Michelle Accord vội nói: “Đúng rồi, hai người các người biết cậu ta không?”
Hai người vệ sĩ mông lung, có chút không hiểu ý của ông chủ.
Michelle Lord cũng là một nửa ông chủ của họ, làm sao họ không biết được chứ, anh Accord đây là biết rõ rồi mà còn cố hỏi.
Michelle Accord có chút tức giận mà nói: “Tôi hỏi hai người đó, rốt cuộc hai người có biết cậu ta hay không?”
Hai người vệ sĩ cẩn thận gật đầu: “Ông chủ, đây không phải là em trai ruột của anh sao..
“Câm miệng!”
Không ngờ Michelle Accord lại tức giận hơn: “Cậu ta không phải là em trai ruột của tôi, em trai ruột của Accord này sớm đã bị Diệp Huyền Tần hại chết rồi.
Giờ tôi đối đầu với tập đoàn Diệp Linh là vì báo thù cho em trai tôi!”
“Tôi không biết người đàn ông này là ai cả, cậu ta đột ngột xông vào muốn giết chết tôi, tôi chỉ tự vệ nên mới giết cậu ta mà thôi.”
Chắc chắn cậu có thể thực hiện được nhiệm vụ một cách tốt đẹp.
Hơn nữa tôi sẽ tăng gấp đổi tiền cho cậu, sao nào?”
“Hợp tác thành công”
Sau khi cúp điện thoại, Michelle Accord lại gọi điện cho Trương Nặc Thủy của Quốc tế Hoàn Cầu.
“Tăng tốc độ tấn công đi, chấm dứt cuộc chiến này càng nhanh càng tốt.
“Yên tâm đi, đợi tập đoàn Diệp Linh sụp đổ rồi, tôi sẽ thưởng cho ông gấp đôi.
“Đại Hạ có một câu tục ngữ mà, nam tử hán đại trượng phu nói lời vững như thép, tuyệt đối không nuốt lời, “Anh rể, không ổn rồi, không ổn rồi.” Trình Vũ Hạ hoảng hốt mà chạy vào phòng làm việc của Diệp Huyền Tần: “Xảy ra chuyện lớn rồi
Diệp Huyền Tần: “Xảy ra chuyện gì vậy cá nhỏ? Em cứ nói từ từ.
Trình Vũ Hạ nói: “Không biết Quốc tế Hoàn Cầu bị sao, đột nhiên lại tấn công chúng ta mạnh hơn.
“Giờ sự tấn công của Quốc tế Hoàn Cầu đã mạnh hơn trước mấy lần, thực sự là bị điển hết rồi, giờ họ chỉ muốn một sống một còn ngay đêm nay luôn.” Nếu không có hình là thiều nội dung nhé cả nh do mấy trang bỏ hình!à!
Đồ vô liêm sỉ
Diệp Huyền Tần siết chặt nắm đấm.
Gia tộc Michelle lại không hề sợ sệt thân phận Thần Soái của mình, mà còn muốn tấn công tiếp?
Họ muốn chết hay sao?
Vậy thì được, nếu các người đã muốn chết, vậy tôi giúp các người thực hiện.
Diệp Huyền Tần an ủi Trình Hạ Vũ: “Cá nhỏ à, chuyện này cứ giao cho anh xử lý, mọi người yên tâm mà đi làm việc đi “Vâng.”
Trình Hạ Vũ cười hì hì mà đồng ý: “Anh rể ra mặt thì một người đấu lại được hai người.
Em tin anh chắc chắn có thể làm được.”
Cô ấy rời đi, Diệp Huyền Tần lấy điện thoại ra.
Anh hơi do dự một chút nhưng vẫn gọi một cuộc điện thoại.
Dường như điện thoại chỉ vang lên đúng một tiếng là có người bắt máy rồi.
Giọng nói nơi đầu dây bên kia vì kích động nên run rầy kịch liệt: “Tôi Ngự Long Vệ Tiểu Thất xin yết kiến Thần Soái!”
“Thần soái, cuối cùng ngày cũng gọi điện thoại cho tôi rồi.”
Diệp Huyền Tần: “Tiểu Thất à, có một nhiệm vụ muốn giao cho cậu đây..
Ngự Long Vệ Tiểu Thất: “Cho dù thuộc hạ có nhảy vào nước sôi lửa bỏng, quyết cũng không từ chối.
Xin thần soái hãy ra lệnh
Diệp Huyền Tần: “Tập đoàn Michelle đối nghịch với tôi ở khắp nơi, sau này tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.
“Đáng chết!”.