Diệp Huyền Tân: “Anh còn chưa rõ tôi và Triệu Hoàng Phúc muốn chuẩn bị nghĩa địa này cho ai à”

“Trương Kình chính là người tôi muốn đưa vào.”

“Ha hai” Tiết Mỹ Lệ bỗng nhiên hưng phấn: “Anh dám sỉ nhục anh Kình, anh Kình nhất định sẽ lấy cái mạng nhỏ của anh”

Không bao lâu sau, một người đàn ông mặc âu phục đi đến.


Xem tuổi thì gã ta khoảng hai mươi mấy.


tuổi, tuy nhiên giữa hai lông mày lại lộ ra vẻ thành thục không tương xứng cùng tuổi tác.


Người này chính là Trương Kình Thấy Trương Kình, Tiết Mỹ Lệ lập tức nhào lên, ôm cánh tay Trương Kình làm nũng: “Anh Kình, hu hu, anh phải làm chủ cho em?

“Em bị người ta khi dễ rồi”

Trương Kình hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Tiết Mỹ Lệ nói đầu đuôi sự tình, thêm mắm dặm muối cho Trương Kình nghe.


Trương Kình nghe xong, gã ta nhíu chặt mày.



Người này có thể lấy ra mười tỉ, nói vậy anh không phải là kẻ đầu đường xó chợ.


Không cần thiết vì một người phụ nữ mà đắc tội với đối phương.


Tuy nhiên, anh muốn mua hết biệt thự nơi đây, thì Trương Kình gã ta cũng không thể bằng lòng.


Bởi vì biệt thự này gã ta không bán, chủ yếu là muốn làm làm quà đưa cho các quan chức cấp cao, để kết giao tình cùng người ta.


Tất cả đều bị Diệp Huyền Tần mua đi thì làm sao gã ta tặng lễ được.


Tiết Mỹ Lệ tiếp tục nói: “Được rồi anh Kình, vừa rồi người này còn nói muốn đưa anh đến nghĩa địa nữa”

“Anh ta đang bất kính với anh đó”

“Hả?” Trương Kinh kinh ngạc nhìn Diệp Huyền Tân.


Người này thoạt nhìn sao lại khá quen vậy, Nhưng trong một chốc gã ta không nhớ nổi, rốt cuộc gã ta đã gặp anh ở nơi nào.


Tiết Mỹ Lệ tiếp tục cầu xin: “Anh Kình, ngàn lần xin anh đừng bán biệt thự cho anh †a, tiền của anh ta đều là thứ trộm cắp, không sạch sẽ.”

“Ngày hôm nay nếu anh có thể thay em ra mặt, em… Em đáp ứng với anh chuyện đó.”

Trương Kình nở nụ cười.


Lúc đầu gã ta đã không định bán biệt thự.


cho Diệp Huyền Tân, hiện tại Tiết Mỹ Lệ lại đáp ứng làm chuyện đó cho mình, kẻ ngu sỉ mới có thể từ chối.


Trương Kình điều chỉnh biểu cảm, rồi đi tới trước mặt Diệp Huyền Tân: “Xin hỏi anh xưng hô như thế nào?”

Diệp Huyền Tân: “Diệp”

Trương Kình nói: “Anh Diệp, chúng ta ngồi xuống tâm sự nhé?”

Được!


Hai người ngồi xuống.


Trương Kinh hỏi: “Anh Diệp, nói thật với anh, biệt thự nơi này tôi không định bán toàn “Cho nên… Xin lỗi”

Năm ngón tay của Diệp Huyền Tân lần lượt gõ lên mặt bàn, phát ra âm thanh giòn giã “Nếu như tao khăng khăng muốn thì sao.”

Trương Kình nói: “Nếu không như vậy đi, nếu anh thực sự thích nó, tôi sẽ tặng anh miễn phí một bộ.”

Trương Kình biết rõ oan gia nên giải không nên kết đạo lý, huống chỉ oan gia này còn có chút tài lực, nên không cần thiết phân cao thấp giàu có cùng kẻ lỗ mãng này.


Diệp Huyền Tân: “Có lẽ là mày hiểu lầm ý của tao rồi, tao nói là tao muốn tất cả!”

Trương Kình cười khổ.


Cái kẻ lỗ mãng này thật sự không phải lỗ mãng bình thường, còn dám đùa giốn ở trước mặt mình!

Thực sự là không biết tốt xấu!

Gã ta đứng dậy rời đi, không định làm mất thời gian của mình: “Quản lí đâu, trả tiền lại cho anh ta, tiễn khách”

Diệp Huyền Tân cũng đứng dậy: “Biệt thự, tôi muốn tất cả, hơn nữa một đồng tiền cũng không cho.”

“Hàng chục tỷ này là số tiền để mua mạng mày, không cần phải hoàn trả lại”

Hả?

Trương Kình ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc.



Vừa rồi anh nói muốn tặng mình nghĩa địa, mình lại không để ý.


Lúc này còn nói tiền mua mạng, Đúng là người chẳng tốt lành gì mà.


Tiết Mỹ Lệ bùng nổ: “Quân lộn giống, một tên khất cái thối như anh lại dám sỉ nhục anh Kình như thế”

“Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.
Anh Kình, anh nhất định phải giáo huấn anh ta”

Trương Kình tay đưa về phía phía sau lưng: Nơi đó cất giấu một khẩu súng.


“Người anh em, anh có ý tứ gì?”

Diệp Huyền Tân: “Nói riêng mày, mày còn nhớ Ngô Nhất Trí không?”

Ngô Nhất Trí!

Trương Kình càng khẩn trương hơn.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui