Đi ra khỏi tập đoàn, Diệp Huyền Tần bảo Trình Hạ Vũ lên xe trước, anh đứng trước cổng tập đoàn, gọi bảo vệ một cái.
Cận vệ của Từ Lam Khiết, Phạm Thúy Lan đã nhanh chóng chạy đến: “Cậu đẹp trai, gọi tôi làm gì vậy: “Ngân hàng tư nhân Đại Thông đã nhắm vào tập đoàn Diệp Linh, cô bảo vệ tốt vợ tôi, đừng làm cho bọn chúng thừa dịp sấn vào.”
Phạm Thúy Lan: “Ngân hàng tư nhân Đại Thông? Ha Ha, tên họ Diệp, cậu gặp phiền phức rồi.”
“Tại tỉnh Đông Tam, quyền thế của ngân hàng tư nhân Đại Thông chỉ đứng sau ông Kiều thôi, còn đứng trên cả tập đoàn sát thủ Tử Dạ của bọn tôi.”
“Không dễ đối phó đâu.
Nhưng mà yên tâm đi, nếu như cậu chết thì tôi sẽ giúp cậu chăm sóc tốt Lam Khiết”
Diệp Huyền Tân có chút đau đầu: “Cứ chờ đó, ông đây sớm muộn gì cũng nắn lại cái xu hướng tình dục của cô.”
Phạm Thúy Lan: “Yên tâm đi, cho dù là xu hướng tình dục của tôi bình thường, tuyệt đối cũng không thích cậu.”
Diệp Huyền Tân lười cãi với Phạm Thúy Lan, lên xe rời đi.
Nửa đường, anh gọi điện cho Ninh Tài Thân: “Anh Tài Thân, còn nhớ tôi không?”
Ninh Tài Thân cười cợt: “Anh Diệp trí dũng song toàn, không uổng là một người lấy được công ty dược phẩm Lỗ Kháng, đã khắc sâu ấn tượng với người khác.”
“Đương nhiên tôi nhớ rõ rồi.”
Diệp Huyền Tân: “Ừ.
Có một số chuyện mua bán muốn nhờ anh Tài Thân, không biết anh Tài Thân có thời gian không?”
Ninh Tài Thân: “Cho dù không có thời gian, anh Diệp muốn gặp tôi, tôi cũng phải tìm ra được thời gian chứ, ha ha.”
Mười phút sau, quán cơm nhà họ Quách.
Ninh Tài Thân trước sau như một nói chuyện rất nhún nhường, chủ động châm trà cho Diệp Huyền Tân và Trình Hạ Vũ: “Anh Diệp, cô Lam Khiết, mời uống trà”
Diệp Huyền Tân đi thẳng vào vấn đề: “Anh Tài Thân, gần đây không hiểu sao luôn có người gửi tiền cho tập đoàn Diệp Linh, không biết anh có biết không?”
Ninh Tài Thân thản nhiên cười: “Thế sao?
Chuyện tốt như vậy, xin chúc mừng anh Diệp nhé”
Diệp Huyền Tân cười cợt nhả: “Quả nhiên anh Tài Thân là một cao thủ giả hồ đồ đấy”
Ninh Tài Thân không đáp lại, chỉ lấy ra một điếu thuốc đưa cho Diệp Huyền Tân nói: “Anh Diệp, làm một điếu?”
Diệp Huyền Tân: “Ninh Tài Thân, hai lần chuyển tiền đến nhà tôi, đều liên quan đến ngân hàng tư nhân Đại Thông.”
Ninh Tài Thân trực tiếp chuyển trọng tâm ‘Đúng rồi anh Diệp, anh không câu chuyệt phải anh có chuyện buôn bán muốn nhờ tôi sao? Không biết là buôn bán gì vậy?”
Diệp Huyền Tân nói: “Rửa tiền.”
Ninh Tài Thân: “Được thôi, không thành vấn đề, chuyện này là điểm mạnh của nhà tôi đấy!
“Nhưng mà chỗ này quá thô sơ rồi, không thích hợp bàn chuyện làm ăn đâu.”
“Anh Diệp, nếu không ngại, đến nhà tôi ngồi đi?”
Diệp Huyền Tân nói: “Không thành vấn đề, đi”
Ba người đứng dậy muốn rời đi.
Đột nhiên Ninh Tài Thân thấy khó xử mà nhìn Trình Hạ Vũ nói: “Cô Hạ Vũ, nhà tôi có chút bẩn, không thích hợp cho người con gái ngây thơ như vậy đi vào, cho nên…”
Diệp Huyền Tân khẽ cười: “Nói thật đi, đừng có quanh co, tôi bực mình rồi đấy.”
Ninh Tài Thân xấu hổ cười: “Anh Diệp, sau lưng anh có tập đoàn Diệp Linh chống lưng, có tư cách đi đến nhà tôi.”
“Còn cô Hạ Vũ đây chỉ là một nhân viên nhà anh, vì vậy… Cô ấy không có tư cách đi.”
Diệp Huyền Tân thuận tay lấy ra một chiếc thẻ vàng Tử Kinh trong túi, vẫy trước mặt Ninh Tài Thân, sau đó nhét vào túi Trình Hạ Vũ: “Giờ cô ấy có đủ tư cách chưa?”
Hai mắt Ninh Tài Thân phát sáng.
Thẻ vàng Tử Kinh, dĩ nhiễn lại là thẻ vàng Tử Kinh tên tuổi vang dội đó!
Trước giờ anh ta chỉ thấy qua loại thẻ này một lần, là ở trên người con trai hoàng gia.
Diệp Huyền Tân có thể có được loại thẻ này, chắc chả thân phận tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là một tổng giám đốc của tập đoàn Diệp Linh vậy được.
Anh ta lập tức gật đầu như chẻ củi: “Đương nhiên là có tư cách rồi, cô Hạ Vũ, mời!”
Rất nhanh Ninh Tài Thân đưa hai người đến văn phòng chính của ngân hàng tư nhân Đại Thông, bộ phận kinh doanh nằm dưới mười tầng dưới đất.
Lúc này Trình Hạ Vũ cũng hóa đá rồi, cái miệng nhỏ há ra có thể nhét vừa cả quả trứng.
Lần này thực sự là cô mở mang được kiến thức rồi.
“Anh rể, sao anh không ngạc nhiên gì thế?”
“Ngạc nhiên cái rắm ấy”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...