Nói xong, Trần Hạ Lan lập tức quay người chạy mất.
Diệp Huyền Tân liên tục cười lạnh.
Khiến chỉ huy Diệp không với tới nổi tư? Trừ khi cô ta trở thành thủ trưởng số một.
Anh nói với bảo vệ vừa nghe tin chạy tới: “Ném hai con chó chết này ra ngoài”
Bảo vệ vội vàng đáp lại một câu rồi kéo Triệu Bân và Triệu Việt ra ngoài.
Trong lòng Từ Lam Khiết vẫn còn sợ hãi, cô không ngừng hít sâu.
Cô nhỏ giọng nói: “Huyền Tần, anh nói xem sao mới nhanh như vậy mà Trần Hạ Lan đã được thả ra rồi, hơn nữa còn lấy ra được bảy trăm tỉ”
Diệp Huyền Tân mim cười: “Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết giờ cô ta đã thành chó săn của Thiếu Mã Gia rồi.
Cô ta là đang chó cậy thế chủ mà thôi”
Từ Lam Khiết gật gật đầu như có điều suy nghĩ: “Ừ, khả năng này rất cao.
Aiz, khi nấy cô ta nói tập đoàn Diệp Linh của chúng ta có khả năng sẽ phá sản sập tiệm, câu này cũng không phải là giả”
Diệp Huyền Tân cười nói: “Lam Khiết à, kiên trì bảy ngày thôi.
Bảy ngày sau, tập đoàn Diệp Linh chúng ta sẽ bay lên tận trời, hào quang vạn dặm.
Còn tập đoàn nhà họ Mã sẽ rơi xuống vực sâu.
Anh dùng nhân cách của anh để đảm bảo”
Từ Lam Khiết dở khóc dở cười: anh đừng an ủi em nữa.
Vả lại, với tình thế hiện giờ, nếu có Cá Nhỏ với Từ Nam Huyên ở bên cạnh thì có lẽ em còn có thể kiên trì được bảy ngày.
Nhưng bây giờ, hai người đều không ở bên, một mình em chắc chẳng chịu nối đến một ngày đâu”
“Hả?” Diệp Huyền Tần nhíu mày: “Từ Nam Huyên và Cá Nhỏ đâu?”
Từ Lam Khiết nói: “Bố của Cá Nhỏ bệnh tình nguy kịch, cô ấy về gặp ba mình lần cuối rồi.
Nam Huyên đột nhiên mất liên lạc.
Em đã phái người trực tiếp đến nhà họ Từ ở thành phố Giang tìm chị ấy rồi”
Trái tim Diệp Huyền Tân nhảy lên một cái, trong lòng nổi lên một dự cảm không lành.
Trong thời gian nhạy cảm này, hai nhân vật linh hồn của tập đoàn lại đột nhiên rời khỏi công ty…
E rằng đây là âm mưu của Thiếu Mã Gia Có thể hai người đang gặp nguy hiểm!
Diệp Huyền Tân lập tức nói: “Lam Khiết, anh ra ngoài một chuyến, em ở đây đợi.
Ngàn vạn lần đừng rời khỏi công ty đó”
Từ Lam Khiết gật đầu: “Em biết rồi”
Diệp Huyền Tân rời khỏi cao ốc của tập đoàn Diệp Linh, lấy một cái còi ra, thổi lên mấy tiếng.
Không lâu sau, Phạm Thúy Lan liền chạy tới gặp mặt: “Lão đại, lại có việc gì sai bảo vậy?”
Diệp Huyền Tân: “Trừ việc âm thầm bảo vệ Lam Khiết ra, giúp tôi đặc biệt lưu ý mấy bảo vệ ở cửa nữa.
Có khả năng bọn họ phản bội, đi nương nhờ Thiếu Mã Gia rồi”
Phạm Thúy Lan hít ngược một hơi khí lạnh: “Thiếu Mã Gia này giỏi thật đấy, nanh vuốt còn thâm nhập cả vào nội bộ tập đoàn Diệp Linh rồi cơ à.
Có điều, sao anh lại phán đoán ra mấy tên bảo vệ đó phản bội vậy?”
mấy bảo vệ đó, dù không ngăn được Triệu Bân với Triệu Việt thì cũng có thể khiến bọn họ bị thương nặng.
Nhưng tình huống thực tế là bất iệu Bân, Triệu Việt hay bảo vệ thì trên người đều chẳng có chút thương tích nào.
Điều này cho thấy rõ bọn họ căn bản không ngăn cản đám người Trần Hạ Lan.
Còn nữa, vừa nãy khi Trần Hạ Lan chạy thoát, không hề đi cửa ngách, mà là trực tiếp đi cửa chính.
Cô †a rõ ràng biết cửa ngách không có bảo vệ, mà cửa chính thì có bảo vệ.
Nhưng cô ta vẫn chọn đi cửa chính.
Điều này cho thấy cô ta tin chắc bảo vệ ở cửa chính sẽ không ngăn cản cô ta”
Phạm Thúy Lan như có điều suy nghĩ, nói: “Có lẽ là Trân Hạ Lan nhất thời chưa phản ứng kịp, theo bản năng mà chạy thoát từ cửa chính”
Diệp Huyền Tân nói: “Tôi hiểu cô ta.
Dựa vào tính cách tính toán khôn khéo của cô ta, không thể nào không suy nghĩ tới điểm này được”
Phạm Thúy Lan: “Tôi cũng muốn tìm hiểu sâu hơn về Trần Hạ Lan một chút, không biết anh có để bụng không”
“Cút đi!” Diệp Huyền Tân măng.
Đương nhiên anh biết, cái mà Phạm Thúy Lan gọi là “tìm hiểu sâu hơn” đó là có ý gì Trần Hạ Lan dẫn Triệu Bân và Triệu Việt bị thương đến bệnh viện tìm Thiếu Mã Gia.
“Thiếu Mã Gia, xin lỗi, tôi đã không làm tốt chuyện này” Trần Hạ Lan đầy vẻ áy náy.
Thiếu Mã Gia chẳng chút biểu cảm: “Ừ, tôi biết rồi.
Cô đi trước đi”
Đương nhiên anh ta biết không thể trông cậy vào bảy trăm tỉ này của Trân Hạ Lan mà lấy được tập đoàn Diệp Linh, phái cô ta đi mua lại công ty này, thực ra là có dụng ý khác.
Trần Hạ Lan rời đi.
Thiếu Mã Gia lại kiểm tra tình hình thương tích của Triệu Bân và Triệu Việt.
Triệu Bân và Triệu Việt bắt đâu biện minh cho mình.
“Thiếu Mã Gia, Diệp Huyền Tân đó căn bản không đơn giản chỉ là tên đàn ông ăn bám như ngài nói.”
“Đúng, tin tình báo của ngài sai rồi.
Lần này thất bại không trách được chúng tôi”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...