Chiến Thần Phong Vân
Ánh mắt Đầu To nhìn một vòng những người tại hiện trường nhưng lại phát hiện hoàn toàn không hề thiếu bất cứ một người nào.
Đỗ Quyên hét lớn: “Đầu To, ông ngậm máu phun người, thịt chủ nhân nấu rõ ràng là thịt lợn rừng”
Ha ha!
Đầu To bắt đầu cười điên cuồng: “Thịt lơn rừng, ai thèm tin chứ? Một nồi thịt lớn như thế ít nhất cũng phải hơn mười cân thịt đúng không, anh ta kiếm đâu ra nhiều lợn rừng đến như thết”
Đỗ Quyên nói: “Đương nhiên là lấy Linh Thủy để đổi rồi!
Ha ha hat Đám người cũng bắt đầu nổ lên một trận cười to.
“Đây cũng phải dùng hơn một trăm giọt Linh Thủy mới có thể đổi được nhiều thịt như thế này!”
“Cho dù là mười đội trưởng cộng lại, tích góp mấy năm thì đoán chừng cũng không được nhiều như vậy đâu”
“Anh ta là một người mới đến, bây giờ lại nói tích góp được hơn một trăm giọt Linh Thủy, ai tin cho được chứ!”
Nghe thấy đám người đó chế giễu như vậy, Diệp Huyền Tân cũng không phản bác lại mà trực tiếp dùng sức hất ngã nồi thịt đi.
Thịt trong nồi rơi vãi đầy ra trên mặt đất.
Mà khi nhìn mớ thịt đổ trên mặt đấy ấy, tất cả mọi người đều điên cả rồi, đôi mắt cũng nóng rực như lửa.
Đầu lợn rừng, chân lợn rừng, thậm chí là nửa khúc chân sau của lợn rừng…
Những thứ đó rõ ràng đều là thịt lợn rừng mà, tuyệt đối không phải là thịt người giả mạo thành.
Thật sự đúng là thịt lợn rừng mà!
Anh ta… rốt cuộc là anh ta kiếm được nhiều thịt lợn rừng như thế từ đâu chứ.
Tất cả những người đang có mặt ở hiện trường đều chưa từng nhìn thấy nhiều thịt như thế nên giờ khắc này khi nhìn thấy cảnh tượng “đồ sộ’ như thế thì không điên mới là lạ!
Đừng nói là đội viên, cho dù là mấy đội trưởng đều chộn rộn, bụng cũng đã sôi ùng ục.
Trong lòng bọn họ đột nhiên sinh ra một loại xung động: chỉ cần để cho bọn họ thưởng thức những khối thịt thơm ngát này thì cho dù là thân phục Diệp Huyền Tân cũng không sao cả.
Diệp Huyền Tân rèn sắt khi còn nóng, anh tiếp tục dẫn dụ từng bước: “Chỉ cần các người thần phục tôi, không những số thịt này đều sẽ là của các người, thậm chí tôi có thể đảm bảo sau này mỗi tuần tôi đều sẽ cung cấp loại thịt này một lần”
“Hơn nữa, nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra thì một khoảng thời gian ngắn sau tôi liền có thể dẫn các người vào khu Bách Đoàn, điều kiện sống ở khu vực đó tốt hơn nơi này gấp trăm lần, cho dù là ăn uống tắm gội hay là quần áo, ăn ở đều tốt!”
“Bây giờ cơ hội thay đổi cuộc đời này đang bày ra trước mặt các người, chỉ xem xem các người có năm chắc cơ hội này hay không thôi.”
Sắc mặt của toàn bộ đội viên lại thay đổi lần nữa.
Đúng thế, nếu như Diệp Huyền Tân thật sự có thể thực hiện được những lời mà anh đã nói, vậy thì cơ hội này thật sự đúng là cơ hội thay đổi cuộc đời.
Nhưng, vấn đề bây giờ chính là, những lời anh nói có thật sự đáng tin không?
Lúc này Đại Ngưu mở miệng hỏi vấn đề mà trong lòng tất cả mọi người đều muốn biết: “Những lời anh nói đều là thật sao? Anh thật sự có thể đảm bảo rằng sau này mỗi tuần đều sẽ cung cấp thịt cho chúng tôi một lần sao?”
Diệp Huyền Tân gật đầu nói: “Đương nhiên là thật”
Đại Ngưu nói tiếp: “Những lời này của anh khiến người khác khó lòng tin phục được.”
Diệp Huyền Tân nói: “Ô, vậy anh nói thử tôi nghe xem có gì khiến người khác khó lòng tin phục?”
Đại Ngưu nói: “Mỗi tuần cung cấp thịt một lần, mỗi lần ít nhất cần một trăm giọt Linh Thủy, trong thời gian một tuần anh có thể tích góp được nhiều Linh Thủy tới thế sao?”
Ha hat Diệp Huyền Tân cười tủm tỉm nói: “Đại Ngưu à Đại Ngưu, trước đây anh cùng một đội với tôi, anh nên biết rằng tôi đã tới nơi này bao lâu rồi chứ”
Đại Ngưu dùng đầu ngón tay đếm đếm một lát rồi nói: “Chưa tới bảy ngày”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...