Tên họ Diệp này không chịu yên phận ở nguyên trong tỉnh Hà Sơn để giữ cái mạng nhỏ của mình, mà lại dám chạy đến địa bàn của Chỉ huy Diệp gây chuyện!
Tự đâm đầu vào chỗ chết sao!
Ông ta nhìn về phía Phó Tổng giám đốc xinh đẹp và hỏi: “Chỉ huy Diệp vẫn chưa đến đúng không?”
Phó Tổng giám đốc xinh đẹp lắc đầu: “Vẫn chưa tới, nhưng chắc là sắp rồi.”
Ngưu Đạo cười lạnh nói: “Đừng lo lằng, trước khi Chỉ huy Diệp đến, chắc chắn chúng tôi sẽ giải quyết xong tên nhóc này.”
“Diệp Huyền Tân, Tưởng Phong Quang và Tiết Chính Khải đều là võ sĩ, cũ chưa thông báo cho Hiệp hội đã tự ý ra tay với hai người họ, vi phạm quy tắc.”
“Mời cậu đi theo chúng tôi, phối hợp điều tra’ Diệp Huyền Tân cười lạnh: “Hai người bọn họ cũng xứng gọi là võ sĩ sao? Đây là sự sỉ nhục lớn nhất đối với võ sĩ.”
“Hơn nữa, hai người họ là nhân viên của tôi.
Họ không hoàn thành công việc, ông chủ như tôi dạy dỗ bọn họ thì sao chứ?”
Cái gì cơ?
Mọi người nhìn Diệp Huyền Tân một cách khó hiểu, rồi phá lên cười Diệp Huyền Tân nói rằng Tiết Chính Khải và Tưởng Phong Quang là nhân viên của mình sao?
Chẳng nhẽ Diệp Huyền Tần là ông chủ mới của Tập đoàn Đế Hào, là Chỉ huy Diệp sao?
Haha, tên nhóc này thật biết ba hoa.
Tưởng Phong Quang mắng: “Chủ tịch Ngưu, tên nhãi này dám mạo danh Chỉ huy Diệp, đây là sự sỉ nhục với Chỉ huy Diệp.”
“Ông không được nương tay với hắn.”
Ngưu Đạo cũng không định tiếp tục trì hoãn nữa, ông ta vẫy tay với những võ sĩ đi theo: “Lên, hạ hắn cho tôi.”
Mười mấy võ sĩ ngay lập tức lao về phía Diệp Huyền Tân Diệp Huyền Tân có chút tức giận.
Tôi có thể đánh bại cả chục ngàn người một lúc, mười mấy võ sĩ của ông mà dám lớn tiếng với tôi sao?
Ông đang xúc phạm tôi sao?
Anh không buồn ra tay, đạp chân vào bụng của Tưởng Phong Quang và Tiết Chính Khải.
Hai người bọn họ ăn hai phát đạp, cả người bay ra đâm thẳng vào mười mấy võ sĩ.
Hai tiếng bịch nặng nề vang lên, mười mấy võ sĩ đều ngã lăn xuống đất, không thể đứng được lên.
Tưởng Phong Quang và Tiết Chính Khải còn đau khổ hơn, hai bọn họ cảm giác nội tạng của mình như bị đá ra từng mảnh, đau đớn không thở nổi, thậm chí còn choáng váng Mẹ kiếp!
Mọi người có mặt đều chết lặng.
Một người gầy yếu như thế này sao có thể có sức mạnh như vậy!
Phải biết là mười mấy võ sĩ này đều là những người ưu tú, đã từng đánh thắng một đội hình cả trăm người! Nhưng trước mặt Diệp Huyền Tân, bọn họ không chịu nổi một đòn, đối thủ vừa ra tay đã khiến bọn họ không thể đứng được lên!
Bọn họ gặp phải một đối thủ mạnh rồi sao?
Ngưu Đạo dù sao cũng là đại diện cho.
Hiệp hội võ thuật, lúc này lại giả bộ bình tĩnh.
“Diệp Huyền Tân, hỗn láo!”
“Đây là địa bàn của Chỉ huy Diệp, cậu dám gây sự trong địa bàn của Chỉ huy Diệp chính là bất kính với anh ấy!”
“Chỉ huy Diệp sắp đến rồi, cậu chờ hình phạt của Chỉ huy Diệp đi.”
Diệp Huyền Tân giễu cợt nói: “Tôi e răng mấy người vĩnh viễn không đợi được Chỉ huy Diệp đâu”
“Tôi đã nói, tôi là ông chủ mới của công ty”
Phì!
Ngưu Đạo quát: “Cậu còn dám tiếp tục xúc phạm Chỉ huy Diệp, tội không thể tha!”
Diệp Huyền Tân thở dài: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ Anh lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại gọi cho Tử Hàm và bật loa ngoài.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Tử Hàm nói: “Cậu Diệp, cậu đang tìm tôi sao?”
Diệp Huyền Tân: “Ừm, tôi đến Tập đoàn Đế Hào rồi”
Tử Hàm vội vàng nói: “Tôi đã nói trước với Chủ tịch Ngưu Đạo của Hiệp hội võ thuật tỉnh Đông Tam rồi, chắc Ngưu Đạo đón cậu rồi chứ?”
Diệp Huyền Tân thờ ơ nói: “Ngưu Đạo có tới, nhưng là không phải đón tôi, mà là tìm người đánh tôi.”
Cái gì!
Tử Hàm hết sức tức giận: “Tên Ngưu Đạo này đúng là to gan, dám bất kinh với cậu.”
“Cậu Diệp, đừng lo lắng, tôi sẽ gọi điện cho Ngưu Đạo ngay.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...