Chiến Thần Phong Vân


Người đến chính là Thiếu Mã Gia, cùng với cứu binh mà anh ta mời đến, cục trưởng Trịnh của cục xây dựng – Trịnh Quốc Quân.


Anh ta vừa mới đi vào, liền trông thấy Cẩm Thiên Hành và đàn em ngổn ngang khắp nơi.


Anh ta lập tức nổi cơn giận dữ.


Không phải tức giận vì Diệp Huyền Tần ra tay, mà tức giận vì đám người Cẩm Thiên Hành quá vô dụng!

Ngay cả một tên ăn bám còn không đánh lại, không phải vô dụng thì là cái gì chứ!

Anh ta nhảy xuống xe, khiêu khích trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Họ Diệp kia, chúng ta lại gặp mặt rồi!”

Diệp Huyền Tần nói lạnh như băng: “Ai bảo anh vào đây, cút ra ngoài cho tôi.”

Thiếu Mã Gia tỏ vẻ đắc ý.



Diệp Huyền Tân càng tức giận, anh ta càng vui vẻ: “Dựa vào cái gì mà tôi không thể vào chứ.”

“Bây giờ người phụ trách xây dựng dự án này là người anh em Từ Đức Lương của tôi, tôi tới để giám sát giúp anh em của tôi thôi.”

“Chậc chậc, nhìn tình hình ở đây này, hôm nay đã không có cách nào hoàn tất dự án rồi, mấy người cứ đợi chính quyền thành phố Giang truy cứu trách nhiệm đi”

“Còn nữa, anh em của tôi thấy giai đoạn trước của công trình không phù hợp với yêu cầu, muốn phá đi xây lại, dựa vào cái gì mà anh muốn cản trở, thậm chí còn ra tay đánh người.”

“Tôi muốn tố cáo anh tội cố ý gây thương tích!”

Diệp Huyền Tân: “Nói bậy! Rõ ràng quyền xây dựng dự án nằm trong tay Từ Nam Huyên!” Thiếu Mã Gia: “Chậc chậc, anh thật sự không biết hay là đang giả vờ không biết vậy!”

“Từ Nam Huyên đã sớm giao quyền xây dựng dự án này cho người anh em Từ Đức Lương của tôi rồi.”

“Vì để anh mất hy vọng, tôi còn mời ngài Trịnh Quốc Quân của cục xây dựng đến để làm chứng đây.”

Nói rồi, anh ta nhìn về phía Trịnh Quốc Quân.


Trịnh Quốc Quân hùng hồn nói: “Không sai, đúng là tôi đã chứng kiến Từ Nam Huyên giao quyền xây dựng dự án cho Từ Đức Lương”

“Bây giờ người phụ trách xây dựng dự án, chính là Từ Đức Lương”

“Hừ, Từ Đức Lương thầy giai đoạn trước của công trình không phù hợp với yêu cầu, muốn dỡ bỏ là chuyện bình thường, cậu lại ngang ngược ngăn cản, thậm chí ra tay đánh người khác bị thương, là có ý gì!”

“Mặt khác, công ty chủ chốt của dự án này là tập đoàn Diệp Linh và chính quyền thành phố đã ký tên vào thỏa thuận điều chỉnh giá trị.
Nếu như đêm nay mà dự án không thể hoàn thành, mấy người phải bồi thường ba nghìn tỷ rưỡi tiền vi phạm hợp đồng.”

“Mầy người cứ đợi đến khi bị trừng phạt đi.”

Thiếu Mã Gia cười lên ha hả: “Họ Diệp, lần này đã tuyệt vọng chưa.”

“Theo tôi được biết, bây giờ tập đoàn Diệp Linh bị trong ngoài tấn công, một đồng tiền cũng không bỏ ra nổi.”


“Nếu như không lấy ra được phí bồi thường vi phạm hợp đồng, có khả năng tập đoàn Diệp Linh sẽ bị cưỡng chế phả sản để thanh toán đấy.”

Từ Nam Huyên nhảy xuống xe, cả giận nói: “Là Từ Đức Lương ép tôi ký tên đồng ý lên trên hợp đồng chuyển nhượng, phần hợp đồng kia không có đủ hiệu quả và lợi ích pháp luật!”

“Hơn nữa lúc ấy Trịnh Quốc Quân cũng không ở đó, ông ta đang nói hươu nói vượn.” Trịnh Quốc Quân lạnh lùng nói: “Câm miệng.
Cô đang phí báng đấy, cẩn thận tôi to cáo cô!”

“Ông.” Từ Nam Huyên tức không nói ra lời.
“Ha ha!” Từ Đức Lương ngông cuồng cười to, đi đến chỗ Thiều Mã Gia: “Họ Diệp, nhớ kỹ, người cười đến cuối cùng mới là người chiến thắng”

“Các anh em, đều đứng hết lên cho tôi, tiếp tục phá đi! Công trình này căn bản không phù hợp với tiêu chuẩn, căn cứ vào nguyên tắc phụ trách tới cùng, chúng ta phá đi xây lại!”

Diệp Huyền Tân cười: “Hay cho câu người cười đến cuối cùng mới là người chiến thắng.”

“Từ Đức Lương, anh cho tôi xem hợp đồng chuyển nhượng đi.
Trước khi chưa xác nhận được anh thật sự lấy được quyền xây dựng, đừng hòng di chuyển một cái cây ngọn cỏ ở đây đi đầu”

Từ Đức Lương khinh bỉ nhìn Diệp Huyền Tần: “Đúng là chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ mà.”

“Được, hôm nay tôi sẽ cho anh nhìn quan tài một chút!” Nói rồi, Từ Đức Lương lấy hợp đồng ra.
Vừa lấy hợp đồng ra, Từ Đức Lương không nhịn được giật mình.



Mẹ nhà nó chứ, ai ném tàn thuốc vào trong túi ông đây vậy.
Tàn thuốc lại đốt hợp đồng chuyển nhượng thành một cái lỗ lớn!

Anh ta không ngừng lật đi lật lại bản hợp đồng.


Phần bị cháy mất chính là vị trí quan trọng nhất của hợp đồng: Dấu vân tay của Từ Nam Huyên!

Anh ta bỗng cảm giác máu tươi tuôn ra, trời đất quay cuồng!

Xong rồi, tất cả cố gắng trước đó đều là nước chảy về biển Đông.


Đám người này, cũng mất công bị đánh một trận.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui