Tâm trạng Từ Lam Khiết vốn không được tốt, bị Trần Hạ Lan đe dọa thế này cô không thể nhịn được nữa, nhanh chóng nổ tung.
“Trần Hạ Lan, cô làm thế là đủ rồi đấy.
Tôi nể nang tình nghĩa xưa kia của chúng ta, hết lần này đến lần khác nương tay với cô thế nhưng cô thì sao? Cô cứ nhằm vào tôi hết lần này đến lần khác, hãm hại tôi, hơn nữa càng ngày càng quá đáng.
Nếu tôi không đoán sai thì chắc cô lại núp sau lưng gây rối và hãm hại chúng tôi rồi chứ gì.”
Trần Hạ Lan lạnh lùng nói: “Ha ha, bây giờ một nhà các người phất lên như diều gặp gió, cả trắng cả đen đều ăn sạch, Trần Hạ Lan này không dám chọc vào mấy người rồi đó.
Tự bản thân mấy người đắc tội một nhân vật lớn, người đó sẽ ra tay với các người.”
Từ Lam Khiết hỏi: “Nhân vật lớn nào?”
Trần Hạ Lan: “Không thể trả lời.”
Từ Huy Hoàng cũng không thể nhịn được nữa, nhìn Từ Hiên Lâm nói: “Bố, thế nên lần này bố tới để giúp bọn họ hãm hại gia đình chúng con và giành lấy sản nghiệp nhà chúng con ư?”
Từ Huy Hùng trách móc: “Câm miệng, Từ Huy Hoàng, cậu nói chuyện với bố thế nào đấy hả? Bố đang tìm đường lui cho gia đình cậu, đang giúp đỡ gia đình cậu đấy.
Các người lại xem lòng tốt của người ta thành lòng lang dạ thú.”
Lý Khả Diệu nói thầm một câu: “Hừ, tôi thấy mấy người vốn là loại lòng lang dạ thú.”
“Nghiệp chướng.” Từ Hiên Lâm tức giận mặt nổi đầy gân xanh nổi: “Cô… Cô dám người người lớn trong nhà là kẻ lòng lang dạ thú ư, cô… Bất hiếu!”
“Từ Huy Hoàng, tôi cảnh cáo anh, gia đình anh đắc tội nhân vật lớn đó đã nắm giữ được tất cả bằng chứng phạm tội của các người rồi.
Hôm nay chắc chắn sẽ bị tóm.
Bây giờ đường lui duy nhất của gia đình anh chính là chuyển lại sản nghiệp cho Trần Hạ Lan, cầu Hạ Lan giúp các người cầu xin, nói không chừng có thể giữ lại một mạng.
Còn nữa, nếu các người nghe lời, tôi có thể bảo đảm với các người sẽ chăm sóc Uyển Nhi cho đến khi trưởng thành.”
Từ Huy Hoàng cắn răng: “Không cần.
Chúng tôi là cây ngay không sợ chết đứng, dù có cố gắng bôi nhọ cũng chẳng được gì đâu.
Nhân vật lớn đó có thể lớn hơn cả luật pháp nước nhà ư? Thật buồn cười.”
Từ Hiên Lâm tức giận nói: “Đúng là ngu ngốc.”
Trần Uyển cười lạnh nói: “Quên đi, lười phí nước bọt với mấy người.
Chúng tôi đi đây, rồi cũng đến ngày các người phải cầu xin chúng tôi thôi.”
Một đám kéo nhau lục tục rời đi.
Mặt Từ Lam Khiết đầy lo lắng nhìn Từ Huy Hoàng: “Bố, bố nói xem… Lần này bọn họ lại làm chuyện gì sau lưng chúng ta thế?”
Từ Huy Hoàng lắc đầu: “Ầy, bố cũng không rõ lắm.
Lam Khiết, đúng là trước kia con nên nghe lời Huyền Tần, không nên nương tay với bọn họ.
Đám người đó chính là loại ăn cháo đá bát, con càng để bọn họ thoải mái thì bọn họ lại càng quá đáng hơn.”
Lý Khả Diệu cũng tức tối nói: “Đúng vậy, nếu Huyền Tần có ở chỗ này thì chúng ta hoàn toàn không cần phải lo lắng rồi, chắc chắn nó có thể giải quyết hết tất cả mọi thứ…”
Nhắc tới đến Diệp Huyền Tần, cả phòng lại chìm vào bầu không khí im ắng.
Sau hơn nữa ngày, Từ Lam Khiết mới hít thật sâu nói: “Bố mẹ yên tâm đi, cho dù Trần Hạ Lan có bày ra đủ thứ chuyện ở sau lưng con thì con cũng có thể một mình gánh vác hết tất cả mọi thứ, không làm liên lụy đến mọi người đâu.
Chắc là buổi lễ khánh thành đã bắt đầu rồi, chúng ta cùng ra ngoài thôi.”
Ừm!
Mọi người gật đầu, đi ra ngoài.
Trình Hạ Vũ đi ở sau cùng.
Cô ấy là “người được cài cắm vào” nên nhanh chóng báo lại tình huống bên này cho Diệp Huyền Tần, để anh có thể chuẩn bị sẵn tinh thần.
Diệp Huyền Tần nhanh chóng trả lời: “Tốt, rất tốt.
Tin chắc rằng sau chuyện lần này thò Lâm Khiết sẽ không nương tay với bọn họ nữa.”
“Nếu tôi muốn nhổ cỏ tận gốc thì Lam Khiết sẽ không đứng ra can ngăn tôi nữa.”
Trình Hạ Vũ: “Anh rể cố lên (khuôn mặt tươi cười).”
Ngoài hội trường, người tới người lui tấp nập, tiếng nói cười vang vọng.
Gần một ngàn khách mời đã ngồi xuống vị trí của mình, đang thảo luận bàn tán điều gì đó.
Lúc nãy bọn họ vừa mới nghe được chút tiếng gió, ngoài Tân Hải đang có hơn một ngàn người.
Tám người dẫn đầu tỉnh Hà Sơn đích thân dẫn dắt.
Cảnh tượng đó quá thu hút nên tất cả mọi người buộc lòng phải để mắt tới.
Có người đoán cảnh tượng kỳ lạ đó có lẽ liên quan đến Tình Yêu Khuynh Thành.
Suy cho cùng thì ông chủ Diệp Huyền Tần của Tình Yêu Khuynh Thành cũng vừa mới giành lấy địa bàn Bàn Khẩu của thành phố Giang và Tân Hải, gây rối trật tự của thế giới ngầm tỉnh Hà Sơn, cực kì nổi bật.
Hơn nữa có lời đồn đãi rằng cái chết của Vương Minh có liên quan mật thiết đến Diệp Huyền Tần.
Hơn một ngàn người đó có thể đang nhằm vào Diệp Huyền Tần.”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...