“Haiz.” Diệp Huyền Tần thở dài, đi đến bên cạnh Từ Lam Khiết, nhẹ nhàng nắm chặt tay cô.
“Lam Khiết, đi theo anh.”
“Trên thế giới này, luôn có một số kẻ không có mắt nhìn.
Hôm nay anh sẽ cho bọn họ thấy rõ, có một số người, bọn họ chọc không nổi đâu.”
Anh dẫn Từ Lam Khiết đi thẳng tới trước mặt Trịnh Hà.
“Cút ngay cho tôi.” Diệp Huyền Tần tức giận quát.
Trịnh Hà giận tím mặt, vỗ bàn đứng dậy: “Con mẹ nó mày là cái thá gì mà dám ra lệnh cho ông đây hả.”
“Cút ra ngoài, nơi này không có chỗ cho anh nói chuyện.”
Diệp Huyền Tần: “Tôi cảnh cáo lần cuối, cút đi, trả chỗ lại.”
Trịnh Hà: “Mẹm kiếp, ông đây càng muốn ngồi chỗ này.”
Diệp Huyền Tần cười lạnh: “Được lắm, tôi giúp anh một chút.”
Tay anh đột nhiên đặt lên vai Trịnh Hà, nhấn nhẹ một cái.
Rắc rắc!
Phù phù!
Thoáng cái Trịnh Hà đã bị đặt lại lên ghế.
Ghế bằng gỗ thật không chịu nổi lực lớn như vậy, vỡ vụn tại chỗ.
Trịnh Hà đặt mông ngồi xổm trên đất.
Vừa khéo là một tấm ván gỗ bị vỡ vừa vặn cắm vào mông Trịnh Hà…
Anh ta bị đâm sâu vào da thịt.
Máu tươi, nhuộm đỏ cả quần.
A!
Trịnh Hà phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, che lấy cái mông lăn lộn trên mặt đất: “Mẹ nó, cứu mạng, cứu mạng…Đau chết ông đây rồi!”
“Con mẹ mày, chết, mày nhất định phải chết!”
Hít!
Mọi người ở đây không nhịn được hít sâu một hơi.
Cái thằng này thật là to gan!
Trịnh Hà là em vợ của Thẩm Hải đó.
Mà Diệp Huyền Tần làm việc cho Thẩm Hải.
Anh ta dám đánh em vợ của ông chủ, đừng nói tới giữ lại được dự án này, giữ được cái mạng đã là may mắn rồi.
Trên mặt Từ Lam Khiết cũng tràn đầy lo lắng.
Diệp Huyền Tần quá manh động rồi.
Diệp Huyền Tần đi đến trước mặt hai người đối tác, lạnh lùng nói: “Cút đi, nhường ghế lại.”
Hai đối tác này thái độ cương quyết: “Dựa vào cái gì chứ.”
Diệp Huyền Tần giơ tay lên.
Hai đối tác này lập tức bị hù chạy trối chết, nhường ghế lại.
Bọn họ không muốn bị nát mông.
Diệp Huyền Tần lấy theo hai cái ghế, để Từ Lam Khiết ngồi một cái, bản thân cũng ngồi cạnh cô.
“Bây giờ, nên tính món nợ của chúng ta rồi.”
“Những ai muốn chấm dứt việc hợp tác, thì bây giờ lấy giấy tờ hủy bỏ hợp tác ra đây đi.”
Nhất thời những đối tác kia cảm thấy có chút khó khăn.
Lúc đầu bọn họ thật sự không muốn hủy bỏ hợp tác, chỉ muốn lấy chuyện “Hủy bỏ hợp tác” để bức Từ Lam Khiết giao ra quyền xây dựng thôi.
Ai ngờ đâu cái tên Diệp Huyền Tần này lại có thủ đoạn ác độc như, ra tay không theo cách làm thông hường…
Hiện tại bọn họ giống như chữa lợn lành thành lợn què.
Trịnh Hà che mông lại, chửi ầm lên: “Hủy hợp đồng, mọi người cứ việc hủy hợp đồng cho tôi.”
“Yên tâm, tôi sẽ nói anh rể của tôi đá bọn họ ra khỏi đây.
Đến lúc đó tôi sẽ mời từng người các ông trở lại, tiếp tục phụ trách những mục này.”
Trịnh Hà đã lên tiếng, sức mạnh của đám người đó lại tăng thêm.
Tên béo dẫn đầu lấy giấy tờ hủy bỏ hợp tác ra: “Ký tên đi.”
Diệp Huyền Tần nhận lấy, đưa cho Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, ký tên đi.”
Từ Lam Khiết thấp thỏm không yên nhìn Diệp Huyền Tần.
Không có những đối tác này, bọn họ thật sự không đảm đương nổi dự án Tình Yêu Khuynh Thành này.
Diệp Huyền Tần vỗ vỗ tay cô: “Yên tâm, tất cả đã có anh rồi.”
Từ Lam Khiết cắn răng quyết tâm: “Em tin anh!”
Cô ký xoạt xoạt lên giấy tờ hủy bỏ hợp tác.
Diệp Huyền Tần: “Còn nữa không?”
Càng ngày càng có nhiều đối tác đem giấy tờ hủy bỏ hợp tác ra.
Diệp Huyền Tần để Từ Lam Khiết ký tên lên từng tờ.
Một tên béo cầm giấy tờ hủy bỏ hợp tác lên, cười lạnh nói: “Hừ, mấy người đợi ông Hải trả thù đi.”
“Mấy người nhất định sẽ bị đá ra ngoài, còn chúng tôi sẽ được cậu Hà mời trở lại tiếp tục hợp tác.”
“Nhanh lên, mấy người mau chóng đưa cậu Hà đến bệnh viện.”
“Còn nữa, Từ Lam Khiết, bây giờ phiền cô trước tiên thanh toán tiền hàng cho chúng tôi.”
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Sao tôi nhớ là trên hợp đồng giữa chúng ta có ghi rõ, nếu mọi người đơn phương muốn hủy hợp đồng, thì chúng tôi có quyền không thanh toán tiền hàng mà.”
Tên béo trợn mắt nhìn: “Con mẹ nó mày dám!”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...