Chiến Thần Phong Vân


Những sức mạnh và năng lượng này cuộn trào mãnh liệt mà ra ngoài từ lúc một nửa khiếu huyệt được mở ra, chúng nhanh chóng lấp đầy tứ chi toàn thân, kinh mạch và xương cốt của anh ta.

Hơn nữa vết thương và cơn đau trên người anh ta cũng nhanh chóng bị luồng năng lượng này dẹp yên, cho đến khi hoàn toàn tiêu tan.

Lúc này từ trên xuống dưới cả người anh ta đều được luồng năng lượng dâng trào lấp đầy, giống như muốn nổ tung bên trong cơ thể anh ta vậy.

Anh ta thấy bản thân mình lúc này đã mạnh hơn gấp 2 lần, thậm chí là rất nhiều lần so với bản thân mình lúc nấy rồi!
Tiềm thức mách bảo anh ta sức mạnh của anh bây giờ cũng không thua kém gì Hùng Ưng nữa rồi.

Cùng lắm cũng chỉ là anh ta có ít kinh nghiệm chiến đấu hơn mà thôi.

Đây mới chính là cường giả thật sự!
Anh Diệp quả thật không phải là một người mạnh mẽ bình thường, chỉ trong thời gian một đêm mà đã có thể huấn luyện ra một tôn cường giả rồi!
Anh ta xúc động nhìn Diệp Huyền Tân: “Cảm ơn anh Diệp đã chỉ điểm”

Diệp Huyền Tân khế gật đầu xem như là đáp lại.

Thuộc hạ của anh ta thấy cảnh này thì đột nhiên ý thức ra được điều gì, trong lòng vang lên một hồi rối ren.

Hai chữ “chỉ điểm” này cứ không ngừng lởn vởn trong đầu bọn họ.

Tối hôm qua Diệp Huyền Tân đã nói muốn chỉ dạy cho Satan để anh ta giao đấu với Hùng Ưng.

Lúc mới đầu bọn họ đều không tin, cho rằng Diệp Huyền Tân đang nói khoác.

Nhưng không ngờ chỉ mới qua một đêm thôi mà sức mạnh của Satan đã như nước nổi bèo nổi, mạnh hơn trước gấp 10 lần rồi.

Không, hình như là gấp 100 lần lận!
Bây giờ Diệp Huyền Tân chỉ đơn giản chỉ điểm cho Satan một chút thôi mà vết thương trên người Satan đã giảm bớt và tiêu tan rồi, hơn nữa tinh thần cả người cũng có sự thay đổi, trường năng lượng cũng mạnh hơn rất nhiều…

Chẳng lẽ anh thật sự có khả năng “chỉ điểm” người khác trở thành cường giả siêu cấp chỉ sau một đêm thôi sao?
Nếu thật sự là như vậy thì không phải chúng tôi cũng có thể trở nên mạnh mẽ khác thường sao!
Suy nghĩ này khiến rất nhiều đội viên kích động không thôi.

Rất nhiều đội viên không thể đợi mà muốn bái làm thầy.

Bọn họ rón ra rón rén đến gần Diệp Huyền Tân, nhẹ giọng cầu xin: trưởng Diệp, xin hỏi anh còn thu nhận đồ đề không vậy?”
“Không, sau này tôi sẽ làm nô lệ của anh, làm trâu làm ngựa thậm chí là bán mạng mình, chỉ xin anh chỉ dạy cho tôi một ít thôi”
“Anh Diệp, thực tình chẳng dám giấu, tôi thực sự là thiên tài luyện võ cực kỳ xuất sắc, chỉ đáng tiếc là tới bây giờ vẫn chưa gặp được quý nhân của mình.

Nhưng bây giờ tôi đã có cảm giác mạnh liệt rằng anh chính là quý nhân của tôi…”
Diệp Huyền Tân liếc nhìn bọn họ: “Sau này hãy nói”
Mấy người họ lập tức câm mồm lại, không dám nói gì nữa.

Ánh mắt của Diệp Huyền quá mạnh mẽ quá đáng sợ, bọn họ không dám nói thêm nữa.

Diệp Huyền Tân không định nhận bọn họ làm đồ đệ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui