Chiến Thần Phong Vân
Tổng chỉ huy đã làm gì họ rồi sao?
Diệp Huyền Tân bỏ qua những ánh mắt kỳ lạ của bọn họ, tìm đến một gốc cây to, ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nhưng anh không thực sự nghỉ ngơi, mà là đang thăm dò công dụng của linh thủy đối với Thần Cốt.
Diệp Huyền Tân: “Thần Cốt, chúng ta đến đây đã được một thời gian rồi, rốt cuộc mi có nghiên cứu ra được công dụng của linh thủy chưa”
Thần cốt thở dài lắc đầu: “Haiz, tạm thời chưa có phát hiện gì cả”
“Tôi đã thử làm tan chảy linh thủy, có điều đối với tôi không có tác dụng gì mấy, đối với cậu thì cũng chẳng có tác dụng gì.”
Diệp Huyền Tân: “Thật kỳ lạ, cái gọi là linh thủy mà thần chủ cố gắng thu thập, rốt cuộc mục đích là gì”
Thần Cốt nói: “Chờ cậu bắt được thì tự mình tra khảo đi”
Diệp Huyền Tân thầm mắng Thần Cốt ngu ngốc, vô dụng, mỗi chuyện linh thủy cũng không điều tra được, ta còn cần mi làm gì.
Thần Cốt lập tức lộ ra vẻ không vui: “Cậu đang mắng tôi đấy à? Cậu không ngu ngốc, cậu không vô dụng, vậy sao không tự mà đi điều tra đi?”
Diệp Huyền Tân ngạc nhiên: “Hả? Sao mi biết ta đang nghĩ gì?”
Khi nãy lúc Diệp Huyền Tân măng Thần Cốt, chỉ là trong lòng lóe lên một chút ý nghĩ, anh không có ý muốn giao tiếp với Thần Cốt.
Nói theo lý thì Thần Cốt không thể nghe được.
Thần Cốt có chút hoảng hốt: ‘À… không có gì, không có gì!”
“Tôi đoán mò thôi, đừng suy nghĩ nhiều.”
Không đúng không đúng!
Diệp Huyền Tân không tin vào lời của Thần Cốt: “Thân Cốt, †a hỏi mi, chẳng phải mi rất coi trọng huyết mạch thần long sao? Tại sao không đi tìm huyết mạch thuần long?”
Thần Cốt nói: “Vớ vẩn, anh nghĩ hòa nhập với huyết mạch thuần long dễ lắm sao, tôi vẫn đang tìm thời cơ đấy thôi?”
Diệp Huyền Tân: “Không đúng, thời cơ nhảm nhí gì, chỉ là cái cớ thôi “Thần Gốt, mi với ta suy nghĩ tâm giao, vậy nên mới có thể đọc được suy nghĩ của ta? Mi… đừng nói là mi đã hòa nhập và trở thành một bộ phận trên cơ thể ta rồi nhé”
“Nếu không thì không thể giải thích được việc mi biết được suy nghĩ của ta đâu!”
Thần Cốt đột nhiên chửi bới: “Hứ, tôi đường đường là Thần Cốt, là di cốt của Tộc Cổ Thần, mà bị một cơ thể phàm trần như cậu hòa nhập sao?”
“Cậu chưa xứng đâu!”
Diệp Huyền Thần: “Không đúng, chắc chăn mi đã hòa nhập vào cơ thể ta, nếu không thì không thể giải thích những chuyện này được”
Thần Cốt: “Cút đi, cậu không xứng với tôi đâu!”
Diệp Huyền Tần: “Vậy mi đi đi”
Thần Cốt: “…
“Nghe không hiểu tiếng người hay sao vậy, tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi…”
Diệp Huyền Tân: “Đừng nghỉ trong cơ thể của ta”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...